Ầm
Luồng sức mạnh khủng bố được phóng ra trong chớp mắt
Một quyền này của Vương Đằng đấm thẳng vào lòng bàn tay Woolf, nguyên lực dồi dào tuôn ra từ nắm đấm
Sắc mặt Woolf hoàn toàn thay đổi, song đã muộn để nói bất cứ điều gì
C-rắc!
Một âm thanh giòn giã vang lên từ cánh tay hắn
Chỉ thấy, cả cánh tay hắn xoắn lại như bánh quai chèo, cả người bị bay ngược ra ngoài do chịu một lực quá lớn
Phụt
Một búng máu trào ra khỏi miệng hắn
Bịch một tiếng, Woolf ngã sõng soài trên nền đất, miệng phát ra tiếng kêu thảm thiết
“A!”
“Woolf!” Cả Eric và Barce đều biến sắc, vội vàng chạy ra đỡ Woolf dậy
Gương mặt Woolf đã trắng bệch, đau đến nỗi run rẩy cả người
“Ngươi không sao chứ?” Barce không khỏi lo lắng hỏi
“Xương tay ta gãy cả rồi.” Woolf nhăn nhó nói
“Ngươi rốt cuộc là ai?” Eric hoảng hốt không thôi
Thực lực mạnh mẽ ấy làm sao có thể là một tên thổ dân, hắn không tin
“Địa tinh, Vương Đằng!”
Vương Đằng chậm rãi hạ nắm đấm xuống và thản nhiên lặp lại câu nói lúc trước
“Ngươi thật sự là thổ..
dân Địa tinh ư!” Eric bàng hoàng đến nỗi vừa định nói là thổ dân thì sực nhớ ra thực lực của Vương Đằng mà vội vàng sửa lại
“Các ngươi khinh thường người Địa tinh, có bao giờ nghĩ sẽ bị một thổ dân Địa tinh giết đến cửa không.” Vương Đằng nói
Vẻ mặt cả ba lập tức tái xanh
Đúng như Vương Đằng nói, họ vốn khinh rẻ người Địa tinh, thậm chí còn gọi họ là thổ dân, nhưng giờ bị chính thổ dân Địa tinh uy hiếp đến nông nỗi này, quả là mỉa mai lắm thay
“Không đúng, nếu ngươi là người Địa tinh thì sao ngươi lại có thiết bị đầu cuối cá nhân?” Eric hỏi
“Ồ, đơn giản thôi mà, giết một người dự thi chẳng phải là có rồi sao.”
“...” Đồng tử cả ba co lại, nội tâm dậy sóng cồn cào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ba người dự thi nhìn Vương Đằng với vẻ kinh hãi và khó hiểu, không biết có nên tin tưởng hắn hay không
Một gã thổ dân Địa tinh giết một người dự thi, điều đó quá mức hoang đường
Hơn nữa, người dự thi mới đáp xuống mấy ngày mà đã có một người ngã xuống, điều chưa bao giờ xuất hiện trong những lần dự thi trước kia
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng bất kể thế nào thì ba người cũng biết chắc chắn Vương Đằng không dễ dàng buông tha cho họ
“Ngươi muốn thế nào?” Eric u ám hỏi
“Ta đặc biệt đến… để giết các ngươi!” Vương Đằng cười khẽ đáp
Giọng điệu ấy hệt như đang nói một chuyện vô cùng đơn giản vậy
Ba người dự thi nghe vậy thì mặt mày càng thêm khó coi, bọn họ đường đường là võ giả thiên tài cấp Hành Tinh, chưa từng bị ai coi thường như thế bao giờ
Đứng trước mặt họ nói muốn giết họ, cùng với giọng điệu như thể đang nói về việc bóp chết ba con kiến kia, thật khiến người ta phẫn nộ
“Eric, không phải đôi co với hắn, ba chúng ta hợp lực, chưa chắc mình hắn đã là đối thủ của chúng ta.” Woolf nhẫn nhịn cơn đau buốt trên tay phải, đôi mắt đỏ hoe, tàn nhẫn nói
