“Ha ha, ngươi cảm thấy ta sẽ tin sao?” Tào Giảo Giảo nói: “Chúng ta không cần khoáng thạch này nữa, nhường cho ngươi.”
“Khách sáo như vậy làm gì, vậy thì…” Vương Đằng khẽ cười, chợt đổi giọng: “Lão An, trả tiền đi.”
“Được!” An Lan cũng phản ứng rất nhanh, trực tiếp giao dịch với ông chủ Hồ tộc
“Ông chủ, số tài khoản bao nhiêu
Ta chuyển tiền cho ngươi.”
Ông chủ Hồ tộc kia không vội chút nào, cười ha ha nhìn Tào Quan và Tào Giảo Giảo
“Hai ngươi không cần nữa sao?”
“Ta…” Tào Quan nghi ngờ, không chắc chắn
Tào Giảo Giảo cũng cau mày, ánh mắt nhìn chằm chằm Vương Đằng, muốn nhìn ra điều gì đó trên gương mặt của hắn
Thế nhưng ngoài khuôn mặt cười gợi đòn ra thì không nhìn ra gì cả
Tào Giảo Giảo hơi bất đắc dĩ, tên nhóc này còn khó đối phó hơn nàng tưởng
“Chúng ta không cần.” Tào Giảo Giảo nói
“Không được, khoáng thạch này ta lấy, không phải ba mươi triệu thôi à, ta trả được.” Tào Quan lại cắn răng, trợn mắt nhìn Vương Đằng, nói
An Lan nhìn Vương Đằng
Vương Đằng nhún vai
“Quả nhiên Tào đại thiếu hào phóng, vậy thì cho ngươi là được.”
Lần này Tào Quan không hối hận nữa, trực tiếp mua lấy
Tào Giảo Giảo cau mày nhìn Tào Quan, cuối cùng không ngăn cản
Nàng cũng không chắc tình hình của khoáng thạch này
Dáng vẻ của Vương Đằng thật sự khiến người ta không thể đoán trước được, đúng là khó nói
Nàng và Tào Quan không hợp nhau, lúc trước ngăn cản đã là nể mặt Tào Hoành Đồ rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bây giờ nếu Tào Quan đã cố chấp muốn mua, vậy nàng cũng sẽ không cố ngăn cản nữa
Ông chủ Hồ tộc hơi tiếc nuối, còn tưởng hai bên sẽ nâng giá tranh giành, không ngờ một bên trong đó lại láu cá như vậy, nói không cần là không cần
Nhưng ba mươi triệu thì hắn cũng lời rồi
Giống như đã nói lúc trước, cho dù cả cục đều là Xích Tinh Mẫu Đồng thì cũng chỉ đáng hơn ba mươi triệu
Khối này của hắn chẳng qua chỉ là nguyên liệu thô, ban đầu lúc mua về chỉ cần năm triệu
Hắn vốn định bán bảy, tám triệu, kiếm khoảng hai triệu đã không tệ rồi
Bây giờ một lát đã kiếm được hai mươi triệu, hắn không những kiếm lời, mà còn kiếm lời lớn
Giao dịch xong, Tào Quan để tùy tùng theo sau ôm khoáng thạch kia, khiêu khích nhìn Vương Đằng
“Bây giờ ta sẽ khai khoáng, ngươi có gan qua xem không?”
“Được thôi, ta cũng rất muốn biết rốt cuộc trong khoáng thạch này này có cái gì?” Vương Đằng cười gật đầu, dường như cũng không để ý việc bị Tào Quan cướp khoáng thạch
Dáng vẻ này của hắn khiến Tào Quan có cảm giác cay cú như đấm một cái lên cục bông, trong lòng ngột ngạt muốn chết
“Cửa hàng trước mặt kia có thể khai khoáng, chúng ta qua đó.” Tào Quan đi ở phía trước
Vương Đằng truyền âm nói vài câu gì đó với An Lan, sau đó đã đi cùng đám người Tào Quan đến một cửa hàng khoáng thạch ở trước mặt
Tào Quan trả phí gia công, để đối phương cắt khoáng thạch này ra giúp
Trong vũ trụ có rất nhiều khoáng thạch, trong đó vật chất cấu tạo thành đều không giống nhau, chỉ có thể dùng máy móc để thăm dò một số khoáng thạch thường gặp, hơn nữa cực nhiều hạn chế, ít nhất không thể thăm dò ra hình dạng
Cho nên mới có một ngành cược quặng này
Hàm lượng, hình dạng của khoáng thạch đều khác nhau, muốn khai khoáng cũng chỉ có thể nhờ vào kinh nghiệm cá nhân và một chút xíu vận may
Người khai khoáng là một bác thợ trông khoảng bốn, năm mươi tuổi, hắn nhìn Tào Quan, hỏi: “Cắt thế nào?”
