Ngay cả đại hán mọc lông xảy ra xung đột cùng Minh Chân, tu sĩ mặc áo bào tím đều không hề ngẩng đầu liếc mắt một cái, thần sắc vẫn như thường, hoàn toàn đứng ngoài cuộc
Giống như tất cả mọi chuyện đều không quan trọng gì
Trong mắt tu sĩ mặc áo bào tím chỉ có bản
《
Diệu Pháp Liên Hoa Kinh
》
trong tay thôi
Nhưng trong nháy mắt khi tiếng nói kia vang lên, tu sĩ mặc áo bào tím khẽ nhíu nhíu mày
Đây là lần đầu tiên trên mặt hắn xuất hiện dao động từ khi hắn tiến vào cổ tháp
Chần chờ một chút, tu sĩ mặc áo bào tím chậm rãi ngẩng đầu, theo tiếng nhìn lại
Không biết từ khi nào, trong sân đã có thêm một tăng nhân
Người này mặc tăng bào màu xám, dáng vẻ mi thanh mục tú, thần sắc bình thản, đôi mắt tỉnh táo sáng rõ, lập loè quang mang sáng ngời, dường như ẩn chứa trí tuệ có thể nhìn thấu vạn vật trên thế gian
Trong nháy mắt khi nhìn thấy tăng nhân mặc áo bào tro, tu sĩ mặc áo bào tím lần thứ hai nhíu nhíu mày
Đồng tử trong hai mắt lại quỷ dị khẽ co rút lại một chút
Tăng nhân mặc áo bào tro cũng đang nhìn hắn
Ánh mắt hai người va chạm ở giữa không trung
Khóe miệng của tu sĩ mặc áo bào tím khẽ cong lên, trong mắt xẹt qua một tia nghiền ngẫm
Vẻ mặt tăng nhân mặc áo bào tro vẫn bình thản đi tới bên cạnh Minh Chân, đưa tay đỡ hắn dậy tới, nhẹ nhàng lau đi bụi đất trên người hắn
Minh Chân lau máu tươi tràn ra nơi khóe miệng, thấp giọng nói: “Tiểu sư đệ, ngươi cẩn thận nhé, yêu thú này có sức lực mạnh lắm!”
Tăng nhân mặc áo bào tro đúng là Tô Tử Mặc từ hậu viện đi tới
Từ khi hắn bước vào tiền viện đã nhìn thấy được tu sĩ mặc áo bào tím
Hoặc là nói dù có ở trong hoàn cảnh đứng giữa vạn người, tu sĩ mặc áo bào tím cũng sẽ thu hút ánh mắt đầu tiên của người khác
Không ai có thể bỏ qua hắn
Tô Tử Mặc cảm nhận được trên người tu sĩ mặc áo bào tím toát ra khí tức cực kỳ nguy hiểm
Trong nháy mắt khi nhìn thấy người này, lông tơ cả người Tô Tử Mặc đều dựng lên
Chỉ là hắn đã tu thiền lễ Phật mười năm, tâm cảnh bình thản, mới không lộ ra sơ hở gì
Tuy rằng chưa từng giao thủ, nhưng Tô Tử Mặc dám khẳng định đây là Kim Đan Chân Nhân cường đại nhất trong những người mà hắn từng gặp được
Người này còn đáng sợ hơn nhiều so với Tịch Vô Nhai mười năm trước
Thậm chí Tô Tử Mặc có cảm giác nếu mười năm trước gặp được người này, hắn nhất định sẽ thua
Cho dù dùng đến tất cả át chủ bài, yêu hóa để chiến một trận, hắn cũng không phải đối thủ của người này
Tu sĩ mặc áo bào tím chỉ lạnh nhạt liếc mắt nhìn Tô Tử Mặc một cái, sau đó một lần nữa cúi đầu, tiếp tục xem
《
Diệu Pháp Liên Hoa Kinh
》
Trong cái liếc mắt kia rõ ràng bao hàm ý cảnh cáo
Đại hán mọc lông đứng bên cạnh lăc lắc đầu
Trong tiếng nói của tăng nhân mặc áo bào tro trước mắt này dường như có một loại lực lượng thần bí, có thể xua tan lệ khí trong lòng hắn, làm hắn dần an tĩnh lại
“Tà môn!”