“Không sai, hắn đã không muốn buông tha chúng ta, vậy chỉ còn tử chiến.” Ánh mắt Barce sắc bén, lúc này trên người hắn tỏa ra khí thế ác liệt như một con gấu điên cuồng, khiến lòng người e sợ
Trong tay hắn lập tức xuất hiện một cây rìu hai lưỡi cỡ bự, được đặt thả lỏng ở bên đùi, nhưng nếu nhìn độ cong cơ bắp gồ lên trên cánh tay hắn thì biết ngay hắn đã sẵn sàng ra đòn bất cứ lúc nào
“Đúng!” Eric gật đầu, trên tay xuất hiện một thanh chiến kiếm, sức mạnh nguyên lực phập phù bên trên nó
Dù sao ba người dự thi cũng là Võ Giả cấp Tinh đã trải qua không ít trận chiến, lúc này dù biết đối diện với kẻ địch vô cùng hùng mạnh này, nhưng họ chưa rối loạn đến nỗi không dám phản kháng
Với thực lực mà Vương Đằng vừa thể hiện, nếu bây giờ họ bỏ chạy, họ sẽ chẳng còn cơ hội nào và chỉ có thể bị giết từng người một
Thay vào đó, chẳng thà liều chết một trận
Ba người nhích chân, ăn ý tách ra, tạo thế bao vây Vương Đằng
Vương Đằng quét mắt nhìn, khóe miệng cong lên
Độ cong ấy triệt để chọc tức ba người dự thi
“Giết!”
Barce ra tay trước, hắn quát lên một tiếng, hai mắt phừng phừng, giậm chân vọt lên trước, cây rìu hai lưỡi xoay tròn, vẽ ra một lưỡi dao nguyên lực có hình dáng nửa cung tròn rồi chém xuống
Bên kia, Eric và Woolf cũng đồng thời động thủ
Eric cầm kiếm chém ra, một ánh kiếm lập tức bay thẳng về phía đầu Vương Đằng như muốn gọt đầu hắn
Cánh tay phải của Woolf đã tàn phế, chỉ có thể dùng tay trái để cầm súng, vũ khí của hắn là một cây súng phù văn, khi năng lượng tích tụ, một viên đạn ngưng tụ nguyên lực được bắn ra, bay thẳng đến điểm chí mạng của Vương Đằng
Viên đạn do súng phù văn bắn ra có tốc độ cực nhanh, gần như biến mất tại chỗ trong nháy mắt, và khi xuất hiện lại đã ở ngay trước mặt Vương Đằng, đánh sau mà đến trước, nhanh hơn công kích của hai người Barce và Eric
Vương Đằng chợt cảm thấy chỗ ấn đường nhoi nhói đau, sau đó hắn thấy một viên đạn nguyên lực xoay tít với tốc độ cực cao đang ở cách đó không xa thì ánh mắt không khỏi ngạc nhiên
Uy lực của súng phù văn này mạnh hơn hẳn so với súng phù văn mà Địa tinh tự nghiên cứu chế tạo ra, cảm nhận năng lượng ẩn chứa bên trong nó khiến Vương Đằng lập tức nhận ra viên đạn được bắn từ súng phù văn kia có thể thương tổn được cả cấp Hành Tinh, thế là hắn không dám coi thường, niệm lực tinh thần lập tức bùng ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nguyên lực hệ Thổ được niệm lực tinh thần ép thành một tấm khiên cỡ bàn tay, chắn trên đường bay của viên đạn
Phán đoán quỹ đạo bay của viên đạn không khó đối với cao thủ dùng súng đã nắm vững ‘kỹ thuật đấu súng’ như hắn
Pằng
Viên đạn nguyên lực nổ bùm trên tấm chắn vàng đất, để lại trên nó một lỗ sâu hoắm, nhưng không bị đục thủng
Lúc này, đòn tấn công của Barce và Eric cũng đã lao tới
Cây rìu khủng bố của Eric giáng xuống đỉnh đầu Vương Đằng, trong khi kiếm của Eric thì xoẹt qua cổ Vương Đằng