“Trên danh nghĩa, Tào Hoành Đồ chắc chắn thích hợp hơn.”
“Việc này còn cần bàn bạc kỹ hơn!”
Mọi người xung quanh nghe thấy lời của Tào Quan, không khỏi thấp giọng nghị luận
Tào Quan nhìn Vương Đằng, mặt lộ vẻ đắc ý
“Tào lao
Quả thực chính là tào lao
Chủ nhân Nam Cung chưa bao giờ nói sẽ cho Tào Hoành Đồ kế thừa tước vị, hắn căn bản không có tư cách.” Viên Cổn Cổn tức giận gào thét trong đầu Vương Đằng
Nếu không phải còn giữ lại chút lý trí, nó gần như muốn nhảy ra lý luận với Tào Quan
“Không cần kích động, chuyện vừa mới bắt đầu mà thôi.” Vương Đằng ngoáy lỗ tai, cười nhạt trong lòng, thản nhiên nói với Viên Cổn Cổn trong đầu
Giọng điệu bình tĩnh của Vương Đằng gần như khiến cho Viên Cổn Cổn tìm được tự tin, nó dần dần bình phục lại, nói với giọng lạnh lùng: “Vương Đằng, thay ta hung hăng vả mặt hắn, hiện tại ta có thể khẳng định chín mươi phần trăm, Tào Hoành Đồ có liên quan đến cái chết của Nam Cung chủ nhân năm đó
Thằng nhóc trước mắt này là con của hắn, thu chút lợi ích từ trên người hắn trước đã.”
Vương Đằng rất hứng thú chờ Tào Quan nói xong, quay đầu mở miệng nói với các lão trên ghế danh dự: “Không biết ta có thể hỏi mấy vấn đề hay không?”
“Được!” Ông lão tóc trắng gật đầu
“Ta muốn hỏi một câu, đế quốc có quy định, dưới tình huống Nam tước chưa lập di chúc, đệ tử của hắn có thể lấy được tư cách người kế thừa không?” Vương Đằng nở nụ cười nhàn nhạt, hỏi
“Không có loại quy định này!” Ông lão tóc trắng nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Ta còn muốn hỏi một chút, lúc trước Nam tước Nam Cung có để lại di chúc cho cha ngươi trở thành người kế thừa không?” Vương Đằng nhìn về phía Tào Quan, hỏi
Sắc mặt Tào Quan đột nhiên biến đổi
“Ngươi, không trả lời vấn đề của ta sao?” Vương Đằng nghiêng đầu, ánh mắt ép người, nhìn chằm chằm hắn hỏi
Sắc mặt Tào Quan âm trầm
“Có hay không?” Sắc mặt Vương Đằng bình tĩnh truy hỏi
Tào Quan uất ức đến cực hạn, nhưng không thể trả lời ngay mặt
Vốn dưới tình huống Nam Cung Việt không có người thân hoặc truyền nhân khác, Tào Hoành Đồ là đệ tử duy nhất của hắn thì là người kế thừa, có di chúc hay không cũng có thể thao tác
Tào Hoành Đồ đi không ít quan hệ, cuối cùng lấy được không ít phiếu bầu ở trong Bình nghị các, đạt được tư cách Nam tước tạm thời
Chỉ cần hắn lập đủ công lao, thì có thể xóa đi hai chữ tạm thời, đạt được tước vị Nam tước chân chính
Nhưng hiện tại đột nhiên có một Vương Đằng nắm giữ ấn Nam tước chạy ra, không có di chúc sẽ thành vấn đề lớn nhất của Tào Hoành Đồ
“Nam tước Nam Cung vẫn chưa để lại bất cứ di chúc nào.” Ông lão tóc trắng nhìn Tào Quan một cái, nói
“Ta hiểu rồi, cảm ơn các ông lãoi đáp.” Vương Đằng gật đầu, sau đó quay đầu nhìn Tào Quan một cái, bình tĩnh hỏi: “Vậy thì, cái ngươi gọi là danh chính ngôn thuận, từ đâu ra?”
