Toàn thân Tào Quan cứng đờ, cả người như bị rút hơi, quay đầu nhìn về phía sau, vẻ mặt có hơi ngạc nhiên
Vương Đằng nhướng mày, bỏ qua bóng người của Tào Quan, nhìn về phía người phụ nữ cao gầy không biết xuất hiện sau lưng hắn từ lúc nào
Người phụ nữ này có dáng vẻ xinh đẹp, thân hình cao gầy, có lồi có lõm, mặc một bộ chiến phục màu tím khá vừa người, sau lưng đeo nghiêng một thanh trường đao
Trường đao kia dài chừng hai phần ba chiều cao cơ thể nàng, không có vỏ đao, lưỡi đao sắc bén dán sát sau lưng, mông
Vương Đằng có hơi lo lắng thanh trường đao kia sẽ chọc thủng quần của nàng, như vậy thì…
Cấp Vũ Trụ
Vương Đằng mở ‘đôi mắt Linh Thị’ ra, lập tức dễ dàng nhìn thấy thực lực của đồi phương, đáy lòng hơi kinh ngạc
“Sao ngươi lại tới đây?” Tào Quan nhăn mày nói
“Ta không thể đến sao?” Tào Giảo Giảo với thân hình thướt tha bước lên phía trước, nghiêng đầu nhìn hắn nói
“Vậy thì cũng không phải.” Tào Quan ngượng ngùng nói: “Nhưng ngươi trở về lúc nào?”
“Đương nhiên ta vừa mới quay về Đế thành.” Tào Giải Giải trả lời một câu, cười nhạo nói: “Ngươi cũng thật là, vừa được thả ra đã gây chuyện.”
“Ngươi!” Sắc mặt Tào Quan không dễ nhìn, bị em gái sỉ nhục như vậy, hơi thẹn quá hóa giận
Tào Giảo Giảo không để ý đến Tào Quan nữa, nhìn Vương Đằng: “Ngươi chính là Vương Đằng kia sao?”
“Không biết trước khi hỏi người khác, phải báo tên trước sao?” Vương Đằng thản nhiên nói
“Anh đẹp trai tính tình cũng không nhỏ.” Tào Giảo Giảo cười khanh khách nói
“Từ ‘nhỏ’ này người dùng không đúng, ngươi từ đâu thấy ta nhỏ?” Vương Đằng cũng khanh khách cười nói
“…” Tào Giảo Giảo rõ ràng sững sờ một chút, lập tức liếc mắt nhìn xuống, nhìn nơi nào đó một chút, ánh mắt khiêu khích: “Nhỏ hay không nhỏ, phải nhìn qua mới biết.”
“Hay là chúng ta tìm một nơi không người giao lưu một chút.” Vương Đằng đề nghị
“Chết tiệt, thằng nhóc ngươi tìm chết.” Mặt Tào Quan xanh mét, như thể có bánh xe lăn qua
Tào Giảo Giảo và hắn không hợp nhau thế nào, thì đó cũng là em gái của hắn
Vương Đằng dám đùa giỡn Tào Giảo Giảo trước mặt hắn, quả thực là khinh người quá đáng
Là đàn ông đều không thể nhịn được
“Câm miệng!” Sắc mặt Tào Giảo Giảo lạnh lùng, nàng khinh thường nói: “Chuyện của ta không đến lượt ngươi quan tâm!”
“…” Tào Quan
Vương Đằng nhìn thấy cảnh này, mắt lóe lên
Quan hệ của gia đình này có vẻ như rất thú vị
“Dường như ngươi rất tự tin.” Ánh mắt của Tào Giảo Giảo lại rơi trên người Vương Đằng lần nữa
Vẻ lạnh lùng trên mặt đã biến mất không thấy đâu nữa, nàng khôi phục nụ cười quyến rũ, nói
“Đối với Tào gia các ngươi, chút tự tin này ta vẫn có.” Vương Đằng cũng cười nói
Cười, ai mà không biết, mọi người so xem ai cười càng đẹp hơn
Vẻ giận dữ trên mặt Tào Quan cuồn cuộn, hắn giận dữ muốn khịa lại Vương Đằng, nhưng nhìn thấy sắc mặt của Tào Giải Giải, lời nói lại mắc kẹt trong cổ họng
“Tào gia, Tào Giảo Giảo!” Tào Giảo Giảo nhìn Vương Đằng đầy ẩn ý, đột nhiên vươn tay về phía hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Vương Đằng!” Vương Đằng hơi kinh ngạc, nhưng vẫn đưa tay ra bắt tay với nàng
“Cha ta mời ngươi tối mai đến nhà ngồi một lát.” Tào Giảo Giảo thu tay lại, đột nhiên nói
“Mời ta?” Vương Đằng hơi sững sờ
“Đúng vậy, ngươi là người kế thừa của Nam tước Nam Cung, cha ta là đệ tử thân truyền của Nam tước Nam Cung, chúng ta vốn nên là người một nhà
Ngươi đi đường xa mà đến, không ngại ăn một bữa cơm chứ?” Tào Giảo Giảo tuỳ ý nói
“Ngươi nói rất có lý.” Vương Đằng sờ cằm, đột nhiên bật cười: “Vậy ta cung kính không bằng tuân lệnh!”
