Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1365: Lộ rõ chân tướng!




“Vị đây là?” Tào Hoàng Đồ chú ý đến An Lan mặc áo bào tro đi theo phía sau Vương Đằng, ánh mắt lóe lên, hỏi
“Đây là hộ vệ của ta.” Vương Đằng như có điều ngụ ý: “Lá gan của ta đây thật nhỏ, hiện giờ rất nhiều người muốn mạng của ta, không tìm vệ sĩ không yên lòng.”
“…” Dưới mặt nạ, An Lan tỏ vẻ buồn bực
Tuy rằng giờ phút này hắn đảm nhiệm nhân vật vệ sĩ thật, nhưng hắn đường đường cấp Vực Chủ không sĩ diện sao, lần sau khi giới thiệu có thể cho chút tôn trọng có được không vậy hả
Tào Hoành Đồ cũng không xấu hổ, cười ha ha nói: “Ở Đế thành này ai dám động đến ngươi, ngươi lo lắng quá.”
“Vậy cũng không chắc, dù sao chó nóng nảy còn cắn người, vẫn cần thận chút thì tốt hơn, Tào sư huynh ngươi nói có đúng không?” Vương Đằng cười hề hề nói
“…”
Lấy định lực của Tào Hoành Đồ, thời điểm này đều không nhịn được khóe miệng khẽ giật giật
Thằng nhãi này, miệng quá độc
Lại chỉ cây dâu mà mắng cây hòe, nói hắn là chó
Hắn một cường giả cấp Vực Chủ bị người mắng thành chó, còn không thể cãi lại
Buồn bực đến thiếu chút nữa khiến hắn hộc máu
“Tào sư huynh, ngươi sao vậy, chỗ nào không thoải mái sao?” Vương Đằng biết rõ còn cố hỏi
Ta làm sao
Ta làm sao trong lòng ngươi không cân nhắc ra sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong lòng Tào Hoành Đồ muốn mắng má nó, nhưng trên vẻ mặt lại chỉ có thể tỏ ra thản nhiên nhẹ nhàng
“… Ta không có việc gì.”
“Không có việc gì thì tốt, ta còn tưởng rằng thân thể của ngươi không tốt, người đến tuổi nhất định phải chú trọng bảo dưỡng, đừng vì là cường giả cấp Vực Chủ mà không giữ khuôn mặt, đều là thói thường của con người.” Vương Đằng nói
“Ta cmn!” Tào Hoành Đồ có vô số lời thô tục nghẹn ở trong cổ họng, muốn phun đều không phun ra được
An Lan ở bên cạnh nhịn cười đến mức rất khó chịu
Vương Đằng tên này thật sự quá độc địa
Nói như vậy giống như Tào Hoành Đồ có bệnh vậy
Tào Hoành Đồ vội vàng nói sang chuyện khác, lại để Vương Đằng nói chuyện tiếp như vậy, ai biết hắn có thể phun ra lời nói gì
“Vị vệ sĩ này của ngươi hình như không đơn giản!” Hắn liếc nhìn An Lan, ánh mắt hơi nheo lại
“Tạm được đi, tùy tiện tìm đến, bình thường.” Vương Đằng nói
“…” An Lan
Tào Hoành Đồ cũng không biết đây là Vương Đằng làm màu lừa gạt hắn, hay tràn đầy tự tin thật sự
Vệ sĩ này che giấu rất tốt, kể cả hắn đều không nhận ra được thực lực của đối phương, điều này khiến cho hắn có phần mò không ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong vũ trụ có không ít bảo vật có thể che giấu được khí tức
Giống như tên vệ sĩ trước mắt này, khả năng đã dùng bảo vật như vậy
Cho nên đối phương là cấp Vũ Trụ
Hay là cấp Vực Chủ
Lấy điều tra của hắn, Vương Đằng chỉ là một võ giả đến từ tinh cầu xa xôi nào đó, không hề có nội tình gì, làm sao có thể tìm được võ giả cấp Vực Chủ làm hộ vệ được
Cho nên tên vệ sĩ này rất có khả năng là võ giả cấp Vũ Trụ do Vương Đằng dùng số tiền lớn mời đế, che giấu khí tức chẳng qua để cho hắn không rõ chi tiết, có chỗ kiêng kỵ
