Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 3170: Chúng sinh gào thét




Sinh linh ở trên vùng đất kia, căn bản là không biết có chuyện gì đang xảy ra
Có người ở trong giấc mộng chết đi, có người vẫn lạc ở trong kinh hoảng, có người chết ở trong sợ hãi


Có sinh linh, tới tận trước khi chết, đều trừng to hai mắt
Có sinh linh lộ ra vẻ mặt tràn đầy không hiểu, không cam lòng, nghi hoặc, hoảng sợ, chết không nhắm mắt
"Cha, mẹ, hai người làm sao thế
Một đứa bé khoảng 4~5 tuổi, nhìn chí thân của mình ở trước mặt, trên mặt bao phủ tử khí, lớn tiếng la lên
Mặt mũi vị nữ tử kia tràn đầy vẻ không nỡ, còn muốn xòe bàn tay ra, nhẹ nhàng lau đi nước mắt trên khóe mắt đứa bé, nhưng vừa đưa tay ra, đã không còn khí lực nữa, đổ xuống trước mặt con mình, sức sống biến mất
Đứa bé nhào lên trên người cha mẹ mình, khóc lớn kêu gọi, lại vẫn không có cách nào giữ lại sinh mạng cho họ
Cũng không lâu lắm, tiếng khóc của đứa bé này cũng dần dần thưa thớt
Trên mặt của nó, cũng bao phủ một mảnh tử khí
Đứa vé không còn thút thít nữa, mà lại chen vào giữa thi thể cha mẹ, cuộn lại ở trong lồng ngực của cha mẹ, dần dần không còn hô hấp
Có tu sĩ điên cuồng chạy trốn, muốn thoát khỏi nơi đây
Nhưng mặc cho hắn đi tới chỗ nào, trên người đều không thể tránh khỏi sẽ nhiễm phải từng luồng tử khí, cuối cùng biến thành một bộ xương khô, ngã vào trong đất bùn,
"Đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì, có ai tới cứu chúng ta không
Trong cổ thành, một vị thành chủ nhìn bên trong thành trì, xương khô đã chất đầy đất, lớn tiếng bi thiết
Không có ai đáp lại
Cuối cùng, trên đầu thành có thêm một bộ thi thể
"Trời xanh xót thương, vì sao lại hạ xuống loại tai nạn này
Vô số sinh linh quỳ lạy ở trên mặt đất, khẩn cầu trời xanh
Thiên Giới đã là cảnh tượng hoang tàn khắp nơi, sinh linh đồ thán
"Thần linh đến từ trời xanh, các ngài có nhìn thấy hay không, mảnh đất này đang phải thừa nhận nguyền rủa như thế nào, sinh linh ở nơi này đang phải thừa nhận sự thống khổ như thế nào, cầu xin các ngài ra tay cứu giúp
"Cầu chư thiên Phật Tổ hiển linh, cầu chư thiên Bồ Tát phù hộ
"Cửu Tiêu Tiên Đế ở đâu, xin ngài ra tay, mau cứu tu sĩ ở Tiên Vực
Mặc kệ là tiên nhân, ma tu hay là tăng nhân, đều không thể phòng ngừa, trên người dâng lên từng luồng tử khí, đi về phía phần mộ
Tiếng hô hoán, tiếng cầu cứu, tiếng khóc, đan vào một chỗ
Chỉ là, chúng sinh ở Thiên Giới, đặt ở bên trong 3000 giới mênh mông, lại có ai quan tâm tới
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trừ Đại Đế chân chính, lại có ai có thể nghe được tiếng của bọn họ, nhìn thấy bọn họ đang phải tiếp nhận cực khổ
Vạn vật khóc thảm, oán khí ngập trời, rốt cục kinh động đến người đang khổ chiến ở bên trong tinh không kia
Nếu đổi lại là lúc bình thường, nhất định là Võ Đạo Bản Tôn có thể phát giác ra từ sớm
