Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1150: Đại lão, ta đồng ý, xin hãy ban truyền thừa cho ta




Mặc dù bọn nó nói không sợ, nhưng trên thực tế, chúng nó cũng không dám chắc vị cường giả đã chết này còn để lại thủ đoạn mạnh mẽ nào không
“Ha ha, ta đã chết lâu như vậy, mà ngay cả loài Hắc Ám cấp bậc Ma Quân rơm rác như các ngươi cũng dám khinh thường ta à.” Ảo ảnh cười tự giễu
Sự bất đắc dĩ đó, khiến ai cũng cảm thấy xót xa
Đây là một cường giả cấp Vũ Trụ đó, sau khi chết lại bị người khác xem thường
Ngay khi mọi người đều đang tưởng ảo ảnh không thể làm gì cấp Ma Quân loài Hắc Ám thì con mắt của thi thể sau ảo ảnh bỗng bắn ra một luồng sáng vàng
Mấy Ma Quân loài Hắc Ám đều biến sắc, trước khi bọn chúng kịp phản ứng thì đã bị bao phủ bởi luồng ánh sáng vàng kia
Oành
Bọn chúng chỉ cảm thấy đầu óc kịch liệt chấn động, tinh thần trong thức hải không còn sức phản kháng, trực tiếp tiêu tán
Chỉ trong nháy mắt, tất cả bọn chúng đều mất đi ý thức
Bùm
Bùm
Bùm…
Từng tên Ma Quân loài Hắc Ám lần lượt ngã xuống, không ai tránh khỏi
“Thế này!” Mọi người đều cực kỳ kinh ngạc, không thể tin được mà nhìn cảnh này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Mặc dù ta đã chết, nhưng đối phó với loài Hắc Ám cấp bậc Ma Quân như các ngươi cũng dễ như trở bàn tay, chỉ tiếc là làm lãng phí một ít tinh thần còn sót lại của ta.” Ảo ảnh lắc đầu, nói
“Tiền bối xuất sắc, tiền bối thật ngầu!” Vương Đằng đứng bên cạnh hô to
“...” Ảo ảnh
“...” Mọi người
Tất cả mọi người đều nhìn sang kẻ dở hơi Vương Đằng này, lời mắng chửi vướng lại trong cổ, khó mà thốt ra
“Tiền bối, bọn chúng… chết hết rồi hả?” Augus ngập ngừng dò hỏi
“Vậy thì không, chỉ là ngất đi thôi, chẳng qua chưa tới mười ngày nửa tháng thì bọn họ cũng chưa tỉnh được đâu.” Ảo ảnh nói
“Vậy thì còn chờ gì nữa, mau chóng bổ thêm một nhát, giải quyết hết bọn chúng đi rồi nói tiếp, cơ hội tốt thế này sao có thể bỏ qua.” Vương Đằng nói xong đã chuẩn bị ra tay
“Đừng làm mất thời gian nữa, ta vừa mới tốn một ít tinh thần lực còn sót lại rồi, không còn quá nhiều thời gian nữa
Các ngươi hãy tiếp nhận bài kiểm tra kế thừa của ta trước đi.” Gương mặt của ảo ảnh hiện lên vẻ khẩn trương, hắn nói
Vương Đằng dừng động tác kia lại, quay sang nhìn ảo ảnh, không ai biết hắn đang nghĩ gì
Sau đó, hắn cười nói: “Nếu đã như thế, vậy thì bài kiểm tra trước đi?”
“Không biết phải làm sao để tiến hành bài kiểm tra?” Catu thận trọng hỏi
Lúc này, không ai dám coi thường ảo ảnh nữa, một chiêu giải quyết gọn loài Hắc Ám vừa rồi đã chứng minh hết thảy, cho dù đối phương chỉ là một ảo ảnh nhưng bọn họ chắc chắn vẫn không thể chống lại được
“Rất đơn giản, một lát ta sẽ mở mê cung tinh thần mà ta đã xây dựng trước khi chết ra, các ngươi chỉ cần mở tinh thần rồi tiến vào, sau đó cứ đi đến điểm cuối trong mê cung đó là thông qua được đợt bài kiểm tra này.”
