Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1054: Vùng đất thí luyện!




Mọi người: “...”
Người ngoài hành tinh này giả vờ à
Bọn họ không phát hiện chút nào, ai nấy đều cảm thấy bất ngờ
“..
Sao tiểu tử này lại phát hiện ra được?” Thanh niên tóc xanh lam buồn bực, nhưng vẫn giả vờ mê mang nói: “Ngươi đang nói cái gì
Ta nghe không hiểu, tóm lại các ngươi muốn thế nào?”
“Không nói nhảm với ngươi nữa, bây giờ ta hỏi, ngươi trả lời, nếu dám nói dối thì đừng trách cục gạch của ta không nể tình.”
Vương Đằng lấy ra cục gạch màu vàng, quơ quơ trước mặt thanh niên tóc xanh lam, nói
Khoé mắt thanh niên tóc xanh lam co giật, hắn lập tức nhớ lại ký ức gì đó không tốt, hận không thể đoạt lại cục gạch để đập vào mặt Vương Đằng
Nhưng hắn biết rõ tình thế hiện tại là người ta mạnh hơn, đến chạy trốn cũng không được thì nói gì đến chuyện đoạt lại cục gạch để đập đối thủ
“Ngươi muốn gì?” Hắn cố nén nỗi khuất nhục trong lòng, nói
“Mục đích các ngươi tới Địa tinh là gì?” Vương Đằng hỏi
“Chuyện này không có gì không thể nói, chúng ta đến chính là vì cơ duyên của hành tinh này.” Ánh mắt thanh niên tóc xanh lam sáng lên, hắn đáp
“Còn gì nữa không?” Vương Đằng không thể hiện rõ thái độ, hỏi tiếp
“Còn có gì nữa chứ, không còn, chỉ có vậy thôi.” Thanh niên tóc xanh lam nói
“Ngươi không thành thật!” Vương Đằng hơi nheo mắt, tung lên cục gạch trong tay, dường như chuẩn bị đập lên đầu thanh niên tóc xanh lam bất cứ lúc nào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chỉ thấy hắn hãi hùng khiếp vía, như muốn xông lên dốc sức liều mạng với Vương Đằng
Thằng này quả là đồ cặn bã, lại muốn cầm cục gạch đập đầu hắn, chú có thể nhịn nhưng thím thì không thể nhịn được
Mẹ nhà ngươi, đến đây, ông đây liều mạng với ngươi
Trong lòng thanh niên tóc xanh lam nảy sinh ý nghĩ ác độc, ánh mắt trợn lên nhìn Vương Đằng, không tỏ ra yếu thế chút nào
“Đúng là một thằng ngu!” Khoé miệng Vương Đằng hơi vểnh lên, ánh mắt đột nhiên bộkc phát ra một tia ánh sáng màu đỏ tươi
Hoặc tâm
Kỹ năng ‘Hoặc tâm’ này đã sớm được Vương Đằng tăng lên tới cấp độ viên mãn, cộng thêm sức mạnh của tinh thần lực Hoàng cảnh, từ trước đến giờ chưa gặp khó khăn lần nào
Sắc mặt thanh niên tóc xanh lam biến đổi, nhưng còn chưa kịp phản ứng gì thì cả người hắn đã lờ đờ, đôi mắt lộ ra vẻ mờ mịt
“Vậy là đã thành công rồi sao?” Vương Đằng hơi kinh ngạc
Hắn đã chuẩn bị sẵn để giao đấu tinh thần
Dù sao lần trước khi hắn dùng ‘Hoặc tâm’ mê hoặc Sadidi, đối phương dây dưa rất lâu mới trúng chiêu của hắn
Thực lực thanh niên tóc xanh lam này cao hơn Sadidi, nên hắn đoán chừng sẽ không thành công một cách dễ dàng
Không ngờ rằng, chỉ trong nháy mắt, thanh niên tóc xanh lam đã mất đi ý thức
“Chắc là có liên quan đến tâm tính của từng người?” Vương Đằng vuốt cằm, thầm nghĩ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sadidi kia rõ ràng là một tên càng già càng lão luyện, mà thanh niên tóc xanh lam này thì như trẻ nít, không có tính cảnh giác, nếu không thì Vương Đằng sẽ không thành công dễ dàng như vậy
Mọi người không biết Vương Đằng đang làm gì, nhưng thấy dáng vẻ thanh niên tóc xanh lam đang mờ mịt thì ai nấy đều kinh ngạc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Bây giờ trả lời ta, mục đích thực sự của các ngươi là gì?” Vương Đằng cũng không giải thích, lúc này lập tức bắt đầu tra khảo
“Mấy tháng trước, khi liên bang Aurant đến kiểm tra hành tinh thức tỉnh nguyên lực này thì cũng là lúc đại học số một của liên bang Aurant là tháp Thánh Tinh cũng đến lúc tuyển sinh
Bởi vậy, hành tinh này được chỉ định là vùng đất thí luyện
Chúng ta chỉ có thể thông qua lần thí luyện này mới có thể có cơ hội tiến vào tháp Thánh Tinh tu hành.” Hai mắt của thanh niên tóc xanh lam vô thần, hắn mở miệng nói
“Vùng đất thí luyện!”
