Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1107: Châu Trung Hoàn!




Nhân loại còn có hy vọng không?
Tất cả mọi người đều lặng đi, khi nãy còn lạc quan bàn bạc, bây giờ đã bị đả kích mạnh đến nỗi đánh mất cả ý chí phản kháng trong đầu
“Nhưng không phải là không còn cơ hội, ta đã đặt một vụ cược với loài Hắc Ám, đôi bên chọn một chiến trường để tiến hành đại chiến, thắng làm vua, thua phải phục tùng.” Vương Đằng thấy dáng vẻ bi quan của mọi người thì không giấu giếm mà vội vàng nói
“Cá cược??!” Mọi người nghe xong thì không khỏi sững sờ
Mọi người đều bị thu hút bởi lời nói của Vương Đằng
Cá cược với loài Hắc Ám?
Cách nghĩ to gan như thế, may mà Vương Đằng có thể nghĩ ra được
Nếu hắn không nói, mọi người chắc chắn không thể nghĩ đến cách như thế
Hơn nữa loài Hắc Ám có đồng ý không
Mọi người đều cảm thấy thật không thể tưởng tượng nổi, ngay cả lãnh tụ Võ đạo cũng nhíu chặt mày, trong lòng khẽ chấn động cảm giác kinh dị ngập tràn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bọn họ không biết, lần cá cược này căn bản không phải do Vương Đằng đề xuất, mà là bên trong loài Hắc Ám cũng có một tên không đứng đắn, đối phương đã chủ động đều xuất cách nghĩ ngày, Vương Đằng chỉ là thuận nước đẩy thuyền mà thôi
“Chuyện này thật sự có thể làm được sao?” Hồng Soái nghi ngờ nói
“Nếu không chúng ta còn biện pháp nào tốt hơn sao?” Vương Đằng tự tìm một chiếc ghế dựa ngồi xuống, thuận tay lấy một miếng bánh ngọt, thưởng thức từ tốn, dáng vẻ chẳng mảy may lo lắng
“Cũng có thể xem như là một biện pháp tốt.” Ánh mắt lãnh tụ Võ đạo chợt sáng, gật đầu như có điều suy tư: “Cứ như vậy, loài Hắc Ám sẽ không đột ngột ra tay, ngược lại chúng ta có nhiều cơ hội xả hơi hơn.”
“Không sai, đây chính là cách nghĩ của ta.” Vương Đằng gật đầu nói: “Nếu chúng ta không giải quyết, người khác tham chiến cũng chẳng qua chỉ là hi sinh vô ích, không có bất kì tác dụng nào, nhưng nếu chúng ta có thể giải quyết, thì người khác cũng không cần phải hi sinh uổng phí rồi.”
“Nhưng cho dù là như thế thì với số người của chúng ta, e rằng không phải đối thủ của loài Hắc Ám.” Ung soái trầm ngâm nói
“Cộng thêm hai người kia, phía chúng ta cũng chỉ có ba vị cường giả cấp Hành Tinh, không biết phía loài Hắc Ám có ít nhất bao nhiêu tồn tại cấp bậc Ma Quân đây?” Lãnh Tụ võ đạo hỏi
“Phía loài Hắc Ám hiện đã biết được có bốn tồn tại cấp Ma Quân.” Vương Đằng nhẹ nhàng nói
“Bốn tên!”
Mọi người hít sâu một hơi, trong lòng chốc lát đã lung lay
Chỉ kém một người mà thôi
Cũng không phải không đánh nổi
“Có điều đây chính là trên mặt sáng, không ai rõ bọn chúng rốt cuộc có tồn tại cấp Ma Quân nào khác hay không,” Vương Đằng nói
“...”
Sắc mặt mọi người âm trầm, nhìn về phía Vương Đằng ánh mắt u ám
Vừa cho chút hi vọng, đã lập tức dập tắt, cái tên này nhất định là cố ý mà
“Đương nhiên không phải là không có cách.” Vương Đằng cười hì hì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Người còn không nói mau đi!”
