Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1925: Thanh Vân Quận Thủ




Hồ điệp tuyết trắng loại trừ kịch độc trên đùi cho Tô Tử Mặc, lại bay vòng quanh hắn vài vòng, bồi hồi giống như có chút do dự, có chút chần chờ
Hồ điệp tuyết trắng không nói một lời, nhưng Tô Tử Mặc lại có thể cảm nhận được sự lo nghĩ cùng lo lắng từ trên người của nó
Con hồ điệp này cường đại như thế, nó đang lo lắng chuyện gì
Trong lòng Tô Tử Mặc hơi động, nhớ lại lời nói chuyện của đám người ở ngoài trước đó
Lần này linh quáng xảy ra chuyện, thậm chí đã kinh động đến cả quận thủ Thanh Vân quận tự mình chạy đến
Quận thủ Thanh Vân quận chính là Chân Tiên cường giả
Mà con hồ điệp tuyết trắng này vừa mới thức tỉnh, tự thân lực lượng còn chưa hoàn toàn khôi phục, nó lo lắng có lẽ chính là vị quận thủ Thanh Vân quận kia
Trong lòng Tô Tử Mặc đương nhiên hi vọng con hồ điệp tuyết trắng này có thể ở bên cạnh hắn
Có một sinh linh cổ xưa cường đại như thế này làm bạn, đừng nói là Lưu Quang Thành này, ngay cả toàn bộ Thanh Vân quận, hắn cũng có thể đi ngang
Nhưng Tô Tử Mặc hiểu rất rõ con hồ điệp tuyết trắng này vừa thức tỉnh, tất nhiên sẽ trở thành mục tiêu công kích
Toàn bộ Thanh Vân quận sẽ dốc lết lực lượng tới vây quét nó
Đến lúc đó, đừng nói tới con hồ điệp tuyết trắng này khó mà đào thoát, ngay cả hắn cũng có thể bị lực lượng kia phá hủy
Ngay khi Tô Tử Mặc đang suy nghĩ, hồ điệp tuyết trắng đã vỗ cánh, lóe lên một cái đã biến mất trong giếng mỏ này
Khi thật sự nhìn thấy con hồ điệp kia rời đi, trong lòng Tô Tử Mặc vẫn dâng lên cảm xúc lạc lõng
Bản thể của Điệp Nguyệt chính là Hồ Điệp nhất tộc
Cho nên, khi Tô Tử Mặc nhìn thấy con hồ điệp tuyết trắng kia, sẽ không tự chủ được mà sinh ra một chút hảo cảm
Hơn nữa hắn đoán rằng con hồ điệp tuyết trắng này chịu chữa thương cho hắn, có lẽ cũng là vì ở trên người hắn, nó cảm nhận được một loại khí tức đồng tộc
"Đi thôi, hi vọng ngươi có thể trốn được kiếp nạn này
Tô Tử Mặc nhìn theo phương hướng hồ điệp tuyết trắng đi xa, lẩm bẩm một tiếng: "Không biết sau này còn có thể gặp lại không..
Trải qua lần đại chiến này, bên dưới khu mỏ quặng đã biến thành phế tích, một mảnh hỗn độn, thi hài nằm khắp nơi
Trong rất nhiều thi hài này, còn có một số khối băng vỡ vụn
Những khối băng này đều là thi thể của mấy trăm vị Địa Tiên cường giả
Hồ điệp tuyết trắng rời đi một khoảng thời gian, nhiệt độ bên trong giếng mỏ, đã khôi phục bình thường, nhưng những khối băng này vẫn không tan ra
Tô Tử Mặc có thể xuyên thấu qua tầng băng, nhìn thấy một số túi trữ vật ở bên trong
Túi trữ vật của mấy trăm Địa Tiên cường giả, đây là một món tài phú không nhỏ
Nhưng Tô Tử Mặc trầm ngâm thật lâu, cân nhắc lợi hại, cuối cùng vẫn không chạm vào những đồ vật này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nơi này cách Lưu Quang Thành không xa
Càng ngày có càng nhiều tu sĩ cường đại đang chạy đến nơi này
Hắn có thể thuận lợi thoát thân hay không còn không biết được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu lấy đi mấy trăm túi trữ vật này, vô cùng có khả năng mang đến cho hắn phiền phức không tưởng tượng được
Tô Tử Mặc kiểm tra cẩn thận một phen, phía trước không có bất kỳ nguy hiểm gì, mới bắt đầu đi ra bên ngoài
..
