Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1835: Mai rùa




Chuyến này đám người Tô Tử Mặc tổng cộng có năm người, đáng lẽ phải nộp năm ngàn hạt Ngưng Nguyên đan
Tô Tử Mặc đưa túi trữ vật đựng Ngưng Nguyên đan tới, sau đó dùng thần thức truyền âm nói: "Mong Thượng Tiên dàn xếp một chút, trong này là sáu ngàn hạt Ngưng Nguyên đan
Tên thủ vệ vừa rồi đã nghe thấy Đoạn Thiên Lương phàn nàn, vô cùng có khả năng sẽ làm khó bọn hắn
Tô Tử Mặc không muốn trở mặt cùng những thủ vệ của Long Uyên Thành này, nảy sinh ra xung đột
Lúc này đối với hắn, chuyện thuận lợi vào thành mới là quan trọng nhất
Tên thủ vệ kia vốn đang muốn làm khó mấy người Tô Tử Mặc
Nhưng hắn đột nhiên nghe thấy Tô Tử Mặc truyền âm, sắc mặt thoáng hòa hoãn, gật gật đầu với Tô Tử Mặc, nói: "Tiểu tu sĩ nhà ngươi đúng là rất thức thời
Người này không nhiều lời, lấy ra năm khối lệnh bài được ngưng tụ từ tiên pháp, đưa cho Tô Tử Mặc, nói: "Chỉ cho phép ở trong Long Uyên Thành một ngày, đi vào đi
Tô Tử Mặc nhận lấy lệnh bài, nói một tiếng cảm tạ, sau đó cùng đám người Nhạc Hạo đi vào Long Uyên Thành
So sánh với vẻ quạnh quẽ ở ngoài thành, bên trong Long Uyên Thành cực kỳ náo nhiệt
Đám người Tô Tử Mặc mới vừa vào thành, đã thấy hai bên đường lớn có không ít tu sĩ đang bày ra quầy hàng, tiếng rao hàng không ngừng vang lên, đủ loại, phù lục, pháp bảo, công pháp được bày bán, cái gì cần có đều có
Đám người đưa mắt quan sát khắp nơi, chỉ thấy trên đường phố có vô số tu sĩ muôn hình muôn vẻ
Trong thành trì to lớn này, người đông nghìn nghịt, cực kỳ náo nhiệt
"Ở toàn bộ Long Uyên tinh chỉ có một tòa thành trì đúng nghĩa như thế, đông đảo tu sĩ ở Long Uyên tinh giông như đi chợ vậy, đều sẽ cố gắng tụ tập ở nơi này
Nhạc Hạo đưa mắt nhìn xung quanh ồn ào rồi nói: "Ở chỗ này, Ngưng Nguyên đan được xem như tiền tệ lưu thông, muốn mua đồ vật gì, dùng Ngưng Nguyên đan để đổi là được
Cố Văn Quân nói: "Trong Long Uyên Thành này, không thể tranh đấu chém giết
Một khi có người động thủ là sẽ có thủ vệ trong thành lập tức đến, đuổi tu sĩ ra ngoài
"Nếu là tình huống nghiêm trọng, thủ vệ trong thành thậm chí có khả năng sẽ xuất thủ giết người nháo sự tại chỗ
Trầm Phi nói tiếp: "Nếu muốn chém giết tranh đấu, đợi đến sau khi màn đêm buông xuống, trong Long Uyên Thành sẽ có một Ám Dạ phường..
Dừng lại một chút, Trầm Phi nháy mắt với Tô Tử Mặc mấy cái, cười quái dị nói: "Nơi đó cái gì cần có đều có, nghe nói chỉ cần có đủ Ngưng Nguyên đan, còn có một số mỹ nhân..
"Khụ khụ
Cố Văn Quân Bên cạnh trầm mặt xuống, ho nhẹ một tiếng, trầm giọng nói: "Nói chính sự
Trầm Phi vội vàng thu lại nụ cười, nghiêm mặt nói: "Ở trong Ám Dạ phường thường sẽ cử hành một đấu giá hội
Trên đấu giá hội sẽ có không ít bảo vật trân quý hi hữu
Sau khi đấu giá hội kết thúc, sẽ bày ra sàn đấu, chỉ cần hai phe ước định là có thể ra sân chém giết, bất luận sinh tử
Tô Tử Mặc khẽ nhíu mày, hỏi: " Ám Dạ phường kia mở ra như thế mà thành chủ Long Uyên Thành mặc kệ
"Mặc kệ
Nhạc Hạo lắc đầu nói: "Ta nghe nói, trong Long Uyên Thành có không ít thủ vệ, các thượng tiên, cũng sẽ ngẫu nhiên tới Ám Dạ phường để lỏng một chút
Tô Tử Mặc gật gật đầu, vừa đi vừa nói chuyện cùng đám người Nhạc Hạo, mắt lại tùy ý quan sát quầy hàng hai bên đường lớn
Đột nhiên
Ánh mắt Tô Tử Mặc ngưng tụ, dừng chân trước một gian hàng, ngồi xổm xuống, nhìn sang
Mấy người Nhạc Hạo cũng đứng ở bên một bên quan sát
Chủ quán là một nam tử trung niên, trên quầy hàng có bày một số phù lục, còn có mấy món pháp bảo, linh đan, thậm chí còn có một số tảng đá khoáng vật loạn thất bát tao
"Đạo hữu, nhìn trúng cái gì rồi
Chủ quán trung niên hỏi
Tô Tử Mặc cầm lấy một pháp bảo Huyền giai hạ phẩm, cẩn thận quan sát, dường như có chút vừa ý
Nhìn nửa ngày, Tô Tử Mặc mới hỏi: "Đạo hữu, pháp bảo này bán thế nào
"Thanh trường kiếm này mặc dù là Huyền giai hạ phẩm, nhưng lại cực kỳ sắc bén, chính là thượng đẳng trong Huyền giai hạ phẩm
