“Điều này tất nhiên là thật, nếu không kẻ xâm phạm ngoài hành tinh bị ai giải quyết chứ.” Hồng Soái liếc nhìn hắn, nói: “Tôn Trấn thủ, có một số lời đợi Vương Đằng đến, đừng nên nói lung tung.”
“Hồng Soái, đây sao lại là nói lung tung được
Ta trấn giữ Nam Hải, đã nhận ra động tĩnh khác thường của các nước
Bạch Đầu Ưng quốc, nước Inca, nước Đại Thử đối diện đại dương v.v… đều bị chiếm cứ
Bọn chúng không định án binh bất động, mà chuẩn bị ra tay với các nước lân cận
Lúc này, nếu như Vương Đằng nắm giữ công pháp cấp độ cao hơn, thì tốt nhất vẫn là lấy ra cho mọi người cùng hưởng
Chỉ có thực lực chúng ta tăng mạnh, thì mới có thể ngăn chặn được kẻ địch bên ngoài xâm lược.” Mắt Tôn Nguyên Câu lóe sáng, hắn nói
Sắc mặt Hồng Soái lập tức tối sầm, ánh mắt nhìn chằm chằm Tôn Nguyên Câu
Rốt cuộc hắn là vì nước Hạ hay là vì bản thân, không ai biết được
Lúc này, ánh mắt đại lão các nơi có mặt ở đây đều lấp lánh, gương mặt hiện ra biểu cảm hiếu kỳ
Thật ra, không ít người cũng có suy nghĩ giống Tôn Nguyên Câu, chỉ là bọn họ không nói ra thôi
Ai mà không muốn công pháp cấp độ cao hơn
Nếu có thể có được công pháp Vương Đằng có, bọn họ cũng có thể thăng lên cấp độ cao hơn
Đó là tồn tại vượt xa cấp Chiến Tướng, chỉ cần thăng cấp thì tức là bọn họ sẽ có cơ hội rời khỏi Địa tinh, đi tìm thế giới rộng lớn hơn trong vũ trụ
Người đi đến bước này như bọn họ tất nhiên đều không thiếu dã tâm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Tôn Trấn thủ, mong ngươi đừng nói loại lời này nữa
Tất nhiên chúng ta phải cùng vượt qua cửa ải khó khăn kẻ xâm phạm ngoài hành tinh này, nhưng dòm ngó công pháp của người khác là điều cấm kỵ, ngươi quá đáng rồi.” Lúc này, lãnh tụ Võ Đạo mở mắt ra, liếc nhìn Tôn Nguyên Câu, chậm rãi nói
Sắc mặt Tôn Nguyên Câu chợt thay đổi
Hắn vốn tưởng rằng nói ra động thái của người ngoài hành tinh thì sẽ tạo ra cảm giác cấp bách cho mọi người, mục đích của hắn sẽ được mọi người ủng hộ
Mặc dù hắn không đánh thắng được Vương Đằng, nhưng nhiều người như vậy cùng lên tiếng, đại nghĩa chèn ép, tất nhiên Vương Đằng sẽ phải ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ
Ai ngờ lãnh tụ Võ Đạo lại là người đầu tiên đứng ra phản đối
Không có ai cách cấp độ kia gần hơn lãnh tụ Võ Đạo, nhưng hắn còn khống chế được dục vọng của bản thân, người khác có tư cách gì để bắt ép Vương Đằng
“Lãnh tụ, ngài không biết tình thế bây giờ đã đến mức độ nào
Kẻ ngoài hành tinh xâm phạm , bố cục thế giới ắt hẳn sẽ bị phá vỡ
Chúng ta phải sớm chuẩn bị, nếu không nước Hạ rất có khả năng sẽ bị chôn vùi trong lịch sử
Nếu lúc bình thường, ta cũng sẽ không làm chuyện vô sỉ dòm ngó công pháp của người khác
Nhưng bây giờ chỉ có hy sinh lợi ích của một mình Vương Đằng thì mới có thể chiếm trước tiên cơ, chúng ta không còn lựa chọn khác!” Tôn Nguyên Câu vẫn còn muốn vớt vát, dáng vẻ oai phong lẫm liệt, tận tình khuyên bảo
“Đủ rồi!” Hồng Soái tức giận, trực tiếp quát to
“Nếu không có Vương Đằng, nước Hạ đã bị người kẻ xâm phạm ngoài hành tinh chiếm cứ, chúng ta không thể ngồi ở nơi này
Người làm như vậy, lẽ nào không sợ làm lạnh lòng hắn sao?”
