“Vậy phải đi đến gần vết nứt nhìn xem mới biết được.” Vương Đằng nói xong ngẩng đầu lên nhìn, sắc mặt đột nhiên cứng đờ: “Ngươi… mồm quạ đen này!”
Chu Huyền Vũ hơi ngớ ra, không biết vì sao Vương Đằng lại mắng hắn
Nhưng mà khi hắn thấy Vương Đằng sững sờ nhìn lên trên bầu trời thì không khỏi ngẩng đầu lên nhìn theo, sau đó toàn thân đều cứng đờ
Chỉ thấy trên đầu hai người, trong mây đen kia có một cái đầu vô cùng vĩ đại đang chậm rãi thò ra, đôi đồng tử dựng thẳng lạnh như băng màu nâu đen đang lạnh lùng nhìn chằm chằm hai người bọn họ
“Cái gì kia, chúng ta kinh động cả lão tổ tông của người ta ra?” Chu Huyền Vũ khó nhọc giật giật yết hầu, nói
“Hình như là vậy!” Vương Đằng gật đầu nói
“… Chúng ta có nên trốn chạy không?” Chu Huyền Vũ lại nói
Hắn cảm nhận được khí tức cực kỳ khủng bố từ trên người con quái vật kia, khí tức kia tuyệt đối vượt trên cấp Lãnh Chúa thập tam tinh
“Ngươi có thể chạy trốn trước thử xem.” Vương Đằng nói không có ý tốt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“… Không phải là ngươi chạy trước sao.” Sắc mặt Chu Huyền Vũ biến thành màu đen, nói
“Ta lại không sợ nó, chạy cái gì.” Vương Đằng lạnh nhạt nói
“…”
Chu Huyền Vũ đột nhiên cảm thấy lời Vương Đằng nói thật sự có đạo lý, hắn không thể phản bác được, hơn nữa đón nhận được một luồng ác ý nồng đậm đến từ Vương Đằng
Grào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đúng lúc này, con quái vật lớn trên đầu phát ra một tiếng gầm giận dữ khủng bố
Sóng âm giống như thực chất cuồn cuộn đánh úp xuống, mây đen bốn phía cuộn trào, đột nhiên có rắn bạc múa loạn, một đoạn thân hình vĩ đại giống như một góc núi băng lộ ra ở trong mây đen
Tinh thú này thật sự quá mức khổng lồ, chỉ riêng độ lớn của cái đầu nó cùng với một đoạn thân hình lộ ra có thể phỏng đoán ra được tổng thể thân hình sợ rằng đã đạt đến dài mấy trăm trượng, nhưng hơn phân nửa giấu trong mây đen, không nhìn rõ mà thôi
Dáng vẻ này cực kỳ tương tự với con rắn kỳ quái mới vừa rồi bị Vương Đằng giết chết, nhưng càng dữ tợn uy nghiêm hơn, thêm với trên đỉnh đầu còn mọc một cái sừng nhọn màu đen
Trên cái sừng nhọn màu đen kia có đường vân màu vàng nhạt cực kỳ phức tạp, chi chít dày đặc, khiến cho nó thoạt nhìn hơi kỳ dị
Vương Đằng mở ‘Linh Thị’ ra, có thể nhìn thấy vòng sáng nguyên lực cực kỳ khổng lồ từ trong cơ thể con cự mãng, đó là một loại nguyên lực độc đáo kết hợp từ nguyên lực Hắc Ám và nguyên lực hệ Băng thành, sáng rọi cực kỳ chói mắt, nếu như dựa theo cấp bậc của nhân loại để phân chia, sợ rằng tương đương với cấp Hành Tinh rồi
Trên đỉnh núi tuyết, mây đen cuồn cuộn
Có một con cự mãng chọc trời khủng bố lượn quanh trong đó, thân hình vĩ đại mơ hồ để lộ ra một góc, khiến tâm thần người chấn động
Cái đầu vĩ đại lộ ra khỏi mây đen, nhìn xuống hai nhân loại bên dưới, hai tròng mắt lạnh như băng
Nhưng điều khiến cho nó thật sự không ngờ chính là một trong hai nhân loại bên dưới lại không hề sợ hãi gì nó, vẻ mặt bình thản đến cực điểm
Biểu cảm này không đúng
Rất không đúng
Chỉ là một nhân loại dựa vào cái gì có thể giữ trấn định như vậy khi ở trước mặt U Minh Cự Mãng nó
Lực uy hiếp của nó đã hạ thấp đến tình trạng này từ khi nào
Một tia nghi hoặc tràn ngập trong lòng cự mãng sừng vàng… a không, U Minh Cự Mãng, nó… rất không rõ ràng, vì thế chậm rãi mở miệng, phun ra lời nhân loại:
“Nhân loại!”
