Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1903: Ta là Thần! Ai dám giết Thần??






Chương 1903
Ta là Thần
Ai dám giết Thần?
(2)




“…” Feriah
Biết không tin còn nói
Ngươi cmn lừa bịp ai chứ
Cho dù kiếm cớ, có thể lấy cớ đáng tin một chút không
Còn thần kỳ không, thần kỳ cái đầu quỷ nhà ngươi ấy
“Ngươi không tin sao
Không tin ta cũng đành chịu, ta biết sự thật này thật quá đáng, nhưng mà sự thật chính là như vậy.” Vương Đằng tỏ vẻ thật bất đắc dĩ, lắc đầu nói: “Ta vẫn luôn không rõ ràng, vì sao ta lại may mắn đến như vậy, mãi cho đến một ngày ta soi gương thì đột nhiên đã hiểu rõ.”
“Có liên quan gì đến ngươi soi gương?” Feriah không thay đổi sắc mặt nói
“Ta thấy được một khuôn mặt điển trai trong gương, khuôn mặt này quả thật không thuộc về người, giống như trời cao ban ơn vậy, ta có được khuôn mặt này, nhận được trời cao chiếu cố không phải bình thường sao.” Vương Đằng sờ mặt mình, tự kỷ nói
“…” Feriah khẽ giật khóe miệng, làm trạng thái nôn mửa: “Ọe!”
Tên này rất không biết xấu hổ
Sao trên thế giới này lại có người không biết xấu hổ như vậy chứ
Dáng vẻ điển trai có thể được trời cao chiếu cố, vì sao nàng lại không có, rõ ràng không đáng tin
Phi
Lừa người ta
“Dị hỏa thiên địa!” Mẹ Quang Minh nghe được đối thoại của hai người, ánh mắt chớp động, càng kiêng kỵ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tuy rằng nàng không nhận ra lai lịch của dị hỏa thiên địa này, nhưng đã từng nghe đến tên tuổi của dị hỏa thiên địa
Lúc trước nàng ngồi nghe đạo bên dưới người đó nên mới có thể sinh ra linh trí, cho nên nắm giữ được một ít thường thức trong vũ trụ, dị hỏa thiên địa này là một trong số đó
Nghiêm túc mà nói, tồn tại của nàng vô cùng tương tự với dị hỏa thiên địa, hai bên đều là linh vật sinh ra trong trời đất, là tồn tại được trời ưu ái
Nhưng rất không khéo ở chỗ dị hỏa thiên địa này vừa vặn khắc chế linh vật hệ Mộc giống như nàng
Nếu nó là ngọn lửa bình thường, nàng còn có thể dựa vào thực lực mạnh để ngăn cản, nhưng dị hỏa thiên địa này lại khiến cho nàng bó tay
Nhưng nàng không có tính cách ngồi chờ chết, muốn loại trừ uy hiếp của ngọn lửa màu xanh kia, biện pháp tốt nhất chính là giết chết võ giả Nhân tộc
“Quang Diệu Thiên Mạc!”
Một tiếng quát nhẹ lạnh như băng đột nhiên truyền ra từ trong miệng mẹ Quang Minh này
Trong im hơi lặng tiếng
Tia sáng màu trắng chói mắt lấy nàng làm trung tâm bùng nổ ra
Giờ phút này, nàng giống như một vầng mặt trời, lóe lên tia sáng khiến cho người ta không thể nào nhìn thẳng được
Ánh sáng vô tận giống như màn trời buông từ trên không xuống, bao trùm toàn bộ khu vực đỉnh núi, khiến cho người ta không nhìn thấy gì cả
“Lại là chiêu này!” Vẻ cổ quái hiện lên bên khóe miệng Vương Đằng
Feriah đối mặt với ánh sáng chói mắt này cũng không thể không nhắm mắt lại, nhưng sắc mặt nàng hơi cổ quái
Nếu như nàng nhớ không nhầm, tên kia hình như có biện pháp vừa vặn khắc chế chiêu này
Tuy rằng cho đến bây giờ nàng vẫn không biết Vương Đằng rốt cuộc làm như thế nào
Mẹ Quang Minh nhìn thấy sắc mặt của hai người, không khỏi nhíu mày
Sao vẻ mặt của hai người lại cổ quái vậy
“Đôi mắt Chúc Long, mở!!!”
Vương Đằng thoáng nghĩ, ánh mắt lập tức biến thành màu đen trắng thuần túy
