Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1046: Dọn dẹp và giải cứu




Quá tàn nhẫn
Người này đúng là kẻ cuồng cục gạch mà
Không thể cho đối phương một chút thoải mái sao, mỗi lần lần đều dùng cục gạch đánh một trận, nện đến mặt mũi người ta cũng không nhận ra được nữa rồi
Như vậy rất không có chủ nghĩa nhân đạo đó
Vương Đằng lại không nghĩ nhiều như vậy, hắn vừa mới nhặt bong bóng thuộc tính từ tên thanh niên tóc xanh rơi xuống, cảm giác lúc này cũng chỉ thiếu một chút, ví dụ như tinh thần và ngộ tính còn chưa đủ, thế nên mới có ý tiếp tục đè ép đè ép
Đó là sự thật, chứ không có ý gì khác, không phải là hắn thích ngược đãi người
“Ô ô ô...”
Thanh niên tóc xanh há mồm muốn nói gì đó, nhưng mỗi lần đều bị cục gạch đè ép trở về trong miệng, cuối cùng chỉ có thể phát ra âm thanh nức nở đau đớn
Bịch bịch bịch…
Trong không khí còn vang vọng tiếng vang trầm đục của cục gạch nện ở trên mặt
Cảnh tượng này thê thảm tới mức không nỡ nhìn
Mọi người cũng không nhịn được mà quay đầu sang hướng khác, cho dù là kẻ địch, bọn họ cũng không đành lòng mà nhìn
Thảm thật sự, mặt kia cũng biến thành đầu heo rồi, một cái đầu mà sưng lớn bằng hai cái
Những võ giả ngoài hành kia kia cũng không có một ai dám mở miệng, sợ bước theo bước chân của Tử Lâm, chọc cho Vương Đằng mất hứng lại bị một ngón tay trực tiếp đánh chết
Chỉ là bọn họ tận mắt thấy thanh niên tóc xanh bị đánh thành đầu heo, không khỏi sợ mất hồn mất vía
Tên thổ dân Địa tinh này căn bản là người sói mà
Chọc không nổi chọc không nổi~
Một đám võ giả ngoài hành tinh lặng lẽ lui về phía sau mấy bước, chỉ muốn cách xa Vương Đằng một chút
Một lát sau, cuối cùng Vương Đằng cũng dừng tay, cục gạch trên tay hắn biến mất không thấy đâu nữa, giống như là chưa từng xuất hiện vậy
“Haiz!”
Vương Đằng thở dài một cái, nhìn bong bóng thuộc tính xung quanh, hài lòng gật đầu
Nhặt
“Tinh thần Hoàng cảnh x12”
“Tinh thần Hoàng cảnh X15”
“Ngộ tính Hoàng cảnh x15”
“Ngộ tính Hoàng cảnh x14”
“Tinh thần Hoàng cảnh x10”
..
Một lượt này Vương Đằng nhặt được một trăm hai mươi tám điểm thuộc tính tinh thần Hoàng cảnh, một trăm bốn mươi hai điểm thuộc tính ngộ tính Hoàng cảnh, không uổng phí công sức
Lúc này tên thanh niên tóc xanh nằm trên mặt đất, đang vô hồn nhìn bầu trời, dáng vẻ bị chơi xấu
Vương Đằng vỗ mặt của hắn, cười ha hả nói: “Biểu hiện không tệ, tạm thời giữ một cái mạng nhỏ cho ngươi, sau này chúng ta từ từ chơi.”
Trong đầu thanh niên tóc xanh hỗn loạn, nghe được lời nói của Vương Đằng, vừa sợ vừa giận, phun ra một ngụm máu tươi, hai mắt tối sầm, sau đó hôn mê bất tỉnh
“Xi, tố chất tâm lý như thế này là không được, mới nói hai câu đã hôn mê rồi.” Vương Đằng hơi sững sờ, lắc đầu nói
Mọi người: “...”