“Trực tiếp cưa đôi.” Tào Quan nói
Bác thợ gật đầu, không nói thêm gì nữa
Xích Tinh Mẫu Đồng này cơ bản đều dùng để luyện khí, cuối cùng đều phải nung chảy, cho nên hình dạng to nhỏ không ảnh hưởng, bọn họ chỉ cần tách nó ra là được
Sở dĩ vừa rồi hỏi như vậy chẳng qua là vì thói quen nghề nghiệp, dù sao nhỡ có người gây rối về chuyện này, người chịu thiệt còn không phải thợ thủ công bọn họ à
Xung quanh có không ít người vây tới xem náo nhiệt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dù là ở đâu, việc xem náo nhiệt này gần như đều là thiên tính của con người, nhất là chuyện mang tính cá cược này, người tò mò tất nhiên sẽ không ít
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Kít…
Bác thợ bắt đầu ra tay
Một con dao cắt kim loại đè xuống theo máy móc, lưỡi dao chạm vào khoáng thạch, phát ra tiếng chói tai
Xích Tinh Mẫu Đồng này không phải khoáng thạch bình thường, độ cứng không phải tầm thường
Cho nên phẩm chất của lưỡi dao đã đạt đến cấp Tông Sư tam phẩm, người bình thường quả là không dùng nổi
Không lâu sau, khoáng thạch bị cắt thành hai nửa, mọi người vươn dài cổ vào trong xem
“Có thứ gì không?”
“Ai biết, có lẽ chỉ là phế liệu thôi.”
“Hình như ta không thấy màu xanh lá, Xích Tinh Mẫu Đồng không phải đều có màu xanh lá sao?”
Nhưng vì bề mặt bị bụi đá bao phủ, không nhìn rõ tình hình bên trong lắm, mọi người không khỏi bàn tán xôn xao
Bác thợ hắt nước lên, hiện ra tình hình bên dưới bụi đá
“Ồ… Cược toang rồi!”
“Toang thật rồi!”
“Ở giữa không có, chỉ có chút nguyên liệu ở bên mép, ba mươi triệu đi tong rồi.”
…
“Sao lại như vậy?” Sắc mặt Tào Quan trắng xám, không cam lòng tột cùng
Tào Giảo Giảo cau mày, thở dài trong lòng
Quả nhiên, Tào Quan căn bản không chơi lại Vương Đằng này, đối phương chính là con tiểu hồ ly
“Tào đại thiếu, hình như vận may của ngươi không tốt lắm.” Vương Đằng ở bên cạnh cười nói
“Ngươi bẫy ta!” Hai mắt Tào Quan như muốn phun lửa, trừng Vương Đằng
Ba trăm triệu cứ thế đi tong rồi
Xích Tinh Mẫu Đồng mở ra chỉ có chút nguyên liệu ở mép, còn không bán nổi một trăm triệu đồng Đại Càn, quả thật là lỗ đến tận nhà bà ngoại
“Ài, cơm có thể ăn bừa, lời không thể nói bậy, lại không phải ta ép ngươi mua.” Vương Đằng nhún vai nói
“Ngươi vô sỉ!” Ánh mắt Tào Quan đỏ ngầu, tròng mắt đầy tơ máu, hắn quay đầu quát bác thợ, nói: “Cắt thêm một dao, ta không tin một khoáng thạch to như vậy lại chỉ có tý Xích Tinh Mẫu Đồng.”
“Kết quả đã rất rõ ràng rồi
Người trẻ tuổi, đúng là không chơi nổi.” Bác thợ lắc đầu, lẩm bẩm
“Lão già, ngươi nói cái gì?” Tào Quan tức giận
“Được rồi, đừng làm mất mặt nữa.” Tào Giảo Giảo ngăn hắn, quở trách
Cả người Tào Quan như bị rút sạch sức lực