Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2212: Cỏ cây thuần phục




Liễu Bình sửng sốt
Hắn kinh ngạc nhìn đóa hoa tươi kia, trong lúc nhất thời còn chưa kịp tỉnh táo lại, thậm chí hắn còn tưởng rằng chính mình chỉ vừa sinh ra ảo giác thôi
Nhưng rất nhanh, những dây leo vốn đang quấn quanh trên người hắn cũng nhanh chóng lui lại, khôi phục như lúc ban đầu
Chung quanh khôi phục lại sự bình tĩnh
Vừa rồi những sợi dây leo điên cuồng kia, đột nhiên lại biến thành không có tính công kích gì
"Liễu sư huynh, ngươi không sao chứ
Đúng lúc này, sau lưng có một âm thanh vang lên, ngay sau đó, có người đưa tay đỡ hắn đứng lên
Liễu Bình quay đầu nhìn
"Tô sư đệ
Người tới chính là đồng môn trong thư viện-Tô Tử Mặc
"Tô sư đệ, ngươi cũng phi thăng tới tầng trời thứ bốn rồi
Liễu Bình cảm thấy kinh ngạc, nói: "Mặc dù cảnh giới của ngươi hơi kém một chút, nhưng phương diện tốc độ lại không kém bao nhiêu, đúng là đã xem thường ngươi rồi
Tô Tử Mặc cười cười không nói
Dường như Liễu Bình đột nhiên nghĩ đến cái gì, vội vàng nói: "Tô sư đệ cẩn thận, đám day leo cây cỏ chung quanh đều có tính công kích cực mạnh, cánh tay này của ta chính là bị gốc hoa tươi kia cắn đứt đấy
Liễu Bình chỉ vào chỗ cụt tay còn chưa mọc lại kia, rồi lại nhìn về phía đóa hoa tươi kiều diễm cách đó không xa kia, nói với vẻ đầy sợ hãi
Tô Tử Mặc gật đầu một cái
Liễu Bình thấy vẻ mặt Tô Tử Mặc tùy ý, giống như không cho là đúng, hắn lại giải thích: "Tô sư đệ, ngươi tuyệt đối không nên bị vẻ đẹp của đóa hoa tươi kia lừa nhé
"Bây giờ đóa hoa tươi này nhìn thì bình thường, nhưng vừa rồi nó thật sự biến ra một cái miệng to như chậu máu, bên trong đầy răng nanh sắc bén, so với hung thú còn đáng sợ hơn đấy
Liễu Bình vừa nói vừa thôi động nguyên thần, cánh tay cụt từ từ mọc ra một lần nữa
"Liễu sư huynh nói rất đúng, chúng ta đúng là nên cẩn thận một chút
Tô Tử Mặc cũng đáp lại một câu
Liễu Bình trầm ngâm nói: "Nếu hai người chúng ta có thể gặp được ở chỗ này, cũng là cơ hội khó được, có thể liên thủ, thử xông qua tầng trời thứ tư này
"Được
Tô Tử Mặc cũng không giải thích nhiều
Dù sao chính hắn cũng phải tiến lên, mang theo một người cũng không có vấn gì
"Tô sư đệ, tu vi cảnh giới của ngươi khá thấp, có thể bọc hậu, ta ở phía trước mở đường
Liễu Bình trầm giọng nói: "Nếu ta chống đỡ không nổi, thì đổi lại để ngươi đi phía trước một lát
"Được
Tô Tử Mặc không phản đối, nói: "Liễu sư huynh, chúng ta đi nhanh đi, mau chóng đuổi kịp những người khác
Liễu Bình hít sâu một hơi, tản ra thần thức, ngưng thần đề phòng, đi về phía đằng trước
Tô Tử Mặc theo ở phía sau
Nói ra cũng thật kỳ lạ, hai người đi một hồi, thế mà đám cỏ cây chung quanh lại không có bất kỳ dị động nào, cũng không hề tấn công bọn hắn
Giống như khi nãy những chuyện mà Liễu Bình vừa trải qua đều chỉ là ảo giác của hắn vậy
"Tô sư đệ, tình huống phía sau chỗ ngươi như thế nào
Liễu Bình vừa dò xét chung quanh, vừa lên tiếng hỏi
"Đều bình thường
Trong tay Tô Tử Mặc cầm lệnh bài, không ngừng quan sát thứ tự của hai người
Hai người một đường tiến lên, mặc dù không gặp bất kỳ trở ngại nào, nhưng Liễu Bình cẩn thận như chim sợ cành cong, tốc độ tiến lên cũng không nhanh
Xếp hạng của hai người mặc dù cũng đang không ngừng tăng lên, nhưng tốc độ vẫn hơi chậm
Tô Tử Mặc dần dần lộ ra vẻ không kiên nhẫn
"Tô sư đệ, ngươi nhất định phải tập trung tinh thần, không thể phân tâm
Liễu Bình nghe thấy Tô Tử Mặc trả lời như thế, dường như có chút không quan tâm, lại căn dặn nói: "Tất cả mọi thứ chung quanh nhìn như bình thường, nhưng bất cứ lúc nào cũng có thể xuất hiện nguy hiểm
"Càng bình tĩnh lại càng có khả năng chưa đựng giông bão khó có thể tưởng tượng
Tô Tử Mặc dần không nhịn được, nói: "Liễu sư huynh, đổi thành ta đi phía trước đi, ngươi đi phía sau, cũng thuận tiện để ngươi nghỉ ngơi một chút
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Liễu Bình trầm ngâm một chút, nói: "Cũng được, ngươi đi trước một lát, nếu gặp được nguy hiểm gì, chúng ta sẽ lập tức đổi vị trí
