Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1344: Nói bậy, An Lan ta không phải người nghèo




Mua đồ ở nơi này không cho phép dùng máy móc để quét, nếu có bản lĩnh thì dựa vào kinh nghiệm và khả năng quan sát đến mà đào bảo
“Đây không phải là cược thạch sao?” Vẻ mặt Vương Đằng kỳ lạ
An Lan nhìn hồi lâu, nhíu mày, cuối cùng lặng lẽ truyền âm cho Vương Đằng: “Thế nào, ngươi có nhìn ra khối nào có trọng lượng lớn hơn không?”
Ban đầu Vương Đằng muốn dùng ‘đôi mắt Nguyên Chất’ trực tiếp kiểm tra cấu tạo bên trong, đương nhiên sẽ biết khoáng thạch nào có thể kiếm lời lớn, cái nào là hàng dỏm, nhưng vừa nghĩ đến thuộc tính tầm quặng sư vừa mới thăng cấp, hắn đột nhiên có hơi ngứa nghề
Khả năng lớn nhất của tầm quặng sư chính là tìm kiếm mạch khoáng, rõ như lòng bàn tay các loại khoáng thạch
Việc nhanh chóng nhìn ra giá trị thật sự từ bên ngoài khoáng thạch có lẽ không khó lắm
Vương Đằng dựa vào học thức và kinh nghiệm của tầm quặng sư nhìn khoáng thạch trên quầy hàng, ánh mắt chợt lóe, cuối cùng dừng lại trên một khối khoáng thạch kích cỡ gấp đôi quả bóng
Nhìn qua các vết nứt, màu sắc bên trên v.v, khối khoáng thạch này có tỉ lệ mở ra Xích Tinh Mẫu Đồng cao nhất
“Khối này sao?” An Lan chú ý đến ánh mắt mờ mịt của Vương Đằng, truyền âm hỏi
Để chắc chắn, Vương Đằng không vội vàng trả lời
Rốt cuộc lần này hắn cũng mở ‘đôi mắt Nguyên Chất’ ra nhìn về phía khối khoáng thạch kia
“Ông chủ, khối khoáng thạch này bán thế nào?” Đột nhiên, một bóng người cũng ngồi xổm xuống trước quầy hàng, vỗ vỗ khối khoáng thạch kia hỏi
Vương Đằng và An Lan quay đầu nhìn qua
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Tào Quan!” Vương Đằng hơi sững sờ
“Thế nào, mua không được đồ, đến đây đào bảo sao?” Tào Quan đương nhiên nhằm vào Vương Đằng, lúc này cười nói lạnh lùng với hắn
“…” Sắc mặt Vương Đằng kỳ lạ
An Lan:(╬ ̄皿 ̄)凸
Bầu không khí đột nhiên có hơi kỳ lạ
Đáy lòng An Lan rất khó chịu
An Lan hắn rất nghèo sao
Đánh rắm
Thân là Vực Chủ, sao hắn có thể là người nghèo được, hắn không nghèo
Đều là tên khốn nạn này bôi nhọ sự trong sạch của hắn, huỷ hoại danh dự của hắn, động cơ không thuần khiết
phải bị trừng phạt
Thế là hắn hung hăng trừng Tào Quan
Không biết hắn nghĩ gì, không có một tý giác ngộ nào của cường giả cấp Vực Chủ, ngay cả một chút uy thế cũng không thả ra
Nếu hắn thật sự lấy khí thể đè người, thực lực của Tào Quan chỉ là cấp Hằng Tinh, sớm đã nhào đầu ra đường ngay tại chỗ rồi
Tào Quan nhìn thấy ánh mắt của An Lan, hơi không hiểu ra sao
Cái quỷ gì đây
Lời nói vừa nãy là hắn nói với Vương Đằng
Kết quả Vương Đằng không hề nổi giận, người mặc áo choàng xám đeo mặt nạ quái đản này thì lại tức giận
“Tào đại công tử, ngươi không phải cũng đến đây đào bảo sao
Chẳng lẽ ngươi cũng là người nghèo
Còn nữa, lẽ nào những người xung quanh này cũng là người nghèo sao?” Vương Đằng trào phúng Tào Quan, chỉ thản nhiên cười