Mọi người gấp sắp chết, oán niệm với Vương Đằng dường như sắp không thể khống chế rồi
Không thể một lần nói rõ ràng sao thằng khốn
Cứ phải khiến trái tim nhỏ của bọn họ nhảy lên nhảy xuống, ngộ ngỡ mọi người đều bị bệnh tim thì ai chịu trách nhiệm đây
“Đâu phải cả Địa Tinh chỉ có mấy người chúng ta là cấp Hành Tinh, hiện tại loài Hắc Ám thế tất yếu phải quét sạch toàn cầu, không ai có thể thoát mình ra ngoài cuộc.” Khóe miệng Vương Đằng lộ ra một tia cười xấu xa, như có điều ám chỉ nói
“Ý ngươi là?” Sắc mặt lãnh tụ Võ đạo lay động
Người khác cũng không ngốc, lập tức hiểu rõ người Vương Đằng nói là ai, ánh mắt lấp lánh, trên mặt bất giác lộ ra nụ cười không có ý tốt
Biểu cảm đó gần như không khác gì Vương Đằng
“Không sai, chính là bọn họ,” Vương Đằng gật đầu, sau đó sờ cằm hỏi: “Hiện tjai tình hình của những châu lục khác thế nào?”
”Hiện châu Afelia, châu Bắc Dương, châu Nam Dương, cùng với châu Trung Hoàn đều là khu vực gánh chịu tinh thú tàn phá nghiêm trọng nhất, đặc biệt là châu Trung Hoàn nằm sâu trong trung tâm các đại dương, hoàn toàn cách biệt với những châu lục khác, đồng thời có rừng rậm nguyên sinh lớn nhất thế giới
Ban đầu khi nguyên lực vẫn chưa thâm nhập vào, đây chính là nơi có động thực vật phong phú nhất, hiện giờ dưới sự bao phủ của nguyên lực, tinh thú trong đó đương nhiên có số lượng càng khổng lồ, sức mạnh khủng khiếp, khiến người ta khó có thể thăm dò
Hiện tại châu Trung Hoàn đã là nơi chịu đựng thú triều tinh thú nghiêm trọng nhất,” Lãnh tụ Võ đạo nói rồi dừng lại một chút, sau đó nói tiếp
“Ngược lại là hai châu lục châu Bắc Dương và châu Nam Dương, người xâm nhập ngoài hành tinh bên phía đó có thực lực cực kì mạnh mẽ, đã nhanh chóng trấn áp được tinh thú bạo động.”
“Nhưng hình như khe nứt của thế giới Hắc Ám cũng đã xuất hiện ở hai nơi đó, chúng ta giám sát được hai châu lục lớn này đã xuất hiện nguyên lực Hắc Ám trên quy mô lớn.”
”Châu Bắc Dương và châu Nam Dương cũng đã xuất hiện khe nứt Hắc Ám?” Vương Đằng khẽ kinh ngạc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Không sai, sau khi Huyền Vũ mang tin tức về, ta đã lập tức cho người chú ý sát sao đến tình hình các nơi trên thế giới, vì thế đã phát hiện được động tĩnh của đại dương đối diện trước tiên, thực ra từ rất sớm trước đó, chúng ta đã chú ý đến hai mảng châu này đã xuất hiện dị thường tự với Bắc Cương, cho nên mới có thể nhanh chóng khó chặt hai nói có khe nứt không gian như thế.” Lãnh tụ Võ đạo nói
“Vậy thì những châu khác chắc cũng đã xuất hiện vết nứt Hắc Ám?” Sắc mặt Vương Đằng thoáng nghiêm trọng hỏi
“Ba châu còn lại vẫn chưa phát hiện dị thường, châu Europa tồn tại rất nhiều quốc gia, khá phức tại, không dễ thăm dò, còn hai cực Nam Bắc ít người lui tới, chúng ta cũng không thể hoàn toàn thăm dò đến, ngược lại là châu Afelia hình như cực kì yên tĩnh, đến nay không nghe nói xuất hiện tung tích của loài Hắc Ám.” Lãnh tụ Võ đạo lắc đầu nói
“Nói như vậy, bên phía châu Bắc Dương và châu Nam Dương rất có thể đã xuất hiện tồn tại cấp bậc Ma Quân khác.” Vương Đằng nhíu chặt mày, cười lạnh một tiếng: “Hắc, tên Ô Cốt kia đúng là tính toán hay thật, tồn tại cấp bậc Ma Quân khác không kí kết khế ước linh hồn, lần cá cược này chỉ giới hạn trong châu lục này của chúng ta thôi à!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.