Sâu trong yết hầu của đại hán mọc lông phát ra một tiếng gầm lớn
“Hòa thượng, ngươi cũng muốn xen vào việc người khác?”
Đại hán mọc lông nhìn chằm chằm vào Tô Tử Mặc, trong mắt lập loè hung quang, hắn vặn vẹo cái cổ thô tráng, từng tiếng răng rắc vang lên
Tô Tử Mặc nhìn cũng không thèm nhìn hắn một cái
Ánh mắt của Tô Tử Mặc vẫn dừng trên người tu sĩ mặc áo bào tím, hơi hơi mỉm cười, hỏi: “Vị thí chủ này, linh thú mà ngươi nuôi dưỡng ở chỗ này đả thương người khác, chẳng lẽ ngươi mặc kệ sao?”
Tu sĩ mặc áo bào tím giống như không nghe thấy, đầu cũng không thèm ngẩng lên tiếp tục đọc kinh văn trong tay
“Ha ha ha ha!”
Đại hán mọc lông điên cuồng cười: “Xú hòa thượng, ngươi còn muốn khiêu khích chủ nhân của ta, đúng là không biết sống chết!”
Tô Tử Mặc thấy tu sĩ mặc áo bào tím vẫn thờ ơ mới thu hồi lại nụ cười, lạnh nhạt nói: “Nếu thí chủ lựa chọn ngầm đồng ý, vậy thì xin lỗi...”
Trong cổ tháp lập tức an tĩnh lại
Không khí dường như đều đọng lại
“Tiểu tăng thay ngươi quản!”
Chữ ‘tiểu’ vừa mới bật thốt lên, thân hình của Tô Tử Mặc đã biến mất tại chỗ
Đến khi chữ tăng vang lên, Tô Tử Mặc đã xuất hiện trước mặt đại hán mọc lông, bàn chân dậm thật mạnh trên mặt đất, oanh một tiếng, thiên địa chấn động
Đừng nói là mặt đại hán mọc lông ở đối diện, ngay cả Minh Chân đứng bên ngoài xem cuộc chiến đều cảm thấy lòng bàn chân muốn nhũn ra, cả người không thể tự khống chế khẽ run rẩy một chút
Tiểu hồ ly càng thêm vô dụng, thân hình nhỏ yếu trực tiếp bắn lên từ trên mặt đất
Đại hán mọc lông hoảng sợ biến sắc
Quá hung ác
Khi nãy vẫn là một tăng nhân thần sắc bình thản, trên mặt đầy nụ cười, trong nháy mắt dường như đã biến thành một con thượng cổ đại yêu muốn ăn thịt người
Một luồng khí tức thảm thiết đập vào trước mặt
Đại hán mọc lông chỉ cảm thấy trong ngực vô cùng khó chịu vì không thể hô hấp
Tăng nhân này nhìn có vẻ thấp lùn hơn với hắn rất nhiều, nhưng về khí thế thì dường như tăng nhân này có thể dẫm hắn dưới chân
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chữ ‘thế’ vang lên
Tô Tử Mặc giơ bàn tay thật lớn ra, huyết nhục bành trướng như muốn che trời từ trên trời giáng xuống, khí tức khủng bố giống như muốn trấn áp vạn vật sinh linh vào lòng bàn tay
Tuy rằng không có linh lực, nhưng một bàn tay này lại là thức mở đầu Hàng Yêu Ấn
Trời sinh có tác dụng áp chế yêu thú
“A!”