Ngay khi câu nói này phát ra, rất nhiều ánh mắt đầy thái độ thù địch xung quanh lập tức ném đến
Nơi này ngư long hỗn tạp, chủng tộc nào, loại người nào cũng có
Lại nói, không phải ai cũng biết Tào Quan, đương nhiên chưa chắc sẽ sợ một võ giả cấp Hằng Tinh như hắn
Vẻ mặt Tào Quan khẽ biến, da đầu tê dại
Bị nhiều người nhìn chằm chằm như vậy, hắn cảm thấy mình giống như một chú cừu non đáng thương rơi vào giữa đàn sói
“Ngươi nói bậy, ta không có… ta không có ý này.” Trán Tào Quan đổ mồ hôi, lập tức phản bác
“Vậy ý của ngươi là gì?” Vương Đằng truy hỏi
“…” Tào Quan
ĐMM lại còn dây dưa không dứt
Sớm biết thì hắn đã không tranh đua miệng lưỡi với cái tên vô lại này rồi
Bàn về miệng lưỡi, hắn hoàn toàn không phải đối thủ
“Đây chính là người của Tào gia sao?” An Lan đột nhiên dở khóc dở cười hỏi
“Con trai của Tào Hoành Đồ.” Vương Đăng cũng cười ha ha
“Ta nghe nói Tào Hoành Đồ có một con trai và một con gái đã đạt đến cấp Vũ Trụ, chắc hẳn không phải là đồ ngu này chứ.” An Lan lắc đầu nói
“À, còn có một con trai một con gái đạt đến cấp Vũ Trụ.” Vương Đằng kinh ngạc nói
“Chuyện này thì có gì kì lạ đâu, chỉ cần chịu tiêu tốn chút tài nguyên, hơi hơi có thiên phú thì có thể đạt đến cấp Vũ Trụ.” An Lan nói
“Vậy tên Tào Quan này rốt cuộc là chuyện gì?” Vương Đằng không nói nên lời
“Ngu ngốc như vậy, còn cần phải nói sao?” An Lan hỏi ngược lại
Hai người bình thản trò chuyện, không hề kiêng dè mặt mũi của Tào Quan
“ Ngu ngốc, vụng về!” Sắc mặt Tào Quan ngày càng đen, hai chữ này không ngừng luẩn quẩn trong đầu
Lại có người dùng hai chữ ngu ngốc này để miêu tả hắn
Thật là không thể nhẫn nhịn được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thân là con cả lại bị em trai em gái đè trên đầu, đã khiến hắn âm thầm bất bình, bây giờ vẫn bị mọi người chê cười chế giễu như vậy, hắn càng giận dữ, cả người đều run rẩy
Trước đó, bởi vì chuyện của Vương Đằng, hắn bị Tào Hoành Đồ trách mắng, còn bị lấy lại công việc trong nhà, bắt hắn ở nhà hối lỗi
Hắn van xin rất nhiều ngày mới có thể đi ra ngoài hít thở không khí, không ngờ oan gia ngõ hẹp, đụng trúng Vương Đằng, vốn muốn mượn việc này làm Vương Đằng mất mặt, để trả thù lần trước, ai ngờ ngược lại còn bị nhục nhã
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng chuyện này cũng không thể trách Vương Đằng
Hắn cũng không ngờ đến An Lan lại sắc bén như vậy, miệng lưỡi không nhường người
Tào Quan mắng hắn là quỷ nghèo, hắn tặng lại một câu ngu ngốc
Hoá ra cấp Vực Chủ cũng gần gũi như vậy sao
“Đừng kích động, chúng ta chỉ nói sự thật mà thôi.” Vương Đằng đương nhiên không ngại phối hợp, liếc nhìn Tào Quan, bình thản nói
“Phụt!”
Những tiếng bật cười trầm thấp truyền đến từ xung quanh, lúc này cơn giận dữ của Tào Quan hoàn toàn bùng nổ
“Tìm chết!”
Sắc mặt Tào Quan đỏ bừng, siết chặt nắm đấm, muốn dạy dỗ Vương Đằng ngay tại chỗ
Thật sự quá khinh người rồi
Thím có thể nhịn chú thì không thể nhịn được
“Đủ rồi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.