Chủ quán trung niên nói: "Thanh trường kiếm này ít nhất cũng phải hai vạn hạt Ngưng Nguyên đan
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ngươi đúng là biết giở công phu sư tử ngoạm
Trầm Phi đứng bên cạnh không nghe nỏi rồi, cười lạnh nói: " Giá của pháp bảo Huyền giai hạ phẩm chính là một vạn hạt Ngưng Nguyên đan, ngươi bớt dọa người đi, thật sự nghĩ rằng chúng ta không biết rõ giá thị trường sao
" Thanh trường kiếm này của ta không phải bình thường
Chủ quán trung niên bị chọc phá bí mật thì hơi đỏ mặt, nhưng vẫn kiên trì tranh luận
Tô Tử Mặc khẽ lắc đầu, giả bộ như đang đắn đo, thở dài nói: "Hai vạn Ngưng Nguyên đan đúng là hơi đắt
Sau đó, Tô Tử Mặc thả trường kiếm xuống, lại nhìn về phía các đồ vật khác
Bàn tay hắn nhìn như tùy ý động chạm, đột nhiên cầm lấy một mai rùa lớn cỡ khuôn mặt, nhíu mày hỏi: "Đạo hữu, đây là vật gì
"A
Trung niên chủ quán liếc qua, nói: "Cái mai rùa này có lai lịch phi phàm, chính là ta tìm được trong một chỗ di tích cổ xưa..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ngươi đừng chém gió nữa
Trầm Phi cười lạnh nói: "Hóa ra đồ vật của ngươi đều có lai lịch lớn như vậy
Tô Tử Mặc nhíu mày nói: " Ta rót thiên địa nguyên khí vào mai rùa này mà sao không có một điểm động tĩnh nào thế, đồ chơi này có ích lợi gì
"Đạo hữu có chỗ không biết
Trung niên chủ quán nói: "Loại thiên địa kỳ vật này, nếu tùy tiện có thể phát hiện ra bí mật bên trong thì cũng không có giá trị
"Bảo bối như vậy, ngươi mà mua về, cẩn thận nghiên cứu, mới có thể ngộ ra huyền bí trong đó
"Ồ
Tô Tử Mặc cười cười, nhìn như tùy ý hỏi: "Vậy cái mai rùa này bao nhiêu tiền
Trung niên chủ quán đang muốn mở miệng, hắn đảo mắt một cái, nói: "Nếu ngươi trả hai vạn Ngưng Nguyên đan mua thanh trường kiếm kia, thì ta sẽ tặng cái mai rùa phẩm này cho ngươi
"Tô huynh đệ, chúng ta vẫn nên đi thôi
Nhạc Hạo thấy Tô Tử Mặc có vẻ sắp mắc lừa, cũng không quan tâm quá nhiều, trực tiếp gọi một tiếng huynh đệ, muốn lôi kéo Tô Tử Mặc rời đi
Nhưng Tô Tử Mặc lại trực tiếp lấy ra một túi trữ vật, ném cho chủ quán trung niên, nói: "Hai vạn Ngưng Nguyên đan, ta mua
Chủ quán trung niên sững sờ, thậm chí có chút không dám tin tưởng
Hắn mở túi trữ vật ra nhìn thoáng qua, quả nhiên là hai vạn hạt Ngưng Nguyên đan
Phải biết rằng mai rùa này chính là hắn tùy tiện nhặt, hoàn toàn vô dụng
Còn giá cả của thanh trường kiếm kia cũng chỉ tầm một vạn hạt Ngưng Nguyên đan thôi
Không nghĩ tới, tu sĩ mặt mày thanh tú trước mắt này lại dễ lừa như vậy, dùng hai vạn hạt Ngưng Nguyên đan để mua một pháp bảo Huyền giai hạ phẩm
Nghĩ đến đây, trung niên chủ quán vọi vàng thu cất hai vạn hạt Ngưng Nguyên đan đi, lại đuqa thanh trường kiếm cùng mai rùa kia cho Tô Tử Mặc
Dáng vẻ của hắn giống như rất sợ Tô Tử Mặc đổi ý
"Ai
Thấy một màn như vậy, ba người Nhạc Hạo liếc nhau, đều chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài một tiếng
Hai bên đã tiền trao cháo múc, dù bọn hắn muốn khuyên bảo cũng vô ích
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Chờ chút
Đúng lúc này, cách đó không xa truyền đến một giọng nói âm nhu
Ngay sau đó, một nam tử tuổi trẻ xông tới đây, trực tiếp xòe bàn tay ra, bắt tới mai rùa ở giữa không trung vốn đang được ném về phía Tô Tử Mặc
Tư thế này chính là muốn tranh đoạt cái mai rùa này
Tô Tử Mặc nhắm mắt lại, hừ lạnh một tiếng, trực tiếp ra tay, nhẹ điểm lên cổ tay của nam tử tuổi trẻ kia
Bây giờ ở trong Long Uyên Thành, hắn cũng không tiện phóng thích ra thần thông bí pháp
Nhưng một chỉ này cũng không khác gì thần binh lợi khí, phong mang phun ra nuốt vào
Nam tử tuổi trẻ kia ý thức được lợi hại, biến sắc, vội vàng rút tay về
Tô Tử Mặc thuận thế lấy mai rùa, đặt vào trong túi trữ vật, lạnh lùng nhìn nam tử tuổi trẻ đối diện

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.