"Liễu sư huynh, ngươi đuổi kịp ta là được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tô Tử Mặc nói một câu, sau đó thân hình khẽ động, đi lên phía trước Liễu Bình
"Ấy, ấy
Liễu Bình bị dọa nhảy dựng lên, vội vàng la lớn: "Tô sư đệ, ngươi chạy quá nhanh rồi
Coi chừng đấy
"Cẩn thận gốc hoa kia
"Coi chừng gốc dây leo kia
Tô Tử Mặc mắt điếc tai ngơ, chỉ nhanh chân chạy về hướng phía trước
Liễu Bình bị dọa đến mức sắc mặt tái nhợt, muốn mặc kệ Tô Tử Mặc, nhưng trong lòng lại bất an, chỉ có thể vừa đuổi theo Tô Tử Mặc, vừa la lên ở phía sau
Tốc độ của Tô Tử Mặc càng lúc càng nhanh
Đến cuối cùng, Liễu Bình chỉ có thể dốc toàn lực, mới có thể miễn cưỡng đuổi theo Tô Tử Mặc, không còn sức lực để la lên nữa
Mà kỳ quái là, trên đường hai người tiến lên lại không gặp phải bất kỳ công kích nào, cỏ cây chung quanh đều biến thành vô cùng yên tĩnh
Thậm chí Liễu Bình còn nhìn thấy một màn quỷ dị
Vốn dĩ có một bụi cỏ rậm rạp đang ngăn cản trước người Tô Tử Mặc
Nhưng Tô Tử Mặc căn bản không hề muốn né tránh, trực tiếp vọt tới
Bụi cỏ rậm rạp kia thế mà lại tránh né sang hai bên, mở ra một con đường để Tô Tử Mặc có thể thuận lợi tiến lên
"Kỳ quái
Liễu Bình nhìn theo bóng lưng Tô Tử Mặc, khẽ nhíu mày
Khiến hắn có chút hưng phấn là xếp hạng của hai người đang nhanh chóng tăng lên
Thứ bốn trăm..
Thứ ba trăm..
Thứ hai trăm
Chuyện này cũng mang ý nghĩa là những tu sĩ còn lại ở tầng trời thứ tư này, cũng không thuận lợi giống hai người
..
Trên quảng trường
Đông đảo tu sĩ đều há to miệng, trợn mắt há hốc mồm nhìn tu sĩ áo xanh trong Cửu Trọng Thiên
Thông qua quan sát ở ba tầng trời trước, đối với thủ đoạn của Tô Tử Mặc, đám người đã hiểu sơ được một chút, lúc này cũng đã chuẩn bị tâm lý
Nhưng vẫn không có ai ngờ được rằng tầng trời thứ tư đối với Tô Tử Mặc lại đơn giản như vậy
Tầng trời thứ tư chính là thế giới cỏ cây
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong không gian này chỉ toàn là cỏ cây, tất cả đều có linh tính
Một bộ phận cỏ cây không có tính công kích, chỉ là có thể quấn quanh vây khốn tu sĩ, không ngừng quấy rối tu sĩ, để tu sĩ khó có thể tiến lên
Đương nhiên, bên trong cũng có rất nhiều cỏ cây có tính công kích cùng lực sát thương cực kì khủng bố
Liễu Bình gặp phải đóa hoa tươi kia, chỉ là một loại bình thường nhất trong đó
Hai người này một đường tiến lên, từng gặp rất nhiều loại cỏ cây có tính công kích khủng bố, nhưng những cỏ cây này đều không ra tay với hai người
Phải biết rằng ở những địa phương khác trong không gian này, đám cỏ cây này đã giết không ít tu sĩ
Nhưng những cỏ cây này cũng không biết bị làm sao, ở trước mặt Tô Tử Mặc lại đột nhiên biến thành yên tĩnh nhu thuận
Ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê
Đám người cũng nhìn ra được, đây tuyệt đối không phải năng lực của Liễu Bình
Khi vừa mới vào tầng trời thứ tư, Liễu Bình đã suýt bị một gốc hoa tươi nuốt mất
Mà gốc hoa tươi kia đột nhiên lùi bước, cũng là bởi vì Tô Tử Mặc xuất hiện
" Tô Tử Mặc kia đúng là có chút khó lường
"Người này vượt qua tầng trời thứ nhất, mượn nhờ tiên thuật ngọn lửa, đến tầng trời thứ hai lại mượn nhờ Thiên Nhất Chân Thủy bí pháp, đến tầng trời thứ ba lại phóng thích ra rất nhiều thân pháp bí thuật, mặc dù kinh diễm nhưng cũng không thoải mái, duy chỉ có tầng trời thứ tư..
Đám người thấy rõ ràng, trong tầng trời thứ tư này, Tô Tử Mặc không phóng thích bất kỳ thần thông bí pháp nào, chỉ một đường tiến lên như thế, vô cùng thuận lợi thông suốt
"Ta đoán có lẽ người này tu luyện một loại công pháp bí thuật nào đó liên quan đến cỏ cây, được chỗ thế giới cỏ cây này tán thành, mới không công kích hắn
Có người phỏng đoán
Nhưng Chân Tiên Tạ Linh lại thầm nhíu mày đầu, có chút khó hiểu
Theo những gì hắn thấy thì dường như những cỏ cây kia dường như không phải tán đồng, mà là đang kính sợ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.