Xem ra hắn thật sự có bản lĩnh
Có điều cứ như vậy, thì khá là phiền phức
Lỡ đâu bên trong phường cược quặng Tụ Tài này chỉ có một khốikhoáng thạch hàm chứa kì vật, vậy thì hắn lấy gì đánh cược với đối phương đây
Gài bẫy bố à
Sao mà giống như tự đào hố cho mình nhảy vào vậy chứ
Vận may của đối phương tốt quá rồi đó
Chuyện đã đến nước này, Vương Đằng cũng rất bất đắc dĩ, chỉ có thể khởi động ‘đôi mắt Nguyên Chất’ nhìn quanh xung quanh
“Lần này bọn họ không thể trở mình rồi, không những lấy lại số tiền bị thắng lúc trước, còn phải giành lại được một khoản lớn.” Tầm quặng sư Trần Sổ nhìn bọn họ không nói gì, cười lạnh nói
Vương Đằng không nói gì, trực tiếp mặc kệ hắn, ánh mắt quét qua từng tấc một
Quả nhiên khoáng thạch hàm chứa kì vật không dễ tìm như vậy, cho dù là phường cược lớn như phường cược quặng Tụ Tài cũng rất hiếm thấy
Nhưng An Lan lại không phải loại người người ta trào phúng ngay trước mặt mà không đáp lại, trực tiếp quay lại
“Gấp cái gì, chúng ta còn chưa chọn đây, đừng để giống như lần trước, tự tin tràn ngập, kết quả không phải vẫn thua sao.”
“Hừ, đợi lát nữa cắt đá ra, ta xem các ngươi còn có thể cứng miệng hay không.” Tầm quặng sư Trần Sổ hừ lạnh nói
“Ể!”
Lúc này, Vương Đằng đột nhiên ể nhẹ một tiếng trong lòng, đôi mắt vụt qua vẻ mừng rỡ khó phát hiện
“Tìm được rồi, vậy mà thật sự có!”
“Thế nhưng thật sự khó tìm nha, suýt chút nữa là bỏ qua rồi.”
Vương Đằng thầm cảm thán không thôi
Lần này, hắn không để cho An Lan động thủ, mà tự đứng dậy, đi đến một góc, lật qua lật lại một tảng đá lớn chất đống trong đó, cuối cùng lấy ra một khối khoáng thạch có kích thước cỡ bằng quả trứng ngỗng
“Thứ này bán bao nhiêu?” Vương Đằng quay đầu hỏi nhân viên
“Phụt!” Trần Sổ trực tiếp cười phá lên: “Ngươi đang đùa hả
Trong đó là phế vật cấp bậc thấp nhất, tảng đá này e rằng còn không đến mười ngàn đồng Đại Càn, ngươi lấy nó để cược với chúng ta?”
“Vương Đằng, ngươi muốn so với ta xem ai chọn khoáng thạch nhỏ hơn sao?” Adris cạn lời nói
“...” An Lan cũng phiền muộn
Sao tên Vương Đằng này cứ hết lần này đến lần khác ra bài không theo lẽ thường vậy chứ
Khối đá lúc trước tốt xấu gì cũng nặng ngàn cân, lần này thì hay rồi, trực tiếp chọn một khối khoáng thạch nặng mấy cân
“Thứ này bán bao nhiêu?” Vương Đằng không để ý bọn họ, hỏi lại nhân viên lần nữa
“Ừm, ngươi đưa tám ngàn thôi.” Ánh mắt nhân viên kỳ quái, cuối cùng đưa ra một con số
Vương Đằng không do dự, trực tiếp trả tiền, hoàn thành giao dịch
“Các ngươi cắt đi, ta chọn khối này.” Vương Đằng ngồi lại vào vị trí, chơi đùa khối khoáng thạch lớn bằng trứng ngỗng trong tay, nói với Trần Sổ
“Được, nếu ngươi đã tìm chết, thì ta thành toàn cho ngươi.” Adris ra dấu với Trần Sổ
Trần Sổ cực kì tự tin, lập tức cầm khối khoáng thạch hắn đã chọn đưa cho sư phụ cắt đát, bảo sư phụ cắt đá giúp đỡ cắt đá
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Đợi đã.” Lúc này, Vương Đằng đột nhiên mở miệng
“Làm gì
Sợ rồi, muốn quay đầu à?” Adris cười lạnh nói: “Nhưng tiếc là muộn rồi.”
