Lại bởi vì một nụ cười gây nên
Khụ khụ, xem ra vừa rồi đã hơi đắc ý vênh váo
Vương Đằng ngượng ngùng nghĩ vậy trong lòng, biểu cảm lại không hề thay đổi, phụng phịu nói: “Cười gì chứ, ngươi chắc chắn bị hoa mắt, sao ta có thể lộ ra nụ cười kia được, mới vừa rồi ta vẫn đang suy ngẫm đấy.”
“…” Chu Huyền Vũ không khỏi hoài nghi bản thân, chẳng lẽ hắn nhìn nhầm thật sao
Nhưng không đúng, là võ giả cấp Chiến Tướng, sao hắn có thể hoa mắt nhìn nhầm được
Đây gần như là chuyện không có khả năng
Vương Đằng thấy hắn bị lời nói lung tung của mình lừa dối qua, trong mắt lóe lên ý cười giảo hoạt như hồ li, nhưng chỉ thoáng qua rồi biến mất, ho nhẹ một tiếng, mở miệng nói: “Đi thôi, đi nhìn xem xung quanh, sương mù trên đỉnh núi này nặng như vậy, kể cả là chúng ta đều không thể nhìn thấy rõ tình huống bốn phía rồi.”
“Được.” Chu Huyền Vũ phục hồi tinh thần lại, gật đầu, không nghĩ nhiều nữa
Hai người không tách ra mà cùng đi đến một phương hướng, chuẩn bị dạo quanh một vòng trên đỉnh núi xem có lạ thường gì không
Hai người đi trong sương mù, tầm nhìn bốn phía chỉ chừng ba bốn mét, Vương Đằng không khỏi mở ‘Linh Thị’ ra, ánh mắt chậm rãi quét qua
Vèo
Nhưng vào lúc này, một tiếng vang cực nhỏ đột ngột vang lên trong sương mù
“Cẩn thận!”
Sắc mặt Vương Đằng vừa động, đột nhiên mở miệng quát lên
Gần như đồng thời với lúc Vương Đằng cất tiếng, Chu Huyền Vũ đã biến sắc mặt, một thanh chiến đao xuất hiện trong tay hắn, lập tức chém ra
Xoẹt
Một ánh đao vô cùng dày nặng bổ ngang ra, lập tức cắt sương mù
Mà lúc sương mù tách ra, một con quái thú toàn thân tối đen xuất hiện ở trước mặt ánh đao
Grào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Con quái thú kia thấy mình bị phát hiện, phát ra tiếng gầm giận dữ, lại trực tiếp đánh tới ánh đao màu vàng kia, va chạm vào nhau
Rầm
Phát ra một tiếng vang dữ dội
Con quái thú kia kêu lên một tiếng quái dị, bị ánh đang chém bay ngược vào trong sương mù, nhưng nó chợt lóe lên, nháy mắt đã biến mất trong đó
Trong mắt Vương Đằng lóe lên ánh sao, nhìn ra được lực lượng ẩn chứa trong một đao này của Chu Huyền Vũ
Trong ánh đao bao gồm nguyên lực tinh thần, uy lực mạnh hơn công kích bình thường mấy lần, như vậy mới có thể một đòn thành công, bằng không lấy đánh bất ngờ của quái thú kia, kể cả võ giả cấp Chiến Tướng thập tam tinh đều có thể bị ăn thiệt
Nhưng mà theo quái thú biến mất, sắc mặt của Chu Huyền Vũ vẫn nghiêm nghị, mở miệng nói: “Đây là thứ gì vậy, hình như ta cảm nhận được nguyên lực Hắc Ám từ trên người nó.”
“Là nguyên lực Hắc Ám!” Vương Đằng gật đầu, nói: “Chắc là tinh thú bị nguyên lực Hắc Ám xâm nhiễm, trở nên thật quỷ dị, có thể hòa vào trong bóng tối.”
“Ta không tìm thấy nó.” Chu Huyền Vũ liếc nhìn bốn phía, chân mày nhíu lại càng sâu
“Không cần tìm kiếm, chúng nó đi ra.” Vương Đằng cười nói
Chu Huyền Vũ nghe vậy kinh hãi, lập tức phản ứng lại kịp, hoảng sợ kêu lên: “Chúng nó?!”
“Ừm, không chỉ có một con.”
Vương Đằng vừa dứt lời, đột nhiên có nhiều tiếng xé gió rất nhỏ lại một lần nữa vang lên
“Hừ, muốn chết!”
