Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1103: Vụ cá cược hành tinh.




Hai người Vương Đằng và Chu Huyền Vũ nhìn cảnh tượng ấy mà sắc mặt nghiêm nghị vô cùng
Nhưng ngoài vẻ nghiêm nghị trên mặt ra thì trong mắt Vương Đằng còn thêm cả sự ngạc nhiên nữa
Bởi vì ở trong mắt hắn, hắn thấy một đống bong bóng thuộc tính rơi ra từ bên trong lốc xoáy trên trời ấy
Tuy tình hình lúc này không hay ho một chút nào, nhưng lúc cần nhặt bong bóng thuộc tính thì vẫn phải nhặt thôi
Nhặt
‘Không gian x35’
‘Không gian x50’
‘Không gian x65’
‘Không gian x55’
..
Bong bóng thuộc tính dung nhập vào trong cơ thể Vương Đằng
Hiện tại, thiên phú không gian của hắn đã được hệ thống ấn định là thể không gian nhất giai, khi có sự dung nhập của thuộc tính không gian thì cảm ứng về không gian trong hắn cũng càng trở nên nhạy bén hơn
Chỉ trong một thời gian ngắn ngủi, hắn đã nhặt toàn bộ số thuộc tính không gian rơi ra, áng chừng 1150 điểm, làm cho thể không gian của hắn tăng vọt
‘Thể không gian’: 11150/100000 (nhất giai)
Sau khi bong bóng thuộc tính dung hòa, hắn cảm thấy thể chất của mình bây giờ khác hẳn so với trước, như thể mỗi tấc trên cơ thể hắn đều có thể cảm nhận được sự dao động của không gian, gần như muốn dung hòa vào trong không gian vậy
Song cảm giác ấy chỉ hiện lên trong thoáng chốc rồi nhanh chóng biến mất, dường như chỉ khi có sự thăng cấp nó mới nhạy bén như vậy
Ánh mắt Vương Đằng lóe lên, nội tâm hắn càng chắc chắn hơn về sức mạnh của thể không gian
Mai sau nếu nâng thể không gian lên mức tối cao thì chẳng phải sẽ có thể tự do xuyên qua không gian hay sao, thật tự do tự tại biết bao
Mặc dù vũ trụ bao la vô biên, thì hắn cũng có thể đi tới được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nghĩ đến đây, khóe môi Vương Đằng lại cong lên
Chu Huyền Vũ đứng một bên ngẩn cả ra, lúc nào rồi mà Vương Đằng còn cười được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chẳng nhẽ cũng điên rồi
Đến Ô Cốt cũng có chút kinh ngạc
Thằng nhóc nhân loại này sợ đến ngáo ngơ thật rồi ư
Tội quá
Tội quá
“Chu đại ca, ngươi về thông báo cho mọi người chuẩn bị sẵn sàng đi.” Lúc này, Vương Đằng chợt lên tiếng
“Ngươi không về cùng ta sao?” Chu Huyền Vũ biến sắc
“Ngươi đi trước đi.” Vương Đằng không ngoái đầu lại, ánh mắt sáng quắc nhìn chăm chú vào lốc xoáy trên đỉnh đầu, trong đó vẫn đang không ngừng rơi bong bóng thuộc tính xuống
“Vậy… ngươi cẩn thận đấy!” Vẻ mặt Chu Huyền Vũ nghiêm nghị, nặng nề gật đầu, khuôn mặt đầy bi ai, sau đó lập tức hóa thành một dải cầu vồng bay thẳng về phương xa không ngoái đầu lại, trong lòng hắn kiên định nói: “Vương Đằng, ngươi yên tâm, nhất định ta sẽ mang tin tức trở về, ngươi phải cố lên, không thể chết như vậy được!”
Ô Cốt mỉm cười, để mặc Chu Huyền Vũ rời đi mà không buồn ngăn cản
“Nom vẻ mặt hắn thì hình như hiểu nhầm gì rồi?” Vương Đằng hoài nghi nghĩ rồi không khỏi lắc đầu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thôi kệ
Chắc không đến nỗi nguyền rủa hắn chết đâu
Dù sao đi nữa thì nhặt thuộc tính vẫn quan trọng hơn
Nhiều thuộc tính không gian như vậy đâu phải lúc nào cũng có
Nhặt vội
‘Không gian x60’
‘Không gian x115’
‘Không gian x85’
‘Không gian x120’
..
