U Minh Cự Mãng hoàn toàn không hiểu đây là thứ quỷ gì, nhưng nó cảm giác ra được, miệng của nhân loại này chuẩn xác không có lời gì hay
Nhưng bây giờ không phải là lúc suy nghĩ chuyện này, nó phát hiện ra một chuyện xấu hổ… hình như nổi điên hất đầu hồi lâu nhưng lại không hất tung được nhân loại trên đỉnh đầu kia xuống
Chuyện này thật sự khó khăn
Nhưng mà khi nó cảm nhận được xúc cảm truyền đến trên độc giác, trong mắt lập tức lộ ra một ý cười gian trá
“Đây chính là ngươi muốn chết!”
U Minh Cự Mãng cười một tiếng dữ dằn, đường vân màu vàng trên độc giác đột nhiên sáng rọi lên, một luồng ý lạnh cực hạn đột nhiên tán ra từ trên đó
Chỉ trong một nháy mắt, trên lòng bàn tay của Vương Đằng đã ngưng kết ra một tầng băng đen thật dày
Tầng băng đen kia đóng băng cả tay hắn và độc giác này lại, thậm chí cấp tốc lan tràn, vượt qua cánh tay của Vương Đằng, ép thẳng về phía thân thể hắn
Ánh mắt Vương Đằng chợt lóe, lại cảm giác được ý lạnh kia xâm nhập vào trong cơ thể, giống như định đóng băng máu, cơ bắp, xương cốt toàn thân hắn, thậm chí cả nguyên lực
“Vậy còn khá thú vị!”
Ngay sau đó, lửa Thanh Ngọc Lưu Ly trong cơ thể hắn lập tức sôi trào lên
Phừng
Ngọn lửa màu xanh trào ra từ trên cánh tay hắn, hừng hực bốc cháy lên trong băng đen kia
Nhiệt độ cực nóng lan tràn ra từ bên trong băng đen
Băng đen cứng rắn vả lại lạnh lẽo kia đang lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được hòa tan ra, trong một lúc ngắn ngủi cánh tay của Vương Đằng và bàn tay đang nắm chặt độc giác đã khôi phục như thường
“Ngươi cũng nếm thử tư vị ngọn lửa của ta đây.”
Khóe miệng Vương Đằng lộ ra một độ cong, rồi sau đó ngọn lửa bắt đầu bùng lên, bao bọc lấy độc giác kia
U Minh Cự Mãng hoảng hốt trong lòng, vội vàng thúc đẩy nguyên lực trong cơ thể hình thành ý lạnh, bùng nổ từ trong độc giác
Ý lạnh cực hạn của băng đen và nhiệt độ cao của ngọn lửa lập tức tạo thành xu thế đối kháng
Nhưng mà ngọn lửa trời đất khủng bố dữ dội, được nắm giữ trong tay cường giả cấp Hành Tinh như Vương Đằng càng cực kỳ đáng sợ
Mới đối kháng chưa kéo dài được bao lâu, lửa Thanh Ngọc Lưu Ly đã nhanh chóng chiếm ưu thế
Băng đen trên độc giác dần dần thu lại, một ý nóng rực chậm rãi xâm nhập vào bên trong độc giác
Oa
U Minh Cự Mãng là tinh thú hệ Băng, sợ nhất ngọn lửa, huống hồ độc giác này là chỗ quan trọng mẫn cảm nhất toàn thân, nhiệt độ cao của ngọn lửa lập tức khiến cho nó cảm nhận được thống khổ gấp bội, không khỏi phát ra một tiếng gào thét thê lương
Nghe tiếng gầm to truyền đến bên tai, khóe miệng Vương Đằng lộ ra nụ cười ác ý
“Thế nào, có muốn hay không
Sướng không?
Có muốn ấm thêm một chút không.”
