“Đi đi, săn giết tinh thú, ai giết được nhiều hơn, sau khi kết thúc có thể nhận được ban thưởng càng nhiều.” Vương Đằng nói với hai linh sủng
Hắn mượn cơ hội này để rèn luyện hai linh sủng của mình, dù sao lấy tốc độ phát triển của hắn, nếu như hai linh sủng không có tốc độ tu luyện nhanh hơn, vốn không theo kịp được
Vương Đằng cũng không cầu bọn chúng có thể đi theo sát mình, nhưng không hy vọng chúng nó bị rớt lại quá nhiều
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dù sao là linh sủng của hắn, nếu như thực lực quá thấp, sao lấy ra được
Vẻ kinh ngạc trong mắt Chu Huyền Vũ càng đậm, dưới tình huống như này còn kêu linh sủng ra rèn luyện, chỉ sợ có mỗi mình Vương Đằng dám làm thế
Trong mắt Tiểu Bạch và Thiết Giáp Viêm Hạt lập tức lóe lên một tia hưng phấn, nháy mắt đã nhảy vào trong đàn tinh thú, triển khai giết hại điên cuồng
Không thể không nói, đi theo chủ nhân như thế nào thì có kỳ ngộ kiểu đó
Nếu như Tiểu Bạch và Thiết Giáp Viêm Hạt trưởng thành bình thường thì chỉ là tinh thú tầm thường mà thôi, nhưng dưới dạy dỗ của Vương Đằng, chẳng những thực lực của hai đứa nó vượt qua tinh thú ngang cấp, hơn nữa càng hiếu chiến thành tính, giết tinh thú không hề chùn tay
Chu Huyền Vũ nhìn xem líu lưỡi không thôi, thiếu chút nữa nuốt đầu lưỡi của mình vào
Bản thân Vương Đằng yêu nghiệt còn chưa tính, kể cả linh sủng đều biến thái như vậy, có còn cho người khác đường sống không
Chu Huyền Vũ bị đả kích không nhẹ, lấy tu vi và thực lực của hắn, trước kia không thể có khả năng xuất hiện tâm tính như vậy, lúc này không nhịn được thầm thề dưới đáy lòng rằng trở về nhất định phải liều mạng tu luyện, nhất định phải mau chóng tăng thực lực lên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cảm giác bực tức vì chỉ có thể ở bên cạnh làm quần chúng, hắn thật sự không muốn trải nghiệm thêm một lần nào nữa
Giờ khắc này, dưới tàn sát bừa bãi của lửa Thanh Ngọc Lưu Ly, rất nhiều tinh thú hóa thành tro tàn, tiêu tán theo gió, biến mất không còn thấy tăm tích, giống như chưa từng xuất hiện
Hình như tự biết chắc chắn phải chết, rất nhiều tinh thú không chạy trốn nữa mà ào ào quỳ xuống, ngửa mặt lên trời rít gào đau thương về phía chỗ sâu trong dãy núi
Grào
Tất cả tinh thú giống như triều bái, phát ra tiếng thét lên, âm thanh kia hội tụ lại thành một, sóng âm cuồn cuộn, chấn động trời đất
“Chúng nó đang làm gì?” Vương Đằng hơi sững sờ, chân mày thoáng nhíu lại
Hắn triển khai ‘Linh Thị’ nhìn về phía ngọn núi tuyết kia, định nhìn ra chút manh mối
Kết quả nơi đó giống như có một luồng lực lượng vặn vẹo chặn ‘Linh Thị’ của hắn lại, khiến hắn không thể dòm ngó dò xét được
“Không gian vặn vẹo!”
Vương Đằng là người có thiên phú không gian, rất nhanh đã nhận ra được đó là trở ngại do không gian vặn vẹo tạo thành, kể cả thiên phú ‘Linh Thị’ của hắn đều không thể nhìn thấy được, có thể thấy được cấp bậc của không gian vặn vẹo kia nhất định cực kỳ khủng bố
“Có chuyện gì vậy?” Lúc này Chu Huyền Vũ cũng nhận ra khác thường, bay đến bên cạnh Vương Đằng hỏi
“Xem ra nơi này có cổ quái!” Vương Đằng cười nói: “Vận khí của ta thật sự không tệ, tùy tiện lựa chọn đi đến Bắc cương, lại đụng phải một đầu to.”