Mở mắt ra là ban ngày, nhắm mắt lại là đêm đen
Trong nháy mắt, đồng tử từ màu trắng biến thành màu đen
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hai mắt của hắn giống như biến thành một vòng xoáy u ám vô cùng thâm thúy, hấp thu tất cả ánh sáng xung quanh vào
Trong ánh sáng vô tận giống như xuất hiện một lỗ hổng, tối đen thâm thúy, vô cùng dễ thấy
“Cái gì??” Mẹ Quang Minh không khỏi chấn động, không thể tin nổi: “Ngươi lại có thể hấp thu ánh sáng!!!”
“Ngại quá, chiến kỹ của ngươi không có tác dụng với ta.” Hai mắt Vương Đằng tối đen, thản nhiên nói
Mẹ Quang Minh nhìn ánh mắt kia, thậm chí hơi sợ hãi, không khỏi thẹn quá thành giận, cắn răng nói: “Ngươi chỉ là cấp Hằng Tinh, ta không tin ngươi có thể luôn luôn hấp thu được.”
Tiếng nói vừa dứt, ánh sáng xung quanh giống như thủy triều vọt đến, bao trùm khu vực chỗ Vương Đằng, bổ khuyết lỗ hổng tối đen vừa rồi
Vương Đằng không khỏi nhíu mày, sau đó tinh thần lực điên cuồng dũng mãnh vào trong mắt, thúc giục đôi mắt Chúc Long
Lực hút của đôi mắt Chúc Long tăng vọt, tạo thành giằng co với quầng sáng của đối phương
Nhưng mà sau một lúc, đôi mắt Chúc Long của hắn cảm nhận được một chút quá sức, hơn nữa bị quầng sáng kia áp chế, không thể hấp thu
Giá trị thuộc tính nhận được của đôi mắt Chúc Long quá ít, năng lực không cao, hơn nữa thực lực của hắn thật sự chỉ có cấp Hằng Tinh, nếu không nhờ tinh thần lực mạnh mẽ, thật sự không thể khống chế nổi thiên phú đồng thuật này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Ngươi thật sự không chịu đựng được!” Mẹ Quang Minh cười lạnh nói
“Ngươi vui vẻ quá sớm!” Vương Đằng hừ nhẹ một tiếng, nhìn giao diện thuộc tính, không chút do dự lẩm bẩm:
“Thêm điểm!”
Thuộc tính trắng lập tức giảm bớt
May mà trong khoảng thời gian ở hành tinh Quang Nhung này, hắn đã nhặt được không ít thuộc tính trắng, đạt đến hơn 80000 điểm, giờ phút này vừa vặn dùng đến
Trong phút chốc, thuộc tính trắng của Vương Đằng bắt đầu nhanh chóng giảm bớt, còn giá trị thuộc tính của đôi mắt Chúc Long lại nhanh chóng tăng lên
Giá trị thuộc tính của đôi mắt Chúc Long và thuộc tính trắng có tỷ lệ đổi 1:10, khiến Vương Đằng vô cùng đau lòng
Quả thật là ăn cướp
‘Đôi mắt Chúc Long’: 5126/10000 (Chân cấp)
Khi giá trị thuộc tính của đôi mắt Chúc Long đạt hơn năm ngàn điểm, Vương Đằng cảm thấy áp lực truyền đến trong đôi mắt biến mất
Hắn nhìn thoáng qua thuộc tính trắng, chỉ còn lại hơn 30000 điểm
‘Đau lòng đến không thể nào hô hấp.JPG’
Vội vàng dừng thêm điểm
Nói ra thì dài dòng, trên thực tế chỉ trong khoảnh phút
Vương Đằng mở to mắt, nhìn mẹ Quang Minh, nụ cười lạnh hiện lên bên khóe miệng
Đồng tử màu tối đen chấn nhiếp lòng người giống như lóe lên ánh sáng thâm thúy màu tối đen, lực hút khủng khiếp bùng nổ
Giằng co bị đánh nát trong khoảnh phút, tia sáng trắng lại lần nữa bị hút vào trong đôi mắt hắn
Tình hình giờ phút này giống như một tấm màn sân khấu bị người kéo mạnh, thu lại vào giữa, tia sáng trắng dần dần hóa thành một vùng tối đen
“Sao có thể!” Mẹ Quang Minh chấn động tâm thần
Mới vừa rồi võ giả Nhân tộc này rõ ràng còn rất quá sức, vì sao lại đột nhiên bùng nổ
Hết chương 1903

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.