Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1312: Hồi tưởng trước kia, thật sự khiến ta thổn thức!




“Ngươi không cần lo lắng, với thực lực của ngươi, thông qua sát hạch rất dễ dàng.” Phàn Thái Ninh cho rằng Vương Đằng đang lo lắng chuyện cấp Tông Sư đích thân giám thị sát hạch sẽ khá nghiêm ngặt, an ủi
“...” Vương Đằng hơi cạn lời, không biết nói tiếp gì nữa
Phàn Thái Ninh tiếp tục nói: “Tuy nhiên vị Tông Sư Watt này có quan hệ không tệ với sư phụ của ta, nếu hắn biết ngươi được ta đề cử, chắc chắn sẽ chăm sóc đôi chút.”
“Đúng vậy, ngươi nói gì cũng đúng!” Vương Đằng âm thầm bất đắc dĩ, may mà hắn không lên tiếng nữa
Mọi người nhanh chóng đến địa điểm sát hạch phù văn sư
Bên kia, có một đoàn người đi tới từ phía hành lang đối diện, vừa hay chạm mặt với bọn họ
“Đại sư Phàn Thái Ninh, thật trùng hợp nha, ngươi cũng dẫn người tới tham gia sát hạch sao?” Một lão già cao gầy phía đối diện cười khà khà nói
“Pittman, sao ngươi lại ở chỗ này?” Đại sư Phàn Thái Ninh nhìn thấy người này đi tới, nhíu mày nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Đương nhiên là ta dẫn người tới tham gia sát hạch.” Pittman chỉ người đàn ông chừng ba mươi tuổi bên cạnh, nói: “Vị này là đại sư phù văn Khương Văn Tinh, đến từ một hành tinh xa xôi, năm nay vừa mới ba mươi hai tuổi đã có thể tham gia sát hạch
Ta là người tiến cử hắn.”
Gương mặt Khương Văn Tinh mang chút kiêu ngạo, hắn gật nhẹ đầu với bọn người Phàn Thái Ninh
“Thế nào, Phàn đại sư, không giới thiệu chút về người ngươi đề cử sao?” Pittman đánh giá từng người ở phía sau Phàn Thái Ninh
Hắn đã từng gặp bác sĩ Leonard và Hobson, đương nhiên không phải là đi tham gia sát hạch, cho nên cuối cùng ánh mắt hắn dừng lại trên người Vương Đằng
“Vị này là đại sư Vương Đằng, năm nay chưa đến hai mươi tuổi, ta là người tiến cử hắn!” Phàn Thái Ninh tự đắc, giới thiệu
“Chưa đến hai mươi tuổi đã là đại sư phù văn!” Sắc mặt Pittman cứng đờ
Hắn vốn cho rằng mình tìm được một đại sư phù văn ba mươi hai tuổi đã là rất may mắn
Kết quả, Phàn Thái Ninh tìm được đại sư phù văn còn chưa đến hai mươi tuổi
Là người sáng suốt thì đều nhìn ra người Phàn Thái Ninh đề cử có tiềm lực hơn
Hắn còn hấp tấp tới đây so đo hơn thua với Phàn Thái Ninh, bây giờ thì tốt rồi, tự đánh vào mặt mình
Cảm giác này thật không hề dễ chịu
Sắc mặt của đại sư phù văn Khương Văn Tinh kia cũng hơi thay đổi, ánh mắt đánh giá Vương Đằng một lượt, dường như không phục
Vương Đằng nhíu mày, vốn đã không muốn để ý tới bọn họ
Muốn tìm một người để thể hiện sự vượt trội của mình, không ai cản cả, nhưng lại muốn tìm được điều đó ở trên người hắn à…
“Phàn đại sư, vừa rồi ta chưa kịp nói với ngươi, ta muốn tham gia sát hạch cấp Tông Sư.” Vương Đằng thản nhiên nói
“Ta biết là sát hạch cấp đại sư rồi…chờ một chút!” Phàn Thái Ninh ngẩn người: “Sát, sát hạch cấp Tông Sư!!!”
Sắc mặt Pittman và Khương Tinh Văn cũng dại ra trong nháy mắt
“Cấp Tông Sư!!!”
“Ngươi đùa cái gì thế!”