“Tháp Thánh Tinh!”
Tất cả mọi người sững sờ, rồi lập tức ai nấy đều lộ vẻ phẫn nộ
“Bọn chúng lại coi Địa tinh của chúng ta như một nơi thí luyện!” Long Soái cực kỳ tức giận, vỗ mạnh một cái xuống bàn, phát ra một tiếng vang thật lớn
“Thì ra đây mới là mục đích thực sự của bọn chúng, cái gọi là cơ duyên chỉ là phụ, mục đích quan trọng nhất của chúng là vượt qua sát hạch thí luyện.” Ung Soái chậm rãi nói
“Chỉ e cướp đoạt cơ duyên cũng là một bộ phận của thí luyện.” Có người cười lạnh nói
“Lạc hậu thì dễ bị đánh, Địa tinh chúng ta đã quá lạc hậu, chỉ là một hành tinh ở xa xôi, hoàn toàn không có khả năng phản kháng.” Bộ trưởng bộ Giáo dục lắc đầu nói
“Cái gọi là thí luyện, chỉ nhằm vào các ngươi thôi à?” Lúc này, Vương Đằng lại nêu lên vấn đề khiến tất cả mọi người kinh ngạc
“Cũng không phải như thế, thí luyện chẳng những bao gồm thiên tài các nơi ở liên bang Aurant như chúng ta, mà cũng bao gồm các võ giả trên hành tinh này
Chỉ cần là võ giả thiên tài dưới ba mươi tuổi, thực lực đạt tới cấp Hành Tinh thì đều có cơ hội tham gia.”
“Cực khó để có được tư cách, nhưng vì là vùng đất thí luyện nên liên bang Aurant cũng cung cấp ba danh ngạch cho hành tinh này
Buồn cười là thổ dân Địa tinh không biết chuyện này, bọn chúng muốn có được tư cách thì không khác gì người si nói mộng.”
“Tư cách có hạn, Địa tinh có được ba danh ngạch thì võ giả nơi khác đương nhiên sẽ mất đi ba danh ngạch
Vì vậy, không ai muốn cho võ giả Địa tinh biết rõ tin tức này.” Thanh niên tóc xanh lam nói
“Thế này!” Trong phòng chỉ huy, mọi người đưa mắt nhìn nhau, ai nấy đều vừa khiếp sợ, vừa phẫn nộ
“Nhưng tên ngoài hành tinh đi xâm lược này lại tính toán khá lắm, chỉ cần không người nào của Địa tinh chiếm được danh ngạch, thì ba danh ngạch đó nghiễm nhiên sẽ thuộc về bọn chúng.” Hồng Soái tức giận nói
“Xem ra danh ngạch này không đơn giản như danh ngạch học lên bình thường.” Hai mắt Ung Soái sáng lên, hắn nói
“Thí luyện
Danh ngạch!” Lãnh tụ võ đạo chớp mắt, mở miệng nói: “Đang tiếc chỉ có người dưới ba mươi tuổi mới có tư cách này, chúng ta đều không thể mơ tới.”
Mọi người lắc đầu nguầy nguậy, khó kìm được vẻ thất vọng trên khuôn mặt
Nếu nói không có một tia hy vọng xa với thì rõ ràng là nói dối
Có điều theo lời của thanh niên tóc xanh lam, ba mươi tuổi đạt tới cấp Hành Tinh mới có cơ hội

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.