Con mẹ nó tố chất tâm lý không được thế nào
Đây là vấn đề tố chất tâm lý sao
Bị ngươi đánh cho đến chết như vậy, không ngất mới là lạ
Vương Đằng đặt xiềng xích của nguyên lực giam cầm lên người thanh niên tóc xanh, sau đó ném hắn vào trong lồng tre, thấy ánh mắt nghi hoặc của mọi người thì giải thích một câu: “Trước tiên giữ lại hắn để hỏi một số vấn đề
Những tên ngoài hành tinh này đột nhiên xâm chiếm Địa tinh, sợ rằng có toan tính không nhỏ
Hơn nữa, theo ta biết, không chỉ Hạ quốc có tồn tại người ngoài hành tinh xâm chiếm, những quốc gia khác cũng có, chúng ta phải chuẩn bị sẵn sàng.”
Đám người Đàm Đài Tuyền như bỗng nhiên tỉnh ngộ, suýt nữa bị cừu hận làm cho váng đầu, may là có Vương Đằng nhắc nhở, nếu không có khả năng bọn họ thật sự trực tiếp giết chết tên thanh niên tóc xanh
Vương Đằng quay đầu nhìn những võ giả ngoài hành tinh khác
“Những người này xử trí thế nào?” Diệp Cực Tinh hỏi
“Trước tiên cứ nhốt lại đã.” Mặc dù Vương Đằng rất muốn giết những người đó, nhưng quả thật hắn còn muốn lấy chút thông tin tình báo từ trong miệng bọn chúng, thế nên chỉ có thể chờ đợi
“Quỳ xuống đầu hàng, nếu không giết không tha!”
“Chết hay là sống, chính các ngươi tự lựa chọn.”
Ánh mắt Vương Đằng quét qua, lạnh lùng cất giọng nói
Sắc mặt võ giả ngoài hành tinh lập tức khó coi, cảm giác vô cùng nhục nhã
Tên thổ dân Địa tinh này lại muốn khiến cho bọn họ quỳ xuống đầu hàng, quả thực là khinh người quá đáng rồi
Nhưng mà vừa nghĩ tới kết quả của tên thanh niên tóc xanh, trong lòng bọn họ phát lạnh
Ngay cả thiếu chủ của bọn họ đứng trước mặt Vương Đằng, hắn nói giẫm là giẫm, nói đánh là đánh, cuối cùng kết quả thê thảm vô cùng, bọn họ có là gì chứ
Nếu như phản kháng, sợ rằng sẽ càng thảm hơn…
Bụp
Bụp
Từng tên võ giả ngoài hành tinh thật tâm quỳ xuống, ngay cả cái rắm cũng không dám thả
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Kiêu ngạo hơn đi chăng nữa, đứng trước mặt sức mạnh tuyệt đối cũng phải quỳ
Một màn này khiến cho võ giả Địa tinh xung quanh lập tức cảm thấy hả lòng hả dạ, ánh mắt nhìn Vương Đằng càng thêm kính sợ
“Sắp xếp một số người đưa bọn họ nhốt lại, sau đó cứu lãnh tụ võ đạo.” Vương Đằng nói với Đàm Đài Tuyền và Diệp Cực Tinh
Hai người gật đầu, lập tức hành động
Lúc này Vương Đằng đã và cường giả vượt xa bọn họ, hai người nghe được lời dặn dò của hắn, đều nghe theo bản năng
Mà Vương Đằng thì xoay người nhìn mọi người trong Vương gia, nhìn khuôn mặt người thân ông cụ Vương, Vương Thịnh Quốc, không khỏi áy náy nói: “Xin lỗi, đã làm liên lụy mọi người rồi!”
“Đứa nhỏ ngốc này, chuyện này sao có thể trách ngươi được!” ông cụ Vương vỗ vỗ bờ vai hắn, hơi đau lòng nói: “Ngươi đã làm rất tốt rồi!”
“Con trai, ngươi có bị thương không?” Lý Tú Mai đi lên phía trước, lôi kéo hắn không ngừng dò xét, khi thấy các vết thương nho nhỏ trên người hắn thì đau lòng rơi nước mắt
“Mẹ, ta không sao, chỉ là bị thương ngoài da một chút mà thôi.” Vương Đằng nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Có thật không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngươi cũng đừng gạt ta.” Lý Tú Mai không yên tâm hỏi
“Yên tâm đi, con của ngươi lợi hại như thế, sao mà bị thương được.” Vương Đằng cười ha hả vỗ vỗ lồng ngực của mình, nói
“Được rồi, được rồi, đừng vỗ nữa, lực tay lớn như vậy mà.” Lý Tú Mai vội vàng ngăn cản nói

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.