“Ngươi không sợ ư?” Đột nhiên, Ô Cốt cất tiếng hỏi, chừng như có chút ngạc nhiên
“Sợ cái gì?” Vương Đằng hỏi ngược lại
“Không sợ chúng ta giết ngươi ư?” Rốt cuộc, trong giọng nói của Ô Cốt cũng bộc lộ sát ý, nó nói lạnh như băng: “Hay là ngươi thật sự ngây ngô cho rằng ngươi có thể hủy diệt thế giới Hắc Ám đấy chứ.”
“Không thử sao biết được.” Vương Đằng thản nhiên nói: “Còn sợ thì ta chưa đến mức sợ mấy con sâu sinh ra từ xó xỉnh tăm tối các ngươi.”
“Sâu?” Đốm lửa trong hốc mắt Ô Cốt bập bùng, nói: “Ngươi chửi chúng ta là sâu?”
“Không phải chửi, ta chỉ nói thật thôi mà.” Vương Đằng điềm nhiên nói
“Bao lâu rồi nhỉ
Đã bao lâu rồi không ai đủ khả năng khiến ta phải tức giận như thế này
Thật là hoài niệm!” Trong giọng nói của Ô Cốt mang theo cảm xúc nhớ nhung, nhưng cái lạnh thì càng sâu hơn trước, nó vừa nói vừa cười: “Hay là chúng ta chơi một trò chơi
Một trò chơi thực sự.”
“Ồ, trò gì?” Vương Đằng có chút hứng thú hỏi
“Hiện giờ, đại quân của tộc ta sắp đến đây, ngươi không thể ngăn cản được nữa, nhưng ta có thể cho ngươi một cơ hội, ta có thể khiến toàn bộ loài Hắc Ám tạm dừng việc giết chóc, để chúng ta cá cược một ván, thắng vào vua, thua phải phục tùng, thế nào?” Ô Cốt cười nói
“Cũng thú vị đấy.” Vương Đằng vuốt cằm, gật gù hỏi: “Cá cược thế nào?”
“Rất đơn giản, cho ngươi chọn địa điểm, đôi bên giao đấu phân định thắng thua.” Ô Cốt cười nói, nhưng lời nói ra lại đầy huyết tinh và ác nghiệt
“Tại sao?” Vương Đằng vẫn bình chân như vại, rồi đột nhiên hỏi một câu không đầu không đuôi
Nhưng dường như Ô Cốt biết hắn muốn hỏi điều gì, nó nói: “Bởi vì ta thích được nhìn ngắm dáng vẻ tuyệt vọng của các ngươi, nhìn các ngươi giãy giụa trong tuyệt vọng rồi lại chẳng thể làm gì ngoài cái chết, ngươi không thấy như thế rất thú vị ư?”
“Ầu~” Vương Đằng bật ra tiếng cười khẽ không rõ ý tứ, nói: “Ta dựa vào đâu để tin ngươi?”
“Đơn giản, ký kết khế ước linh hồn là xong.” Ô Cốt thản nhiên nói, sau đó trong tay nó xuất hiện một cuộn giấy màu đen, trông rất giống với khế ước linh hồn mà Vương Đằng từng thấy, nó hỏi: “Thế nào
Có muốn chơi không?”
“Chơi chứ, sao lại không chơi, ngươi đã muốn chơi thì ta sẵn sàng tiếp, để xem cuối cùng là ai chơi chết ai.” Vương Đằng cười ha hả nói
“Tốt lắm, ta thích sự tự tin của ngươi, mong là ngươi có thể duy trì nó đến cuối cùng.” Ô Cốt cười mở cuộn giấy đen ra, viết nội dung khế ước lên rồi ký tên vào
Ngay khi nó chuẩn bị ném cuộn giấy sang thì Vương Đằng nói: “Chỉ mình ngươi ký tên thì không đủ, không thể bảo đảm loài Hắc Ám khác sẽ không động thủ.”
“Ngươi không tin ta!” Ô Cốt nổi giận nói
“Ừ đúng, ta hoàn toàn không tin ngươi.” Vương Đằng gật đầu nói
“..
Thật sự làm cốt thương tâm quá!” Ô Cốt che mặt khóc, nhưng ngó thấy Vương Đằng chẳng thèm quan tâm thì không diễn nổi nữa, nó dang hai tay ra rồi cười hỉ hả nói: “Được rồi, được rồi, chịu thua ngươi đó, vậy để tất cả Ma Quân được phái đến đây lần này cùng ký tên là được chứ gì.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.