Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1102: Chúng đang tới!




Vương Đằng đầy một bụng tức không có chỗ phát tiết
Song đống xương ấy cứng thật sự, tuy cuối cùng bị phá vỡ nhưng chung quy vẫn chặn được một kiếm của hắn, lực phòng ngự quả là kinh người
Hơn nữa, có vẻ như đống xương này có thể tái sinh, không đơn giản chỉ cần đánh gãy là xong
Vương Đằng chợt cảm thấy có chút đau đầu
Bộ xương khó này khó chơi đây
“Ui cha ui cha, thật là một anh giai nhiệt tình quá cơ.” Ô Cốt đứng vặn vẹo xương cốt toàn thân phát ra tiếng ken két, sau đó cười hí hố bảo: “Nhưng nhiệm vụ của ta đã xong rồi, không chơi với ngươi nữa.”
Vương Đằng nghe vậy thì không khỏi nhíu mày
Bộ xương khô này có ý gì
Nhiệm vụ của nó
Đột nhiên một linh cảm chẳng lành hiện lên trong tâm trí Vương Đằng
“Ngươi nhìn đi.” Dường như biết Vương Đằng đang nghĩ gì, Ô Cốt ngửa đầu chỉ tay lên trời: “Chúng tới rồi!”
Vừa dứt lời, một tiếng nổ đinh tai vang lên
Đoàng
Sắc mặt Vương Đằng lập tức thay đổi, vội vàng ngẩng đầu nhìn lên
Chỉ thấy trên bầu trời, mây đen nổ rền rồi cuộn trào ra bốn phía, giống như một nồi nước đang sôi sùng sục
Và ở trung tâm, một lốc xoáy khổng lồ đang hình thành bằng một tốc độ khó tin
Mây đen xoay tròn xung quanh, chớp giật đùng đùng, từng tia sét thô to bổ xuống, phát ra tiếng ù ù đáng sợ
Ô Cốt đứng ngay dưới trung tâm của lốc xoáy, nó đột nhiên dang rộng hai cánh tay rồi giơ lên không trung
Từng tia chớp bạc chớp nhoáng xung quanh nó, tuy không bổ gần người nó nhưng lại càng tôn lên dáng vẻ giống như ma vương của nó
“Ngươi làm gì vậy?” Vương Đằng mang vẻ nghiêm nghị, trầm giọng hỏi
“Suỵt!”
Ô Cốt dựng ngón tay trỏ, đặt trên miệng, ý bảo Vương Đằng chớ lên tiếng, sau đó nói: “Không được nói, hãy cứ cảm nhận thiên uy này đi, thật là một khung cảnh khiến người ta say mê!”
Sắc mặt Vương Đằng khó coi
Con Ô Cốt này điên thật rồi
Uỳnh
Lúc này, một luồng sấm sét to cỡ dòng nước bổ xuống mé trái cách hắn không xa, mặt đất nơi bị bổ xuống cháy xém ra một cái hố sâu
Đương nhiên Vương Đằng không sợ sấm sét, nhưng Chu Huyền Vũ cách đó thì chỉ có thể không ngừng lùi lại, nhanh chóng rời khỏi trung tâm lốc xoáy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bởi vì càng gần trung tâm thì sấm sét càng dày đặc và khủng khiếp
Cho dù là võ giả cấp Chiến Tướng thập tam tinh cũng không dám lảng vảng lâu dưới hoàn cảnh đó
Chu Huyền Vũ đã cảm nhận được luồng hơi thở hủy diệt cực kỳ đáng sợ từ quanh đó
Ầm
Ầm
Ầm
Từng luồng sấm sét giáng xuống không ngừng nổ rền xung quanh Vương Đằng, nhưng Vương Đằng không mảy may xê dịch, hắn chau mày, dường như đã rơi vào trầm tư
“Vương Đằng!”
Chu Huyền Vũ hoảng hốt, vội vàng gọi hắn
Nơi này quá nguy hiểm, nếu Vương Đằng còn không đi thì rất có khả năng sẽ bị sét đánh nát người
“Có phải ngươi muốn phá hủy vết nứt không gian này không?” Dường như Ô Cốt đoán ra suy nghĩ của Vương Đằng, nó cười tít hỏi
Vương Đằng không trả lời
“Chớ nên cố đấm ăn xôi làm gì, vết nứt không gian này đã hoàn toàn thành hình, hơn nữa còn có ba vị cấp Ma Quân nữa trấn thủ, chỉ bằng ngươi thì không thể phá hủy được đâu.” Ô Cốt tự hỏi tự trả lời, cười toét nói
“Các ngươi đã chuẩn bị kỹ càng để xâm chiếm Địa Tinh quy mô lớn.” Vương Đằng nói bằng giọng lạnh như băng
“Giờ mới phát hiện ra à, tiếc là muộn quá rồi.” Ô Cốt cười sung sướng, điên rồ nói: “Nhìn quả tinh cầu này đi, đẹp đẽ và sạch sẽ biết bao, một miền đất an bình thế này, thật sự rất thích hợp để..
phá hủy nó!”
