Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1015: Có ông lão – Dư Tu Hiền.




Tiền Đa Đa và Triệu Nhã Cầm ngừng mắt đối mắt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Triệu Hồng Phúc và Tiền Bác Dụ đồng loạt nhìn về hướng hắn, ánh mắt rất nghiêm khắc
“Tiền Ngọc Thư, ngươi quên trước đó ta đã dặn dò ngươi thế nào rồi sao?” Tiền Bác Dụ không giận tự uy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Ông nội, ta….” Sắc mặt Tiền Ngọc Thư trắng bệch
“Thượng tướng Chu Huyền Vũ, trung tướng Tiếu Nam Phong, Vương Thiếu tướng Đằng đến rồi!” Đột nhiên một giọng nói vang lên
Tiếng nói vừa dứt, đoàn người đã đi đến cửa lớn
Ba người đi đầu mặc quân phục, xích tinh trên vai sáng ngời, tỏa sáng rạng rỡ dưới ánh đèn đại sảnh chiếu xuống
Tổ hợp ba người này dù đi đến đâu, đều là đội hình cực kỳ lớn mạnh
Cho dù là Tiếu Nam Phong, hay Chu Huyền Vũ, bọn họ đều là nhân vật cấp đại lão, chúa tể một phương quân đoàn, trấn áp vết nứt loài Hắc Ám, có công lao và thành tích lớn thêm vào người
Bọn họ đáng để mọi người tôn kính
Mà ngay chính giữa hai người, một thanh niên trẻ tuổi đến không tưởng lại che lấp ánh sáng của hai người này, hấp dẫn tất cả ánh mắt đến trên người
Chỉ thấy trên thảm đỏ, thanh niên lộ biểu cảm lạnh nhạt, lại không tiếng động phóng thích khí thế lớn mạnh, lửng thững đi tới, khi ánh mắt sâu thẫm nhìn quét bốn phía, gần như tất cả võ giả ở hiện trường đều cảm thấy tâm thần chấn động, không tự kiềm chế được
Mặc dù có cường giả cấp Chiến Tướng, đáy lòng cũng vô cùng khiếp sợ, yên lặng cảm thán về sự bất phàm và mạnh mẽ của thanh niên này
Người này rõ ràng chính là Vương Đằng đi cùng đám người Chu Huyền Vũ đến tham gia tiệc tối
“Chu Thượng tướng
Tiếu Trung tướng
Vương Thiếu tướng!” Vài sĩ quan cấp tá của quân đội phụ trách tiệc tối đêm nay vội vàng tiến lên, cung kính nghênh đón
“Vất vả rồi!” Chu Huyền Vũ và Tiếu Nam Phong ngựa quen đường cũ, gật đầu với bọn họ nói
Vương Đằng biết lắng nghe, cũng gật đầu với bọn họ
“Không vất vả!” Vài sĩ quan cấp tá thụ sủng nhược kinh, đi trước dẫn đường
“Các ngươi dẫn Vương Đằng đi dạo khắp nơi, chúng ta thì không cần quan tâm.” Chu Huyền Vũ khoát tay, nói một câu rồi đi mất cùng Tiếu Nam Phong
Bọn họ nhanh chóng dung nhập đám người bốn phía, lập tức có người quen biết bắt chuyện với bọn họ
“....” Vương Đằng nhìn thấy hai người này bỏ mình lại, lập tức cạn lời một lát
Các ngươi làm như vậy thật sự được sao
Bỏ lại chiến hữu từng kề vai chiến đấu, mình đi tiêu dao vui vẻ, còn có chút lòng thông cảm không
“Vương Thiếu tướng, mời đi theo chúng ta, chúng ta giới thiệu cho ngươi vài vị khách quan trọng.” Vài tên sĩ quan cấp tá nói
Vương Đằng cảm thấy rất đau đầu
Nhưng người đến bữa tiệc không ít, mà hắn lại xem như nhân vật chính của đêm nay, về tình, về lý, cũng phải xã giao một hồi
Tuy rằng Vương Đằng cảm thấy nhàm chán, nhưng cũng không thể trực tiếp rời khỏi, đành phải nước chảy bèo trôi
“Các ngươi cứ làm việc của mình đi, để một người đi với ta là được rồi.” Vương Đằng nhận mệnh, nói
Vài sĩ quan cấp tá cũng không cưỡng cầu, cuối cùng để lại một nữ sĩ quan cấp tá, trông khoảng hai mươi tuổi
Nàng dẫn Vương Đằng đến trước mặt một ông lão tương đối gần đó, nói: “Vị này chính là ông cụ Tôn, Tôn Thiên Hoa, tộc trưởng của Tôn gia Hạ Đô, Tôn gia là gia tộc võ đạo nổi tiếng đã lâu, trong nhà tồn tại nhiều vị võ giả cấp Chiến Tướng!”