Trên mặt rất nhiều người hiện ra vẻ xấu hổ, bọn họ biết lời này của Hồng Soái không chỉ là nói với Tôn Nguyên Câu, đồng thời cũng nói với không ít người có ý nghĩ như vậy ở đây
Bọn họ tự cảm thấy đỏ mặt, Vương Đằng đã cứu bọn họ, kết quả bọn họ lại mưu cầu lợi ích của hắn
Nói ra ngoài, đám người bọn họ chính là kẻ lòng lang dạ sói
“Tất nhiên ta cực kỳ cảm kích cống hiến của Vương Đằng…” Tôn Nguyên Câu muốn phản bác, nhưng còn chưa nói hết câu đã bị một tiếng nói quấy rầy
“Ôi, rất sôi nổi nha!”
Người chưa đến, tiếng đã đến trước
Mọi người nghe thấy tiếng nói này, sắc mặt đều hơi thay đổi
Sắc mặt Tôn Nguyên Câu cũng lập tức trở nên mất tự nhiên, ánh mắt chột dạ nhìn về phía cửa lớn
Một bóng người trẻ tuổi chậm rãi bước vào từ bên ngoài, chính là Vương Đằng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc bóng dáng của hắn xuất hiện, tất cả âm thanh đều biến mất
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vương Đằng nhìn một vòng, ánh mắt sâu thẳm lướt nhìn mọi người, cũng không dừng lại lâu trên người Tôn Nguyên Câu, không khác gì người khác, cứ như không hề để ở trong lòng
Sắc mặt Tôn Nguyên Câu hơi khó coi, cảm giác mình bị làm lơ, cay cú trong lòng
Nhưng không biết tại sao khi thấy ánh mắt sâu xa kia của Vương Đằng, hắn lại không dám nói thêm một câu
“Ngươi đến rồi, qua đây ngồi đi.”
Lãnh tụ Võ Đạo nói, chỉ một chỗ ngồi bên cạnh
Chỗ ngồi này ở ngay bên cạnh của lãnh tụ Võ Đạo, còn là cùng hàng, có thể thấy hắn đã đặt Vương Đằng vào địa vị ngang nhau
Tất nhiên, người khác đã nhìn thấy cảnh này, ánh mắt đều lập loé bất định, trong lòng lóe qua đủ loại suy nghĩ
Vương Đằng cũng không khách sáo, tự ý bước tới, ngồi xuống
“Vừa rồi mọi người đang thảo luận chuyện gì vậy, hình như rất sôi nổi
Không cần để ý ta, ta chỉ đến hóng hớt thôi, các ngươi tiếp tục đi.” Vương Đằng làm tư thế mời, không biết cố ý hay vô tình, vừa hay hướng về phía của Tôn Nguyên Câu
Mọi người không khỏi nhìn theo
Sắc mặt Tôn Nguyên Câu lập tức xanh mét, rõ ràng Vương Đằng không làm gì cả, nhưng hắn lại cứ cảm thấy có một áp lực vô hình đang ập đến, khiến hắn không thể thở nổi
Sắc mặt Tôn Nguyên Câu thay đổi không ngừng, đáy lòng vô cùng đắng chát, lúc này cuối cùng hắn cũng hiểu ở trước thực lực tuyệt đối, thì tất cả đều là uổng công
Tất cả việc làm lúc trước của hắn căn bản đều giống như một trò cười
Cả phòng Tổng chỉ huy đều rơi vào sự yên tĩnh
Không ai nói thay cho Tôn Nguyên Câu, cũng không có ai lên tiếng nói thêm cái gì mà cống hiến công pháp nữa
Lúc này bọn họ mới nhận ra sự khác biệt giữa bản thân và Vương Đằng
Chỉ một khí thế mới ngưng tụ chứ chưa tản ra đã khiến người ta không thể nhìn thẳng
Thực lực của hắn mạnh tới mức nào