Đại hán mọc lông nổi giận gầm lên một tiếng, khí huyết trong cơ thể rít gào, lộ ra nanh vuốt dữ tợn sắc bén một đôi cánh tay cường tráng vung ta, hai bàn tay giao nhau, giơ về phía trước để đỡ lại một quyền kia
Oanh
Một tiếng vang lớn
Giữa hai người, khí kình tán loạn
Chỉ tiếp xúc trong nháy mắt, đại hán mọc lông đã biến sắc, hắn cảm thấy hai tay đau nhức khó nhịn như muốn đứt gãy
Tuy Tô Tử Mặc chỉ dùng một tay, nhưng đại hán mọc lông lại cảm nhận được một lực lượng cổ kinh khủng như hải triều cuốn tới, căn bản khó có thể chống cự
Ngươi
Đến tận lúc này, Tô Tử Mặc mới vừa nói ra chữ thứ tư
Đại hán mọc lông điên cuồng vận chuyển nội đan, yêu khí phát ra, gân cốt trong cơ thể vang lên, lông tóc cả người dựng đứng, huyết nhục phồng lên, thân hình nhanh chóng biến hóa, lộ ra gương mặt dữ tợn
Đại hán mọc lông không chống đỡ được, phản ứng cực nhanh, lập tức lộ ra bản thể
Từ khia bước vào đan đạo, tuy rằng yêu thú có thể biến ảo thành hình người, nhưng chỉ khi khôi phục bản thể thì chúng mới có thể phát huy ra thực lực chân chính
Lực chiến đấu tăng lên ít nhất có ba thành
“Là Đào Ngột!”
Minh Chân nhìn thấy bản thể của đại hán mọc lông, không nhìn được cũng hơi biến sắc, kinh hô ra tiếng
Đào Ngột là một trong những mãnh thú thời Thái Cổ
Yêu thú chủng loại đa dạng, đại đa số đều dựa vào huyết mạch để phân chia cấp bậc
Mà trong đó, thuần huyết mãnh thú là cường đại nhất
Nhưng trong số những thuần huyết mãnh thú cũng có phân chia mạnh yếu
Đào Ngột là thuần huyết mãnh thú cường đại nhất, khủng bố nhất, lực lượng vô cùng lớn, ở thời đại Thái Cổ đã từng hoành hành không cố kỵ gì trên đại lục Thiên Hoang, cực kỳ hung tàn
Bản thể Đào Ngột ở giai đoạn này, ít nhất phải cao đến mấy chục trượng
Nhưng hiện giờ, dưới bàn tay to che trời của Tô Tử Mặc, thân hình của Đào Ngột giống như bị Tu Di Sơn trấn áp, không cao đến một trượng, căn bản không thể biến lớn được
Đào Ngột dần luống cuống
Nó ý thức được chênh lệch giữa hai người thật sự quá lớn
Cho dù hắn huyễn hóa ra bản thể nhưng vẫn không thể chống lại tăng nhân trước mắt này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Quản
Tô Tử Mặc nói ra một chữ cuối cùng
Răng rắc
Dưới lực lượng khủng bố trấn áp, hai tay của Đào Ngột trực tiếp bị bàn tay của Tô Tử Mặc ép gẫy
Bàn tay của Tô Tử Mặc dừng trên đỉnh đầu Đào Ngột, hung hăng nhấn một cái xuống phía dưới
Ầm vang
Tô Tử Mặc đè lại đầu của Đào Ngột, trực tiếp ấn hắn xuống mặt đất
Trong nháy mắt mặt đất bị ấn ra một hố to, máu tươi văng khắp nơi
Huyết nhục trên mặt Đào Ngột đã mơ hồ
Tiểu tăng thay ngươi quản
Từ khi Tô Tử Mặc ra tay đến khi ấn đầu của Đào Ngột vào trong đất, toàn bộ quá trình miêu tả thì lâu nhưng trên thực tế chỉ kéo dài tronng một câu nói
Khi Tô Tử Mặc nói xong chữ cuối cùng, Đào Ngột đã hôn mê rồi
Mười năm ngủ đông
Tô Tử Mặc dốc lòng tu Phật, lệ khí trên người đã giảm đi rất nhiều, tâm cảnh cũng trở nên bình thản hơn rất nhiều
Cho nên khi thấy Đào Ngột bắt nạt tiểu hồ ly và đả thương Minh Chân, hắn cũng không có trực tiếp ra tay
Nhưng dù sao hắn cũng là Tô Tử Mặc
Sát phạt quyết đoán
Nếu muốn ra tay thì tuyệt đối sẽ không sẽ do dự
Dùng khí thế lôi đình trấn áp ngươi, không cho ngươi phản kháng
Hắn là một thanh đao tuyệt thế có mũi nhọn
Một khi ra khỏi vỏ, có thể đem thọc thủng cả trời cao