“Vậy cứ quyết định thế nhé!”
Tào Giảo Giảo híp mắt lại, không ngờ Vương Đằng lại thoải mái đồng ý như vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đây đã không còn đơn giản là tự tin như vậy nữa rồi
Không có tự tin chút nào, sao lại dám đối mặt với hai cường giả cấp Vũ Trụ, một cấp Vực Chủ của Tào gia, dễ dàng đến cửa
Nàng không tin Vương Đằng đến Đế thành lâu như vậy còn chưa nghe ngóng được tình huống của Tào gia bọn họ
“Được thôi, Vương Đằng ta nói đến thì chắc chắn sẽ đến
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Yên tâm, ta sẽ không bỏ chạy.” Vương Đằng cười ha ha nói
“Mà mấy vị, các ngươi mua không hả, không mua thì đừng cản đường ta làm ăn.” Lúc này, ông chủ Hồ tộc ở quầy hàng phía sau không vui, lên tiếng thúc giục
“Ngươi muốn mua khoáng thạch này?” Ánh mắt Tào Giảo Giảo nhìn lên quầy hàng, hỏi
“Tùy tiện xem thôi.” Ánh mắt Vương Đằng chợt lóe, nói
“Khoáng thạch này, ta lấy.” Tào Quan nhìn ông chủ hồ Tộc, hỏi: “Bao nhiêu tiền?”
“Ba mươi triệu đồng Đại Càn.” Đồng tử ông chủ Hồ tộc xoay tròn, hắn dựng ba ngón tay lên, nói
“Ba mươi triệu, sao ngươi không đi cướp
Một viên Xích Tinh Mẫu Đồng to cỡ vậy cũng chỉ khoảng ba mươi triệu
Một viên đá thô, ngươi lại không biết xấu hổ mà bán ba mươi triệu.” Tào Quan trợn mắt lên, hắn chỉ muốn cướp cơ duyên của Vương Đằng thôi, không phải thật sự muốn làm kẻ coi tiền như rác
“Cũng không thể nói như vậy, hai ngươi đều vừa ý khoáng thạch này, chứng tỏ nó có chỗ đặc biệt, không chừng nó không chỉ đơn giản là Xích Tinh Mẫu Đồng thì sao?” Ông chủ Hồ tộc cũng không để ý, cười hì hì nói với Vương Đằng: “Ngươi nói đúng không?”
“Ngươi đang dựa vào ưu thế để nâng giá.” Tào Quan tức giận nói
“Ta cảm thấy ông chủ nói rất đúng
Tào đại thiếu, ngươi giàu như vậy, chắc chắn không thiếu ba mươi triệu mà.” Vương Đằng cười nói
“Ta…” Tào Quan không còn gì để nói, cảm giác mình tự đào hố cho mình, bây giờ không thể không nhảy vào trong
“Bằng cái óc heo này mà ngươi còn muốn bẫy người ta.” Tào Giảo Giảo cười coi thường, sau đó nói với Vương Đằng: “Hình như ngươi cũng không coi trọng khoáng thạch này, dễ dàng nhường ra như vậy sao?”
“Dù sao ta cũng là người nghèo mà, thật sự không lấy ra ba mươi triệu được, nếu không ta chắc chắn sẽ tranh với Tào đại thiếu.” Vương Đằng nói
An Lan: →_→
Tên này rất không biết xấu hổ
Người tùy tiện kiếm được năm tỷ ở chỗ hắn sẽ là người nghèo sao
Phi
Nhưng hắn không lên tiếng, tiếp tục xem Vương Đằng sẽ xử lý thế nào