Pittman dại ra, một lát sau mới hét toáng lên
Chưa đến hai mươi tuổi đã là cấp Đại sư, hắn còn có thể chấp nhận
Dù sao hắn không phải chưa từng gặp loại thiên tài này, nhưng chưa đến hai mươi tuổi đã là cấp Tông Sư, chuyện này tuyệt đối không có khả năng
Pittman không tin, Khương Văn Tinh cũng không tin, cho nên hắn đứng hình một chút rồi khôi phục lại luôn: “Nếu ngươi làm vậy vì muốn đả kích ta, vậy ngươi thắng rồi, chưa đến hai mươi tuổi đã là cấp Tông Sư, ta không so được!”
Mặc dù hắn tự xưng là không so được, nhưng ai cũng nghe ra lời nói kia tràn ngập khinh thường
Vương Đằng nhíu mày, lúc đầu không định để ý tới Khương Văn Tinh, nhưng thấy hắn kỳ quái như thế, thản nhiên nói: “Ngươi nói như thể ta chỉ tham gia sát hạch cấp Đại sư, thì ngươi có thể sánh bằng ta vậy.”
“...” Sắc mặt Khương Văn Tinh cứng đờ
Lời nói này không thể bắt bẻ
Hai mươi tuổi đã là cấp Đại sư, không phải là người ba mươi tuổi mới cấp Đại Sư như hắn có thể sánh bằng được
Về mặt tiềm lực, hắn quả thực kém hơn nhiều
“Vị đại sư Vương Đằng này, đạo phù văn bác đại tinh thâm, cho dù là Tông Sư phù văn, vẫn nên giữ được lòng khiêm tốn tiến tới
Ngươi không coi ai ra gì như vậy, hình như không tốt lắm đâu.” Pittman nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vương Đằng nhìn hắn, nói thẳng: “Khi ngươi chạy tới tìm người ta để thể hiện cảm giác ưu việt, sao ngươi không nghĩ rằng mình có đang khiêm tốn hay không?”
“Ngươi!” Sắc mặt Pittman tối sầm lại
“Hơn nữa ta cũng không có khinh người, là các ngươi cứ nhất định phải tìm ta để so đo
Các ngươi tư đưa mình xuống chân ta cho ta đạp, ta muốn thu chân cũng không kịp, chuyện này không thể trách ta được.” Vương Đằng rầu rĩ nói
Về phương diện mắng người, hắn chưa thua ai bao giờ
“Phụt!”
Khương Văn Tinh lập tức cảm thấy tim mình bị đâm một nhát
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Pittman cũng á khẩu, không nói nên lời, cũng do bọn họ tự chạy đến đây chuốc lấy nhục nhã, cho dù bây giờ muốn phản bác cũng không tìm thấy bất cứ lí do gì
“Ha ha ha, đại sư Pittman, ngươi mau dẫn vị đại sư Khương Văn Tinh này đi vào tham gia sát hạch đi, trễ một chút là phải chờ lần sát hạch tiếp theo đó.” Phàn Thái Ninh thấy Pittman khiếp sợ, không khỏi cười nói
“Hừ!”
Pittman tự biết đuối lí, hừ lạnh một tiếng, dẫn Khương Văn Tinh vào trong gian phòng sát hạch
“Đại sư Vương Đằng, vừa rồi cảm ơn ngươi, Pittman này có chút xích mích với ta, không ngờ hắn còn liên lụy đến ngươi
Nhưng hắn tìm ngươi khoe khoang sự ưu việt, quả thực là đã tìm nhầm người.” Phàn Thái Ninh nhìn Vương Đằng đầy cảm kích
“Không có gì, chỉ là việc nhỏ thôi.” Vương Đằng nói
“Chúng ta cũng mau đi tham gia sát hạch thôi.” Phàn Thái Ninh vội vàng nói
Hắn còn tưởng rằng hồi nãy Vương Đằng vì muốn làm xấu mặt Pittman mới nói muốn tham gia sát hạch cấp Tông Sư
“Chuyện vừa nãy… Ta không lừa ngươi, ta thật sự muốn tham gia sát hạch cấp Tông Sư!” Vương Đằng bình tĩnh nói
“Cái gì, ngươi nói thật à?” Phàn Thái Ninh trừng to mắt lần nữa, không thể tưởng tượng nổi mà hỏi
Hắn cũng biết chút chút rằng năng lực phù văn của Vương Đằng rất cao
Nếu không Vương Đằng đã không tùy ý giải đáp vài vấn đề của hắn đã giúp hắn đột phá rất nhiều, nhưng vừa nghĩ tới sự phi thường của cấp Tông Sư, hắn lại có hơi đắn đo

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.