“Đồ điên!”
Ở phía xa, Chu Huyền Vũ nghe được lời Ô Cốt nói thì sắc mặt khó coi đến cực điểm, môi hắn mấy máy cả nửa ngày mới xổ ra được hai chữ này
Hắn hoàn toàn nghe được, con Ô Cốt này chỉ muốn hủy diệt tinh cầu này, nó coi việc hủy diệt thế giới là một niềm vui thích
Những loài Hắc Ám này đều là một lũ thần kinh bệnh hoạn, chúng là những kẻ điên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Ta thì thấy thế giới Hắc Ám của các ngươi đẹp hơn đấy, chi bằng ngươi hủy diệt nó trước đi.” Vương Đằng hờ hững, nghiêng đầu nhìn nó
Đốm lửa trong hốc mắt Ô Cốt đột nhiên ngưng tụ lại, nó chậm rãi cúi đầu, đối diện với Vương Đằng
Bầu không khí lập tức trở nên căng thẳng
“Ngươi nói ngươi muốn hủy diệt thế giới Hắc Ám??” Ô Cốt như nghe được câu chuyện nhảm nực cười nào đó, giọng điệu đầy sự khó tin, sau đó nó ôm bụng cười ngặt nghẽo: “Ha ha ha ha ha…”
Chu Huyền Vũ cũng nhìn Vương Đằng như nhìn thấy quỷ, ánh mắt khó tin
Thằng oắt này dám nói vậy
Chẳng những dám nói mà còn dám nghĩ, không bị loài Hắc Ám tiêu diệt đã tốt lắm rồi, đằng này còn đòi hủy diệt thế giới Hắc Ám thì quả là nghĩ nhiều
“Buồn cười lắm hả?” Vương Đằng thản nhiên nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Đúng, đúng thế, quá buồn cười ấy chứ, ngươi thật không biết trời cao đất dày mà đòi hủy diệt thế giới Hắc Ám.” Ô Cốt gật lấy gật để, bởi vì biên độ quá mạnh mà rắc một tiếng đầu rớt khỏi cổ, may mà nó nhanh tay lẹ mắt hoặc do đã quen tay rồi mà một tay đỡ ngay được đầu, sau đó ấn trở lại: “Ngại quá, lần trước không lắp chặt lắm.”
“...” Vương Đằng
“...” Chu Huyền Vũ
“Đang bàn chuyện nghiêm túc có thể nghiêm chỉnh chút được không.” Vương Đằng nhìn Ô Cốt đang nghịch đầu của mình thì bực dọc nói
“Xin lỗi, xin lỗi, lần này ta sẽ gắn chặt hơn, hứa không rớt nữa.” Ô Cốt không ngừng xin lỗi, trông có vẻ xấu hổ thật
“..
Đây là câu hỏi liệu nó có rớt nữa hay không à?” Chu Huyền Vũ phát cáu hỏi
Nhưng lời vừa buộc khỏi miệng đã khiến hắn sụp đổ
Chu Huyền Vũ cảm thấy mình thay đổi rồi, có chiều hướng bị hai đứa đần thối Vương Đằng và Ô Cốt kia ảnh hưởng
Phi phi phi… hắn không phải đồ ngốc
Ầm ầm
Đúng lúc này, biến hóa trên bầu trời ngày càng trở nên dữ dội, mây đen cuồn cuộn, lốc xoáy khổng lồ không ngừng bành trướng, tốc độ quay càng nhanh đến khó tin
Từng luồng sấm sét giáng xuống, phá tan mọi thứ trong pham vị hàng chục mét (10 trượng)
Ban đầu, vùng mây đen chỉ tập trung ở khoảng không phía trên đỉnh núi, thì giờ nó đã nhanh chóng mở rộng đến hàng trăm mét, nhìn thoáng qua chỉ thấy một màu đen nghìn nghịt không thể thấy nguồn

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.