“Khà khà, sợ rằng ngươi nghĩ nhiều quá rồi.” Vương Đằng cười khà khà, tràn đầy khinh bỉ: “Có gan thêm tiền cược nữa không?”
“Thêm tiền cược?!” Ánh mắt Adris nhất thời nheo lại, nhìn chằm chằm Vương Đằng, không biết trong hồ lồ của hắn rốt cuộc bán thứ thuốc gì
“Không sai, trên cơ sở tiền cược lúc trước, tăng thêm tiền đặt cược.” Vương Đằng nói: “Nếu ai thua, thì sẽ mất thứ đồ cắt ra được cho đối thủ.”
Ánh mắt Adris chợt lóe
Tại sao tên Vương Đằng này lại đưa ra yêu cầu như vậy
Lẽ nào hắn đã nhìn ra điều gì đó rồi
Nhưng hắn lấy đâu ra tự tin, dám đưa ra tiền cược như vậy
Nhiều suy nghĩ điên cuồng lóe lên trong tâm trí Adris, hắn không nắm bắt được Vương Đằng cho lắm
“Nếu không dám, thì ta không cược, tiền cược nhỏ quá, vô vị lắm.” Vương Đằng nhàn nhạt nói
“Hửm
Lẽ nào hắn sợ rồi, cho nên dùng cách này để khích tướng mình, muốn mượn lí do này để thoát thân.” Đầu óc Adris chợt lóe qua linh quang
Cuối cùng hắn trầm giọng nói: “Được, ngươi muốn chơi, ta sẽ hầu ngươi đến cùng.”
“Lời nói không có bằng chứng, kí khế ước linh hồn đi.” Vương Đằng nói
Trong lòng Adris lại chần chừ, dáng vẻ này của Vương Đằng không hề giống như muốn thoát thân, ngược lại giống như đang đào hố cho hắn
Nhưng lời vừa mới thốt ra, cũng không thể lập tức thu hồi lại, hắn vẫn còn cần thể diện
“Người đâu, mang khế ước linh hồn đến.” Adris hét lớn
Nhân viên lấy khế ước linh hồn đến, hai bên kí kết điều khoản, tự kí tên vào
Khế ước được sinh ra
Nhìn thấy hai người càng chơi càng lớn, người xung quanh tụ tập xem náo nhiệt cũng càng ngày càng đông
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngay cả người phụ trách và tầm quặng sư của phường cược quặng Tụ Tài cũng bị kinh động
Khóe miệng Vương Đằng lộ ra đường cong
Hắn nhàn nhã ngồi uống trà trên ghế, không mở miệng nói thêm lời nào
Sư phụ cắt đá lập tức bắt đầu cắt đá
Răng rắc răng rắc răng rắc
Tiếng gọt da đá vang vọng xung quanh
Bởi vì khoáng thạch không lớn, sư phụ cắt đá cắt khối khoáng thạch to cỡ bằng trái dưa hấu ra rất nhanh
Bên trong là một khối nguyên thạch hệ Mộc màu xanh lá hoàn chỉnh
Khoảnh khắc khoáng thạch cắt ra, màu xanh biêng biếc nở rổ ra, ánh sáng ôn hoà chiếu lên trên mặt mọi người xung quanh
“Nguyên lực hệ Mộc nồng đậm quá, ít nhất là nguyên thạch cấp tám nha!”
“Đáng tiếc là hơi nhỏ.”
“Cho dù như vậy, giá cả cũng không hề rẻ, khó trách bọn họ lại chọn khối khoáng thạch này.”
…
“Chết rồi chết rồi, Vương Đằng, chúng ta sắp thua rồi.” An Lan khóc than nói
Nghe thấy âm thanh nghị luận của mọi người, khóe miệng Trần Sổ hiện ra tia khinh biệt, hắn cười khà khà nói: “Thứ thật sự có giá trị không phải bản thân nguyên thạch cấp tám, mà là thứ đồ bên trong nguyên thạch.”
“Thứ bên trong!” Mọi người thẫn thờ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Này, ta nhìn không lầm nha, bên trong hình như có một cây linh thảo.”
“Trời ạ, đúng là có một cây linh thảo, đây là báu vật nha!”
“Nhanh xem thử là linh thảo gì?”
…