Vương Đằng vốn đang quan sát con cự mãng này với so sánh thực lực của mình và đối phương, phát hiện hình như có thể xử lý được đối phương, đang định xuống tay như thế nào thì đột nhiên nghe được lời cự mãng nói
Tinh thú có thể nói không hề kỳ quái, dù sao thực lực mạnh như vậy, trí tuệ chắc chắn không thấp
Kỳ quái là nó lại nói ngôn ngữ của Địa Tinh
Vậy lại khiến người ta phải suy nghĩ rồ, hay con cự mãng này là giống bản địa ở Địa Tinh
Cho nên mới nói được ngôn ngữ của Địa Tinh
Nhưng làm sao trên Địa Tinh có thể xuất hiện tinh thú đáng sợ như vậy
Đây không phù hợp với quy luật võ đạo
Vương Đằng ở đó miên man suy nghĩ
U Minh Cự Mãng phát hiện nhân loại này lại không nhìn mình, trong lòng không khỏi tức giận, ánh mắt càng lạnh như băng
“Nhân loại, là ai cho ngươi lá gan dám không nhìn bổn vương!”
Một tiếng gầm giận dữ truyền ra từ trong miệng U Minh Cự Mãng, một luồng khí thế mạnh mẽ đè xuống từ trên bầu trời
Vương Đằng và Chu Huyền Vũ đứng mũi chịu sào, trực tiếp bị khí thế kia đè lên trên người
Sắc mặt Chu Huyền Vũ hơi trắng bệch, không khỏi lui lại một bước, hoảng sợ trong lòng:
“Khí thế thật khủng khiếp!”
Tuy rằng hắn đã sớm dự đoán được cự mãng này vô cùng khủng bố, nhưng không ngờ chỉ với một luồng khí thế thôi đã mạnh đến cấp độ như vậy, thật sự không thể tưởng tượng nổi
“Kêu lớn tiếng như vậy làm gì, lỗ tai đều chấn ngứa.” Lúc này, Vương Đằng lấy lại tinh thần, ngoáy lỗ tai, ghét bỏ nói
“…”
Chu Huyền Vũ câm lặng nhìn Vương Đằng, luôn cảm thấy điểm chú ý của tên này hơi sai lệch
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Hả?” Trong mắt U Minh Cự Mãng lộ vẻ kinh ngạc, nhân loại này lại không bị khí thế của nó ảnh hưởng đến
Xem ra thực lực của nhân loại này không thấp
Khó trách có thể giữ được trấn tĩnh, hóa ra có chỗ dựa vào
Thực lực của Vương Đằng luôn luôn nằm trong trạng thái bị che giấu, bởi vậy bề ngoài thoạt nhìn bình thường không có gì đặc sắc, kể cả U Minh Cự Mãng đều không thể nhìn ra được thực lực chân thật của hắn
Nhưng mà trong mắt U Minh Cự Mãng đột nhiên lộ ra một tia trêu tức và châm chọc, người trên Địa Tinh không có truyền thừa tương ứng, chỉ có thể khổ sở giãy giụa ở trong cái gọi là cấp Chiến Tướng, cho dù nhân loại này mạnh nữa, chẳng qua chỉ là cấp Chiến Tướng mà thôi