“Ngươi!” Sắc mặt Tào Quan xanh mét
Hắn nhìn chằm chằm Vương Đằng, ánh mắt như muốn ăn thịt người
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Danh chính ngôn thuận này này của ngươi, e là cha ngươi Tào Hoành Đồ ở đây cũng không dám nói như vậy.”
Vương Đằng trực tiếp không nhìn ánh mắt giết người của Tào Quan, tựa vào trên ghế, tìm cho bản thân một tư thế thoải mái, thản nhiên nói
Ở trong thế giới võ giả, có rất nhiều phương pháp có thể phân biệt một di chúc thật hay giả, cho nên Tào Hoành Đồ chưa bao giờ dám làm giả di chúc
Nếu hắn thật sự làm như vậy, mới thật là coi thường Quý tộc Bình nghị các đế quốc, coi thường quyền uy của đế quốc
Đừng nói một cấp Vực Chủ như hắn, cho dù cấp Giới Chủ, cũng bị trấn áp chặt chẽ giống như vậy
Sắc mặt Tào Quan lập tức đỏ lên, hai mắt muốn phun lửa
Hắn phát hiện khi mình đối mặt với thằng nhóc trước mắt này, lại không chiếm được chút ưu thế nào, toàn bộ lời nói bị chặn kín
Hơn nữa đối phương còn đặt mình cùng một vai vế với cha hắn, khiến hắn vô duyên vô cớ thấp đi một vai vế, thật sự khiến hắn uất ức đến cực hạn
Một cảnh thú vị này, khiến không ít người ném ánh mắt khôi hài về phía Tào Quan
Biểu hiện của Vương Đằng nằm ngoài dự liệu của mọi người
Bọn họ không ngờ người kế thừa Nam tước không biết từ đâu tới này lại nói chuyện sắc bén như vậy, nói móc Tào Quan đến tắt tiếng, không trả lời được
Quan trọng hơn là, Vương Đằng chỉ là một võ giả cấp Hành Tinh tầm thường
Trong mắt các đại lão ít nhất đều là cấp Vực Chủ, một cấp Hành Tinh thật sự không tính là gì, nhưng ở cảnh giới cấp Hành Tinh, hắn lại có thể đối mặt với uy thế của bọn họ mà vẫn duy trì được bình tĩnh
Hơn nữa đối mặt với nghi ngờ của Tào Quan, hắn còn có thể phản bác có lý có cứ, biểu hiện cũng rất bất phàm
Cho nên cảm quan đầu tiên của không ít người đối với Vương Đằng coi như không tệ
Dù sao bọn họ cũng không có thiện cảm gì đối với cả gia đình Tào Quan, đương nhiên không ngại nhìn hắn xấu mặt
“Vương Đằng, quả nhiên ngươi chính là một tài năng nói kháy, ta không nhìn lầm ngươi, làm tuyệt lắm!” Trong đầu Vương Đằng, Viên Cổn Cổn hưng phấn cười ha ha
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“....” Vương Đằng cạn lời trong lòng, nói: “Vì sao ta cảm giác lời này của ngươi không giống lời tốt đẹp gì?”
“Đừng hiểu lầm, ta tuyệt đối là đang khen ngợi ngươi.” Viên Cổn Cổn cười thầm trong lòng, lời thề son sắt cam đoan
“Mọi người!”
Lúc này, một âm thanh vang lên, tất cả ánh mắt đều bị hấp dẫn, Vương Đằng cũng nhìn qua theo
Chỉ thấy một người đàn ông đầu trọc, dáng vẻ vạm vỡ hai tay đan xen đặt trên mặt bàn, trán hắn có một ký hiệu ngọn lửa màu xanh lam, lam quang lóe ra trong hai mắt, giống như có ngọn lửa đang thiêu đốt
Ánh mắt hắn nhìn quét bốn phía, khiến không ít người nhíu mày, họ có hơi kiêng kị
Tào Quan thấy người đàn ông đầu trọc vạm vỡ mở miệng, gương mặt không khỏi lộ ra chút vui mừng
Đương nhiên Vương Đằng chú ý tới mọi thay đổi này, ánh mắt nghiêm nghị, hỏi trong lòng: “Viên Cổn Cổn, ngươi quen người này không?”