Tào Hoành Đồ cảm thấy mình đã đoán được bảy tám phần, càng nắm chắc việc bắt được Vương Đằng thêm vài phần
Mà đúng là Vương Đằng muốn vậy, cho nên mới kêu An Lan ẩn giấu thực lực
Trước đó khi ở phường cược quặng, An Lan không lộ ra thực lực ở trước mặt Tào Quan và Tào Giảo Giảo, bởi vậy bọn họ còn chiếm được tính chủ động rất lớn
Sau đó, Tào Hoành Đồ không tán gẫu thêm một câu nào nữa, dẫn Vương Đằng đến phòng khách, tất cả người của Tào gia đều đã ở bên cạnh chờ đợi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tào Giảo Giảo và Tào Quan đều ở đây, mặt khác cũng không thiếu người trẻ tuổi, chắc đều là con ruột của Tào Hoành Đồ
Mà lúc Tào Giảo Giảo và Tào Quan nhìn thấy Vương Đằng thì sắc mặt đều không được tốt, dù sao bọn họ mới vừa ăn đau khổ trên tay Vương Đằng
“Nào, ta giới thiệu một chút, chắc ngươi đều đã biết Giảo Giảo và Tào Quan, ta không giới thiệu nhiều, người khác…”
Tào Hoành Đồ giới thiệu từng người trẻ tuổi còn lại
Ánh mắt của Vương Đằng dừng lại trên người hai người trẻ tuổi, một người là võ giả cấp Vũ Trụ, tên là Tào Vũ, một người khác mặc dù chỉ có dáng vẻ là cấp Hành Tinh thất đến bát giai, nhưng khi cười lên không hề giống người tốt, là lão tứ của Tào gia Tào Lăng, vừa nhìn đã thấy người này còn khó đối phó hơn bao cỏ Tào Quan kia nhiều
Đương nhiên Vương Đằng không sợ, dù sao những người này đều là tiểu bối đối với hắn mà thôi
“Ừm, các vị sư điệt đều là nhân tài, rất xuất sắc.” Chỉ thấy hắn già dặn gật đầu khắp nơi, dáng vẻ trưởng bối đánh giá
Người Tào gia: “…”
Một hồi im lặng quỷ dị
Đám người Tào Giảo Giảo và Tào Vũ biết Vương Đằng đang chiếm tiện nghi của bọn họ, nhưng bọn họ không có cách nào
An Lan dùng ánh mắt cổ quái liếc nhìn Vương Đằng, thật yên tĩnh đứng ở sau lưng hắn, mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, đảm đương một nhân vật vệ sĩ hoàn mỹ
“Ngồi, đều ngồi đi.” Tào Hoành Đồ mở miệng phá vỡ im lặng
Không khí lập tức trở nên sinh động, mọi người ào ào ngồi xuống, Vương Đằng được bố trí ở bên cạnh Tào Hoành Đồ
“Vị này cũng cùng ngồi xuống đi.” Tào Hoành Đồ nhìn An Lan vẫn luôn đứng ở sau lưng Vương Đằng
“Không cần.” An Lan dùng giọng nói khàn khàn lạnh lùng nói, hơn nữa chỉ phun ra hai chữ, rồi không lên tiếng nữa, nhắm mắt lại
Tào Hoành Đồ tự khiến mất mặt, trong mắt lóe lên một tia tức giận, nhưng che giấu rất tốt, cười gật đầu: “Vậy ta không bắt buộc.”
“Mang thức ăn lên đi!”
Rất nhanh đã có một bé gái dáng vẻ xinh đẹp bưng món ngon lên
Những bé gái này có người của tộc Thú Nhân, có người của Nhân tộc, nhưng đều không hề ngoại lệ, tất cả mười bảy mười tám tuổi, dáng vẻ xinh đẹp câu người
Vương Đằng thầm nghĩ Tào Hoành Đồ này còn rất biết hưởng thụ, lại mua nhiều nữ nô bộc xinh đẹp như vậy hầu hạ ở trong nhà
Chỉ chốc lát, món ngon rượu ngọn đều được bưng lên, Tào Hoành Đồ kêu Vương Đằng động đũa
Trên bàn cơm, Tào Hoành Đồ không ngừng tìm đề tài, nhưng hắn giống như định dò xét chi tiết về Vương Đằng

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.