Người đứng đầu của không ít gia tộc bốn phía nhìn thấy bị Tôn Thiên Hoa rút mất vị trí đầu tiên, lập tức hâm mộ không thôi
Vương Đằng chuẩn bị làm người công cụ, gật đầu với đối phương, khách sáo hai câu đã muốn chuồn mất
Nhưng hình như đối phương cũng không muốn cho hắn như ý nguyện
“Vương Thiếu tướng, nghe danh không bằng gặp mặt, gặp mặt hơn hẳn nghe danh, quả thật là tuổi trẻ đầy hứa hẹn, khí độ phi phàm, không hổ danh một thế hệ thiên kiêu….” Tôn Thiên Hoa nụ cười đầy mặt, nhiệt tình không chịu nổi, suýt nữa muốn cầm tay Vương Đằng, trò chuyện suốt đêm
“Ngươi khách sáo!” Vương Đằng thầm nghĩ ông cụ này thật biết nói chuyện
Nhìn xem câu này, nghe danh không bằng gặp mặt, gặp mặt hơn hẳn nghe danh, có bao nhiêu trình độ, có bấy nhiêu văn hóa, có bấy nhiêu nội hàm
Hắn thích loại người vừa khách sáo lại miệng ngọt
Xem ra, bữa tiệc tối này cũng không nhàm chán như vậy
Nữ sĩ quan cấp tá dẫn Vương Đằng đến gặp một vị khách tiếp theo
“Vị này chính là tổng đốc Lý của Kim Lân, lần này đặc biệt đến đây để chúc mừng ngươi.”
“Cảm ơn tổng đốc Lý!” Vương Đằng gật đầu nói
“Tên lão Giang đó thật sự may mắn, lại nuôi dạy ra chân long như ngươi ở Đông Hải, ta không bằng hắn!” Tổng đốc Lý thân hình cao lớn, khí chất bất phàm, lắc đầu cười nói
“Vị này chính là bộ trưởng Khúc, Khúc Lương Dung, bộ trưởng bộ Giáo dục!” Nữ sĩ quan cấp tá lại dẫn Vương Đằng đến trước mặt một người đàn ông hơi mập lùn, giới thiệu nói
“Bộ trưởng Khúc!” Ánh mắt Vương Đằng kinh ngạc, vội vàng nói cảm ơn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vị này là nhân vật cấp đại lão của bộ Giáo dục, có thể nói học sinh đại học võ đạo khắp nơi trong cả nước đều là môn sinh của hắn
“Tốt
Tốt
Tốt
Quả nhiên là nhân trung long phượng!” Khúc Lương Dung vô cùng vui sướng, thân thiết vỗ tay Vương Đằng, nói liên tục ba chữ tốt
“Bộ trưởng Khúc quá khen.” Vương Đằng cười nói
“Không phải là quá khen, thiên phú của ngươi, duy nhất đương thời!” Khúc Lương Dung tán thưởng nói
“Ngươi lại khen ta, chỉ e Địa tinh cũng sắp không thể chứa được ta rồi.” Vương Đằng trêu ghẹo nói
“Ha ha ha….” Khúc Lương Dung cười lớn, dùng tay chỉ hắn, xua tay nói: “Đi đi, đi đi, còn có rất nhiều người chờ ngươi, đừng ở đây xảo quyệt với ta.”
“Vậy ta chỉ có thể cung kính không bằng tuân mệnh.” Vương Đằng mỉm cười, đi theo nữ sĩ quan cấp tá đi đến vị khách tiếp theo
Không bao lâu bọn họ đi đến trước mặt một lão già, hắn ngồi một mình ở trong góc, không ít người ở bốn phía muốn đi lên bắt chuyện, nhưng nhìn thấy xung quanh hắn không có ai, dường như hiểu được điều gì, không dám tiến lên quấy rầy
Hình như nữ sĩ quan cấp tá cũng cực kỳ tôn kính lão già này, hơi hành lễ với hắn, sau đó mới trịnh trọng giới thiệu: “Vị này chính là hiệu trưởng của Đại học số 1…
lão tiên sinh Dư Tu Hiền!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.