Vương Đằng cười lạnh một tiếng, không thấy hắn có động tác gì, hơn mười ngọn phi đao bay ra từ trên người hắn, hóa thành từng tia sáng lạnh chui vào trong sương mù
Chu Huyền Vũ nhìn thấy tia sáng lạnh kia, đồng tử không khỏi co rụt lại
Phập
Phập
Phập
…
Tia sáng lạnh mới vừa đâm vào trong sương mù, từng tiếng vang như lưỡi dao bén đâm vào trong thịt đã theo sát truyền đến, hơn nữa trong sương mù đồng thời vang lên tiếng vật nặng rơi xuống đất “Bịch bịch bịch”
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chỉ trong mười mấy hơi thở ngắn ngủi, tất cả tiếng động biến mất không còn
Hơn mười tia sáng lạnh quay trở lại từ trong sương mù, lơ lửng trên dưới toàn thân Vương Đằng, nhẹ nhàng xẹt qua không khí, xua tan sương mù bốn phía ra
Chu Huyền Vũ nhìn thấy phi đao kia, nuốt ngụm nước bọt, cơ mặt không tự chủ được run rẩy, trong lòng vô cùng kiêng kỵ
Thần niệm sư
Thần niệm sư đáng sợ
Vương Đằng tên này rất yêu nghiệt
Chẳng những tu vi nguyên lực đạt đến cấp Hành Tinh, càng có được thiên phú thần niệm sư khủng bố, hơn nữa cảnh giới cũng cực cao
Quả thật không để cho người ta đường sống
“Đều, đều giết?” Hắn nhìn Vương Đằng, không nhịn được hỏi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Không mạnh bao nhiêu, chẳng qua có được phương pháp ẩn nấp quỷ dị mà thôi.” Vương Đằng tùy tiện nói, cất bước đi vào trong sương mù: “Đi, nhìn xem rốt cuộc là cái gì?”
Chu Huyền Vũ câm lặng, hắn đã va chạm với quái thú kia, tự nhiên rất rõ ràng thực lực của đối phương, hắn không hề tin tưởng cách nói của Vương Đằng
“Mạnh” theo định nghĩa của Vương Đằng hoàn toàn không cùng một khái niệm với “Mạnh” mà người thường lý giải
Nếu thật sự tin tưởng, vậy hắn quá ngốc nghếch
Hắn lắc đầu, vội vàng đuổi theo bước chân của Vương Đằng, đi chưa được mấy bước đã thấy Vương Đằng ngồi ở đó, đang dùng đầu ngón tay chọc một con quái thú
Chu Huyền Vũ vừa đến gần nhìn, trong mắt lóe lên vẻ kinh dị
Chỉ thấy quái thú kia lại là một loại rắn kỳ quái, toàn thân trải rộng vảy tối đen, thậm chí mọc cả gai sắc bén nhọn, đều khá lớn, miệng đầy răng nanh, liếc mắt nhìn qua đã thấy cực kỳ hung dữ
“Chính là thứ này sao?” Chu Huyền Vũ mở miệng nói: “Ta ngược lại chưa từng thấy tinh thú có dáng vẻ này.”
“Trong cơ thể đều là nguyên lực Hắc Ám, hơn nữa ngươi xem này.” Vương Đằng chỉ vào một khối băng đen ở bên cạnh, ý bảo Chu Huyền Vũ nhìn xem
“Đây là… nguyên lực hệ Băng!” Chu Huyền Vũ chần chừ nói
“Không sai, là kết quả do kết hợp giữa nguyên lực Hắc Ám và nguyên lực hệ Băng, chắc là do công kích mới vừa rồi do con rắn kỳ quái này phát ra ngưng kết thành.” Vương Đằng gật đầu
Hắn chắc chắn như vậy tự nhiên là bởi vì mới vừa rồi thu được không ít bong bóng thuộc tính nguyên lực Hắc Ám và bong bóng thuộc tính nguyên lực hệ Băng
“Nói như vậy, thật sự là tinh thú của Địa Tinh bị nguyên lực Hắc Ám xâm nhiễm.” Chu Huyền Vũ cau mày nói
“Cũng không hẳn vậy, lúc đầu khi ta rơi vào thế giới Hắc Ám đã từng gặp tinh thú tương tự, cũng có thể nói là sinh vật bản địa ở thế giới Hắc Ám.” Vương Đằng nói