"Quận thủ đại nhân đúng có thủ đoạn cao minh, con Xích Huyết Tri Chu kia giết mười mấy vạn người, tu sĩ dưới trướng ta đều chết gần vạn người rồi, nếu không có quận thủ đại nhân ra tay, hậu quả khó mà lường được
Bên ngoài khu mỏ quặng này, thành chủ Lưu Vũ của Lưu Quang Thành hơi khom người, hành lễ với một vị nam tử trung niên mặc trường sam đạo bào đang đứng ở trước người
Vị nam tử trung niên này có mái tóc xám, chắp hai tay sau lưng, đạp không mà đứng, không nhúc nhích, đôi mắt thâm thúy, toàn thân tản ra một luồng uy nghiêm
Người này chính là quận thủ Thanh Vân quận-Kính Nguyệt Chân Tiên
Kính Nguyệt Chân Tiên nghe Lưu Quang Thành xảy ra chuyện, lập tức lợi dụng Truyền Tống trận đến nơi này, vừa mới ra tay đã trấn áp bắt sống được Xích Huyết Tri Chu
Trên người sinh linh Chân Tiên đều là bảo vật
Dù không thể hàng phục Xích Huyết Tri Chu, mà giết nó đi, hắn cũng có thể kiếm được không ít chỗ tốt
Kính Nguyệt không vội vã xử lý con Xích Huyết Tri Chu kia, mà lại đi tới nơi này
Ở một bên khác, vị nam tử mặc thiết giáp tránh thoát được sát chiêu của hồ điệp tuyết trắng, may mắn chạy ra tìm đường sống, lúc này sắc mặt tái nhợt, đang nhỏ giọng kể lại tình cảnh khi nãy dứoi giếng mỏ
"Không có gì bất ngờ xảy ra thì có lẽ là một con Băng Điệp
Kính Nguyệt Chân Tiên trầm giọng nói: "Hồ Điệp nhất tộc phần lớn đều yếu đuối, không có uy hiếp gì
Nhưng trong đó cũng sinh ra rồi một chút cường giả, cường đại nhất là Hoàng Điệp nhất mạch, Băng Điệp xếp thứ hai
"Ta đoán, trước khi con Băng Điệp phong ấn tu vi, có thể là Chân Nhất cảnh
Tu sĩ Chân Nhất cảnh chính là Chân Tiên
Nói cách khác, con Băng Điệp kia đã từng là một sinh linh cấp bậc Chân Tiên
Đám người Lưu Vũ và nam tử mặc thiết giáp đều có chút khẩn trương
Kính Nguyệt Chân Tiên mỉm cười, nói: "Các ngươi cũng không cần lo lắng, con Băng Điệp kia không biết đã bị phong ấn bao nhiêu năm, vừa mới thức tỉnh, nếu muốn khôi phục đỉnh phong cũng sẽ tốn không ít thời gian
"Con Băng Điệp kia lộ ra thủ đoạn, bây giờ có lẽ vẫn chỉ ở cấp Thiên Tiên, không đủ gây sợ
Kính Nguyệt Chân Tiên trầm giọng nói: "Lưu Vũ, truyền hiệu lệnh của ta, điều động toàn bộ thủ vệ Lưu Quang Thành, Hình Lục Địa Vệ cho ta, đi tìm kiếm tung tích của Băng Điệp
" Băng Điệp kia đi không được bao xa, nếu có tin tức thì lập tức đến thông báo cho
Kính Nguyệt Chân Tiên bố trí xuống thiên la địa võng, toàn lực đuổi theo Băng Điệp tung tích
Mặc dù Thanh Vân quận lớn, nhưng mục tiêu Băng Điệp quá mức rõ ràng