Chu Huyền Vũ đột nhiên nghĩ đến điều gì, biến sắc mặt: “Đợi chút, bên kia chính là khu vực chỗ vết nứt không gian!”
“Vết nứt không gian, vậy không sai!” Vương Đằng gật đầu như nghĩ đến chuyện gì đó, lại chần chừ nói: “Không đúng, nếu như bên kia là chỗ vết nứt không gian liên kết đến thế giới Hắc Ám, những tinh thú này triều bái về phía đó là có chuyện gì
Chẳng lẽ chúng nó thần phục loài Hắc Ám sao?”
“Tinh thú thần phục loài Hắc Ám??!”
Chu Huyền Vũ bị suy đoán này của Vương Đằng khiến cho kinh hãi, giống như nghe được chuyện gì thật hoang đường
Tinh thú thần phục loài Hắc Ám
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tình huống này có thể xảy ra sao
Nhân loại có thể thần phục loài Hắc Ám, tinh thú mạnh mẽ lại có được trí khôn, vả lại không hề kém gì nhân loại, như vậy vì sao chúng nó không thể thần phục loài Hắc Ám chứ
Chu Huyền Vũ cũng không ngốc, sẽ không hồn nhiên cho rằng tinh thú chỉ là thứ cứng đầu thiếu linh hoạt, trong lòng hắn phân tích, cho rằng khả năng này có đến ít nhất sáu bảy phần, lúc này sắc mặt trở nên khó coi
Nếu như tinh thú thật sự thần phục loài Hắc Ám, đó mới là khó giải quyết chân chính
“Nghĩ nhiều cũng vô dụng, những tinh thú này đã triều bái về phía bên kia, chúng ta cứ nhìn xem có phải thật sự có tồn tại gì đó hiện thân cứu chúng nó không.” Vương Đằng đột nhiên cười lạnh một tiếng, bàn tay to vung lên, ngọn lửa cuốn ra, không hề nương tay nhằm về phía tinh thú may mắn còn tồn tại
Tinh thú phát ra tiếng gầm rú thê lương, mất mạng dưới ngọn lửa Thanh Ngọc Lưu Ly
“Nhân loại, ngươi không chết tử tế được!”
“Grào, thú vương nhất định sẽ báo thù cho chúng ta!”
“Thú vương, thú vương!”
…
“Thú vương
Ta cũng muốn nhìn xem, ta giết những tinh thú này, thứ gọi là thú vương núp sau lưng kia có hiện thân không?” Nụ cười lạnh nơi khóe miệng Vương Đằng càng thêm nồng đậm, gần như không hề che giấu đi, hơn nữa xuống tay càng thêm tàn nhẫn, giết hại những tinh thú may mắn còn tồn tại một cách cực kỳ lạnh lùng
Nếu lựa chọn xâm nhập, vậy phải chuẩn bị sẵn sàng bị tiêu diệt
Cá lớn nuốt cá bé là chân lý không thay đổi vào thời đại Võ đạo
Từng tinh thú ngã xuống, trong đó có cả tinh thú mạnh mẽ cấp Lãnh Chúa, chúng nó không cam lòng chết đi như vậy, dưới tàn sát bừa bãi của lửa Thanh Ngọc Lưu Ly vẫn tiếp tục chạy trốn vào chỗ sâu trong dãy núi, nhưng rốt cuộc đều chỉ phí công, sau cùng chỉ chỉ thể mang theo hối hận và căm hờn chết đi
Theo một tinh thú cuối cùng chết đi, bốn phía rơi vào trong yên tĩnh, chỉ có ngọn lửa thiêu đốt xung quanh kia cùng với vết cháy đầy đất biểu hiện ra một trận giết hại khủng bố mới vừa trải qua
Niệm lực tinh thần của Vương Đằng cuốn qua, tất cả lửa Thanh Ngọc Lưu Ly đều bị thu hồi về, vào trong mi tâm của hắn