Nhưng hắn đang đại chiến với người mạnh nhất kể từ khi bắt đầu tu hành đến nay, Hạo Thiên Chi Chủ
Còn phải phân ra một bộ phận tâm thần, điều khiển Mười Cánh Cửa Địa Ngục, ổn định thế cục ở Kiếm Giới, căn bản là không rảnh để bận tâm quá nhiều
Chỉ là, từ nơi sâu xa, hắn vẫn nghe được từng tiếng chúng sinh gào thét đến từ Thiên Giới ở phương xa
Võ Đạo Bản Tôn một quyền đánh lui Hạo Thiên Chi Chủ, đột nhiên quay người, ánh mắt giống như là xuyên thấu qua tầng tầng hư không, rơi lên bên trên vùng đại địa có tử khí vờn quanh ở Thiên Giới kia
"Phong Đô, ngươi muốn chết
Ngọn lửa màu tím bên trong đôi mắt của Võ Đạo Bản Tôn, dường như là muốn phun ra ngoài, tiếng như sấm nổ, truyền khắp mỗi một góc của 3000 giới, sát ý ngập trời
Cùng lúc đó, Hạo Thiên Chi Chủ cũng đã nhận ra tình huống ở Thiên Giới
Hắn chỉ hơi nhíu mày
Chúng sinh ở Thiên Giới giống như là sâu kiến, hắn không thèm để ý tới sự sống chết của họ
Hắn chỉ hơi kỳ quái với lập trường của Hoang Võ
Rõ ràng là Hoang Võ đứng ở phía đối diện với Thiên Đình, nhưng có vẻ như là không quá hợp với vị ở Địa Phủ kia
Hạo Thiên Chi Chủ cũng không vội vã ra tay, mà chỉ yên lặng theo dõi kỳ biến
"Ha ha ha ha
Tiếng cười của Phong Đô, đột nhiên vang lên ở bên trong Thiên Giới
Nếu như là đã không giấu diếm được nữa, hắn cũng không cần thiết phải tiếp tục giấu nữa
"Hoang Võ, ngươi cần gì phải tức giận
Phong Đô cười to nói: "Ta là vì giúp ngươi nha
Ầm
Vừa dứt lời, ở Ma Vực, Cửu Tiêu Tiên Vực, Cực Lạc Tịnh Thổ trên Thiên Giới có ba bóng người đằng không bay lên, chính là Lục Phạm Thiên Chủ, Cửu Tiêu Tiên Đế và Diệt Thế Ma Đế
Trên người Tam Thi còn có tử khí cực kỳ nồng đậm quấn quanh, vẻ mặt đều giống nhau, trên mặt hiện ra nụ cười quỷ dị, bay lên trên không trung của Thiên Giới, cấp tốc dung hợp lại với nhau
Khí tức của Tam Thi, còn mạnh hơn so với lần Võ Đạo Bản Tôn nhìn thấy trước đó
Phong Đô vì hợp nhất Tam Thi, lấy một loại phương thức khác để chứng đạo Đại Đế, đi tế luyện ức vạn sinh linh ở Thiên Giới
Trên không bao quanh Thiên Giới, hiện ra một phần mộ cực lớn
Tam Thi vốn là từ trên người Phong Đô chém xuống, tốc độ dung hợp cực nhanh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong nháy mắt, Tam Thi đã kết hợp làm một
Tam Thi hợp nhất, trở thành một nam tử có thân hình cao lớn, mặt mũi tràn đầy tà khí
Một chùm sáng giống như bóng ma đột nhiên xuất hiện ở trên đỉnh đầu của nam tử này, thuận theo đỉnh đầu, chui vào trong thức hải
Khí tức của vị nam tử này lại một lần nữa tăng vọt
Sau khi Tam Thi dung hợp, Phong Đô đã kết hợp với Tam Thi làm một
Khí tức của Phong Đô, đã đến rất gần với Đại Đế
Chỉ là, còn kém một tia
Tam Thi cũng không hoàn thiện
"Chết còn chưa đủ nhiều