“…” U Minh Cự Mãng đột nhiên cảm thấy nhân loại này giống ma quỷ
Bên kia, Chu Huyền Vũ cũng cảm thấy như vậy
Thân hình khổng lồ của U Minh Cự Mãng giãy giụa điên cuồng, nếu không trốn xa một chút, lỡ không cẩn thận sẽ bị đánh trúng, hán không dám thừa nhận lực lượng khủng bố kia
Nhưng mà náo nhiệt thì vẫn phải xem
Không biết vì sao, nhìn Vương Đằng ở đó tàn bạo con cự mãng vô cùng khủng bố này, lại hơi sảng khoái khó hiểu
“Khó chịu sao
Xem ra còn chưa đủ mạnh.” Vương Đằng thấy U Minh Cự Mãng không lên tiếng, lập tức lại khống chế lửa Thanh Ngọc Lưu Ly áp súc không ngừng, khiến nhiệt độ trên độc giác cấp tốc kéo lên
“Oa!”
Đau
Đau
Đau…
U Minh Cự Mãng lập tức lại phát ra một trận rú thảm, thân hình vĩ đại điên cuồng giãy giụa, quay cuồng trong mây đen, như ẩn như hiện, thanh thế cực kỳ khiến người ta sợ hãi
Nó cảm thấy mình thật sự muốn phá nát rồi
Là U Minh Cự Mãng, sợ nhất ngọn lửa, nhiệt độ cao như thế quả thật muốn nướng chín nó
Muốn chết
Muốn chết
“Ngươi thật tuyệt, biểu diễn cưỡi mây đạp gió này rất không tệ đấy!” Vương Đằng mở miệng lần nữa, giọng nói mang theo ý cười, tràn đầy tán thưởng
“Ngươi ngươi ngươi… ngươi xuống dưới cho ta!” U Minh Cự Mãng giận dữ gầm lên liên tiếp, giống như ăn viên lắc đầu điên cuồng lắc đầu
“Đừng kích động, đừng kích động, mới chỉ bắt đầu thôi, cam đoan khiến cho ngươi thoải mái đến nổ tung.” Vương Đằng cười tủm tỉm nói
“Thoải mái, ta thoải mái rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đừng tiếp nữa.” U Minh Cự Mãng lập tức giật nảy mình, đáy lòng run lên, vội vàng kêu lớn
“Thật sao?” Vương Đằng hoài nghi nói
“Thật đó
Thật đó
Thật đó!” U Minh Cự Mãng nào dám nói chữ không, liên tục nói ra ba chữ thật đó, sợ Vương Đằng không tin
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nó đã triệt để đánh mất cốt khí, tôn nghiêm của tộc U Minh Cự Mãng gì đó đều là mây bay, không đáng để nhắc đến
Giữ mạng mới là vương đạo
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Thoải mái bao nhiêu?” Vương Đằng hỏi
“…” U Minh Cự Mãng lập tức sửng sốt, trong lòng phát điên vô cùng
Thần cmn thoải mái bao nhiêu
Ta đã nói với ngươi ta thoải mái, ngươi hỏi ta thoải mái bao nhiêu
Cần đào bới gốc rễ như vậy sao
Đầu óc của nhân loại này tuyệt đối có vấn đề
Đây cmn thật sự là vấn đề trẻ con
“Đáp lại không được sao
Xem ra quả nhiên còn chưa đủ thoải mái.” Vương Đằng lắc đầu nói, nhiệt độ trong tay lại lên cao
“Oa…” U Minh Cự Mãng đau đớn gào thét, trong lòng bực tức đến muốn hộc máu, nhưng lại không thể không kêu lớn: “Thật thích, vô cùng thích, siêu cấp thích!”
Nó âm thầm tự nói với mình
Đây không phải là hèn nhát thuần túy, đây là làm theo lòng mình mang tính chiến lược
Đáy lòng U Minh Cự Mãng nảy sinh ác độc
Trước lừa nhân loại này xuống, đợi lát nữa rồi giết chết hắn
“Ta đã nói rồi, ta ra sức như vậy, sao có thể khó chịu!” Vương Đằng gật đầu nói
“Đúng đúng đúng, quá sung sướng, ta đã trải nghiệm rồi, ngươi đừng lãng phí nguyên lực nữa, van cầu ngươi mau (làm) xuống (một) dưới (người) đi.” U Minh Cự Mãng rưng rưng đầy mắt, vội vàng nói
“Đúng là một con rắn nhỏ biết nói chuyện, nhưng mà ngươi đừng lo lắng cho nguyên lực của ta, nếu đã thoải mái như vậy, thế lại thêm một lúc nữa là được, ta là người thích thành toàn người khác, không cần cảm ơn.” Vương Đằng nói
(QAQ)