Trừ phi nó chạy ra khỏi Thanh Vân quận, nếu không, Băng Điệp rất khó tránh thoát được tai mắt mà Kính Nguyệt Chân Tiên bố trí xuống
Lưu Vũ dường như nghĩ tới chuyện gì, phân phó một cận vệ dưới trướng, thấp giọng nói: "Người ở dưới giếng mỏ này đều chết rồi, còn vẫn lạc mấy trăm Địa Tiên
"Ngươi đi xuống dọn dẹp chiến trường một chút, chủ yếu nhất là lấy túi trữ vật của mấy trăm Địa Tiên kia về
"Tuân mệnh
Tên cận vệ kia khẽ hô một tiếng
Kính Nguyệt Chân Tiên cũng chuẩn bị rời đi
Đúng lúc này, hắn đột nhiên dừng bước, chậm chậm quay đầu, nhìn qua khu mỏ quặng dưới thân cách đó không xa, khẽ nhíu mày
"Thế nào
Lưu Vũ thấy sắc mặt Kính Nguyệt Chân Tiên khác thường, vội hỏi
Kính Nguyệt Chân Tiên chỉ vào một tòa giếng mỏ cách đó không xa, hỏi: "Con Băng Điệp kia là từ khu mỏ quặng này chạy ra
"Đúng vậy
Nam tử mặc thiết giáp vội vàng nói: "Mấy trăm vị tu sĩ dưới trướng thuộc hạ, còn có một số Địa Tiên cửu giai, tất cả đều bị con Băng Điệp kia giết rồi
Việc này tuyệt đối sẽ không sai
"Nói như thế thì bên dưới khu mỏ quặng này, hẳn là không có người sống
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Kính Nguyệt Chân Tiên nhẹ nhàng nói
"Khẳng định đều chết rồi
Không chờ nam tử mặc thiết giáp nói chuyện, Lưu Vũ đã nói: "Dưới khu mỏ quặng này đều là một chút hạ nhân Huyền Tiên, từ bên trong đào ra hai sinh linh mạnh mẽ như thế, nếu có người vẫn còn sống, nhưng thật sự là gặp quỷ rồi
"Gặp quỷ rồi
Kính Nguyệt Chân Tiên giống như cười mà không phải cười nhìn chằm chằm vào quặng mỏ cách đó không xa
"Quận thủ đại nhân, ý ngài là, ở trong đó còn có người sống
Vẻ mặt Lưu Vũ mê hoặc, nhíu mày hỏi
Lời còn chưa dứt, chỉ thấy cửa hang giếng mỏ kia, mơ hồ hiện ra một bóng người, khập khễnh đi ra
Tô Tử Mặc đi tới cửa động đã cảm thấy không thích hợp
Bên ngoài có không ít khí tức cường đại
Nhưng cùng lúc đó, hắn cũng cảm ứng được một luồng khí tức mạnh nhất, khóa chặt lại hắn
Lúc này, hắn muốn lui về cũng đã không kịp rồi
Tô Tử Mặc chỉ có thể kiên trì đi tới
Bên ngoài giếng mỏ
Vô số cường giả đạp không mà đứng, có Địa Tiên, có Thiên Tiên, có nam tử mặc thiết giáp đã chạy trốn kia, còn có thành chủ Lưu Quang Thành
Lúc này, những người này đều trừng lớn hai mắt, khó có thể tin nhìn Tô Tử Mặc
Loại ánh mắt kia tựa như đang nhìn thấy quỷ
Đứng trước những người này là một vị nam tử trung niên tóc xám, đang hứng thú nhìn Tô Tử Mặc, ánh mắt sáng ngời

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.