Phong Đô nhe răng cười một tiếng, giang hai cánh tay, lớn tiếng nói: "Tới đi, hãy để chư thiên chứng kiến Táng Thiên ta trùng sinh
Ầm
Ầm
Ầm
Ở dưới vô số ánh mắt nhìn chăm chú, bên trong 3000 giới, có rất nhiều giới diện hiện ra từng nấm mồ to lớn, bao phủ những giới diện này vào bên trong
Táng Thiên đạo pháp buông xuống, vô tận tử khí vờn quanh
Các vị cường giả Đế Quân đứng ở bên trong tinh không nhìn xuống dưới, có thể thấy được 3000 giới trải rộng phần mộ, dường như đã trở thành một vùng mộ địa to lớn
"Thủ đoạn ghê gớm
Trong bóng tối, lão ẩu tán thưởng một tiếng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mưu đồ nhiều năm, Phong Đô đã sớm bày ra vô số đạo pháp phù văn ở các nơi trong 3000 giới, chỉ chờ giờ phút này, mai táng chư thiên, tế luyện chúng sinh, chứng đạo Đại Đế
Nếu để cho Phong Đô tùy ý thi pháp tiếp, hơn phân nửa sinh linh của 3000 giới đều sẽ bị mai táng, chết oan chết uổng
Chúng sinh các nơi trong 3000 giới, căn bản là không rõ ràng là đã xảy ra chuyện gì
Chúng sinh la hét chạy trốn, kêu gào khóc lớn
Ầm
Ngay lúc này, một bóng người giống như là sao băng rơi xuống, nặng nề va chạm với Phong Đô
Võ Đạo Bản Tôn xuất hiện ở trên bầu trời Thiên Giới, một quyền đánh gãy quá trình thi pháp của Phong Đô
"Phong Đô
Ngọn lửa tím trong mắt Võ Đạo Bản Tôn thiêu đốt, giọng nói lạnh như băng, chậm rãi nói: "Ta đã nói với ngươi, để ngươi tự giải quyết cho tốt, đừng thành Địa Ngục Chi Chủ thứ hai
Phong Đô chỉ thiếu một chút, là có thể chứng đạo Đại Đế, bây giờ bị Võ Đạo Bản Tôn đánh gãy, sắc mặt cũng âm trầm xuống
"Hoang Võ
Giọng Phong Đô không thiện, nhìn chằm chằm, lạnh lùng nói: "Ngươi tốt nhất là nên nghĩ cho rõ ràng, chỉ cần ta chứng đạo Đại Đế, sẽ có thể giúp ngươi trấn áp Hạo Thiên Chi Chủ
Chẳng lẽ ngươi muốn trở thành Vô Gian Đại Đế thứ hai
Trong lòng Võ Đạo Bản Tôn giận dữ, căn bản là không thèm nghe Phong Đô nói xong, lại một lần nữa ra tay
Trấn Ngục Đỉnh hung hăng đập về phía Phong Đô
Ầm
Ầm
Ầm
Võ Đạo Bản Tôn bộc phát đại chiến với Phong Đô
Mặc dù Phong Đô chưa trở thành Đại Đế chân chính, nhưng sau khi Tam Thi dung hợp, đã đến rất gần với Đại Đế, lại phối hợp với nguyên thần cấp bậc Đại Đế, mặc dù Võ Đạo Bản Tôn chiếm thượng phong, trong lúc nhất thời cũng khó có thể trấn áp hắn
Ngay lúc này, báo động trong lòng Võ Đạo Bản Tôn chợt nổi lên
Một luồng khí sắc bén phá không, còn chưa đánh tới, hắn đã cảm thấy sau đầu mơ hồ đau đớn
Trấn Ngục Đỉnh vừa mới đánh về phía Phong Đô, hắn không kịp trốn tránh, chỉ có thể trở tay đánh ra một quyền, đánh ra sau lưng
Phốc
Máu tươi văng khắp nơi
Một thanh trường kiếm, xuyên thủng nắm đấm của Võ Đạo Bản Tôn
Toàn bộ cánh tay, đều bị một kiếm này xuyên thủng, xoắn nát, máu thịt bắn ra tung tóe
Đó chính là mũi kiếm nhọn được đạo ấn của Hạo Thiên Chi Chủ gia trì

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.