“Cần phải buông tinh thần ra!” Bọn người Augus không khỏi do dự
“Các ngươi không cần lo lắng, chỉ dựa vào chiêu thức vừa rồi, các ngươi cho rằng ta muốn làm gì các ngươi còn cần phải quanh co phiền phức như vậy sao?” Ảo ảnh hệt như biết được bọn họ đang nghĩ gì, hắn lạnh nhạt nói
Ai nấy đều sững sờ
“Hiện tại còn thắc mắc gì nữa không?” Ảo ảnh hỏi: “Nếu không có, thì ngồi xuống xếp bằng lại, mở tinh thần ra đi.”
Đám người Augus, Vương Đằng không còn do dự nữa, lần lượt ngồi xuống xếp bằng trên mặt đất
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ảo ảnh thấy thế, thì hài lòng gật đầu
Một luồng sáng vàng từ trong con mắt của thi thể ảo ảnh bắn ra, luồng sáng này so ra càng đậm hơn gấp bội với luồng sáng ban nãy, vừa xuất hiện đã bao trùm hết cả đám người Vương Đằng lại bên trong
Tiếp theo, mọi người đều nhắm mặt lại, ý thức rơi xuống, đột nhiên xuất hiện trong mê cung khổng lồ huyền ảo
Mà lúc này ảo ảnh kia lại lộ ra nụ cười kỳ lạ, từ từ biến mất trong không khí
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trải qua cảm giác mất trọng lượng trong nháy mắt, Vương Đằng phát hiện mình đã giẫm lên mặt đất, mà bốn phía là tường đá cao hơn năm mét
Trên những bức tường đá này có nhiều loại dây leo không biết tên, nở ra những bông hoa rực rỡ..
Thoạt nhìn giống như một lối vào khu vườn tuyệt đẹp
Nhưng Vương Đằng biết đây chính là mê cung mà ảo ảnh kia đã nói
Một mê cung khổng lồ được xây dựng bằng tinh thần
“Đây là bản lĩnh của cường giả cấp Vũ Trụ sao?”
Vương Đằng có chút sợ hãi thán phục, trong mắt lóe ra một tia ánh sáng, đối với loại năng lực mạnh mẽ này hắn vô cùng mong muốn có được
Hắn nhìn bốn phía, vẫn chưa phát hiện được đám người Biello, Augus, rất hiển nhiên, bọn họ đều bị tách ra
Đã sớm đoán trước được, không phải hoảng sợ
Sau đó Vương Đằng suy nghĩ một chút, lại bay lên bầu trời, dự định xem có thể bay thẳng đến đích từ trên cao hay không
Thật đáng tiếc, là không thể
Khi hắn bay đến độ cao năm mét gần đỉnh của bức tường đá, thì hắn không thể bay lên trên được nữa
Cũng đã sớm dự đoán được
Nhưng Vương Đằng vẫn có hơi thất vọng, xem ra không có đường tắt để đi, tức giận~
Hắn lại bay xuống mặt đất, không nghĩ nhiều nữa, cất bước đi vào cánh cửa mê cung trước mắt này, sau đó có một ngã ba xuất hiện trước mắt hắn
Tổng cộng có tất cả ba lối rẽ
“Đi bên nào thì tốt đây?” Vương Đằng nói thầm một câu, đột nhiên một đồng xu xuất hiện trong tay hắn
Trong thế giới tinh thần, hắn chỉ có thể làm được một công cụ đơn giản như vậy, có thể xem như là một loại vận dụng đơn giản của sức mạnh tinh thần
“Chính diện thì đi bên phải, mặt trái đi bên trái, nếu dựng thẳng, thì đi giữa!”
“Được rồi, cứ quyết định như vậy đi!”
Vương Đằng tự nói, ném đồng xu trong tay lên không trung
Một tiếng trong trẻo vang lên
Đồng xu rơi trên tay hắn, rất vừa vặn, dựng thẳng lên trên, ổn định đến không thể ổn hơn được nữa
“Rất tốt, quả nhiên ngươi cũng ổn định giống như ta, vậy thì đi giữa.” Vương Đằng trịnh trọng gật đầu, tay phải vỗ một cái, đồng xu biến mất, cất bước đi về phía con đường ở giữa
“...”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.