Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1951: Người đẹp, không đi giày không lạnh chân sao?






Chương 1951
Người đẹp, không đi giày không lạnh chân sao
Nàng không giấu thân hình của mình, hoàn toàn là tư thái lạnh nhạt không coi ai ra gì đi trong tuyết, hình như không để Số 3 vào mắt
“Lãnh Thiên Tuyết!” Sắc mặt Số 3 tái mét, thoáng cái đã nhận ra thân phận của cô gái
Ở vùng cấm số 5, danh tiếng của Lãnh Thiên Tuyết không nhỏ, rất nhiều người gặp qua cô gái xinh đẹp chân trần đi trong tuyết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Số 3 đi đường tất nhiên cũng nghe không ít tin tức về Lãnh Thiên Tuyết
Bây giờ gặp một cô gái tóc dài đầu đầy tuyết trắng, đôi chân trần trong suốt như ngọc, lập tức xác nhận không nghi ngờ gì cả
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Chết tiệt, sao lại gặp nàng ở đây!” Sắc mặt Số 3 không tốt
Lãnh Thiên Tuyết đứng thứ nhất khẳng định thực lực rất mạnh, hắn không chắc có thể đối phó được hay không
Lãnh Thiên Tuyết đi về phía xa, bàn tay tinh tế tuyết trắng như ngọc giơ lên, một hang tuyết sụp xuống
Mười mấy Trường Mao Băng Trư đẩy tuyết xông ra, thấy đầu sỏ phá hủy sào huyệt của bọn chúng Lãnh Thiên Tuyết thì tức giận, gầm lên lao tới chỗ nàng
Tuy nhiên cũng không thấy nàng có động tác gì, mặt đất bỗng có gai nhọn được hàn băng ngưng kết lại bất thình lình nhô lên, xuyên qua mười mấy con Trường Mao Băng Trư
“Ây, người con gái này cũng mạnh đấy!” Ở phía xa, Vương Đằng thấy một cảnh như vậy không khỏi thở dài trong lòng, nói
Gọn gàng linh hoạt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không tiếng động
Phương thức công kích của Lãnh Thiên Tuyết khiến cho Vương Đằng và Số 3 không khỏi sửng sốt
Vương Đằng coi như vẫn còn ổn, chỉ kinh ngạc thiên phú hệ Băng của Lãnh Thiên Tuyết quá mạnh, hắn chưa từng thấy bao giờ
Cho dù là con trai của Giới Chủ tộc Băng Linh lúc trước hắn gặp phải, Seba cũng không bằng nàng
Phải biết rằng đó là con nối dõi của cường giả cấp Giới Chủ, hơn nữa còn đến từ tộc Băng Linh có thiên phú hệ Băng vô cùng mạnh
Trong vũ trụ có một loại định luật hết sức đặc thù, võ giả thực lực càng mạnh thì thực lực của con nối dõi ra đời sẽ càng mạnh
Rốt cuộc Lãnh Thiên Tuyết này có địa vị gì đây
Thiên phú hệ Băng còn mạnh hơn cả con nối dõi của cường giả cấp Giới Chủ tộc Băng Linh
Số 3 không bình tĩnh nổi nữa rồi, thấy Lãnh Thiên Tuyết mạnh như vậy
Hắn cảm giác kế hoạch tích lũy điểm của mình sắp thất bại rồi, chẳng lẽ Trường Mao Băng Trư nhiều như vậy đều cho đối phương hết
Hắn không cam lòng
Do dự lúc lâu, Số 3 quyết định tiếp tục săn giết, Lãnh Thiên Tuyết cũng không ngăn hắn, đơn giản chính là xem ai săn giết nhanh hơn mà thôi
Hắn tự cảm thấy mình có thiên phú hệ Hỏa, kiềm chế tinh thú hệ Băng thì tốc độ cũng không chậm
Thật muốn đứng lên tranh giành, người nào giết được nhiều tinh thú hơn còn chưa biết được
Cho nên Số 3 âm thầm cạnh tranh
Lúc trước chỉ dám dụ bầy mười mấy con Trường Mao Băng Trư ra ngoài giết, bây giờ lá gan lớn hơn, dám dụ hai ba mươi con Trường Mao Băng Trư ra một lượt
Về phần Lãnh Thiên Tuyết, nàng vẫn vô cùng bình tĩnh ở đó săn giết, không thận trọng giống như Số 3
Nàng tỏ vẻ rất tùy ý nhàn nhã như đi chơi, giống như chính mình rất có lòng tin, không hề lo lắng sẽ kinh động lượng lớn Trường Mao Băng Trư bao động
Mà tốc độ săn giết của nàng không chậm hơn Số 3 bao nhiêu, ngược lại còn nhanh hơn
Thủ đoạn một tay điều khiển hàn băng của nàng trong hoàn cảnh như vậy như hổ mọc thêm cánh, rất tiện lợi
Vương Đằng nhìn một màn này, không khỏi nhíu chân mày
Hai người này săn giết quá dễ dàng rồi
Như vậy sao được chứ
Không được, tuyệt đối không được
Hắn không quan tâm đối phương có phải là Lãnh Thiên Tuyết gì đó không, một khi đã tiến vào thì không tránh khỏi, vậy cùng bị bẫy cũng được
Dù sao bẫy một người cũng là bẫy, bẫy hai người cũng là bẫy thôi
Thêm nàng cũng chẳng sao
Quyết định xong xuôi, ánh mắt Vương Đằng ngưng tụ, vận dụng Không Thiểm, dung nhập bản thân vào trong không gian, hai tay ngưng tụ lượng lớn nguyên lực tinh thần hệ Hỏa, tạo thành một quả cầu lửa khổng lồ xuất hiện ở trên bầu trời, ném xuống
Ầm
Hỏa diễm nổ tung, hóa thành biển lửa ngập trời, thổi quét bốn phía
Nhiệt độ lên cao, băng tuyết tan ra, xung quanh vang lên âm thanh kêu gào rất lớn
“Không tốt!” Sắc mặt Số 3 xanh mét
Mọi chuyện phát sinh quá nhanh, khiến hắn hoàn toàn không kịp xử lý
Dưới trận hỏa hoạn, bầy Trường Mao Băng Trư xung quanh chắc chắn bị kinh động
Rốt cuộc là tên khốn nào vậy
Số 3 không nén được tức giận, ánh mắt quét xung quanh, muốn tìm ra người phóng hỏa đốt núi
Lúc này Lãnh Thiên Tuyết cũng nhíu mày, đáy lòng nàng không còn bình tĩnh giống như trước, tâm trạng lên xuống thất thường
Dưới tình huống không có ngoại lực tác động, nàng có thừa tự tin để đối phó với tất cả tình huống phát sinh
Nhưng tình hình lúc này hoàn toàn nằm ngoài dự tính của nàng, thế lửa khổng lồ như thế lan tràn khắp mọi nơi, không phải chỉ đơn giản là kinh động tới mười mấy con Trường Mao Băng Trư
E rằng toàn bộ Trường Mao Băng Trư trên núi đều bị kinh động chạy ra ngoài
Ánh mắt của nàng cũng quét khắp nơi, nhớ tới vừa rồi hình như có người chăm chú nhìn nàng, nhưng không phát hiện ra gì, nàng còn cho là ảo giác
Bây giờ nghĩ lại, quả nhiên trong bóng tối có người
Nhưng với cảm giác của nàng vẫn không thể phát hiện ra người đang núp trong bóng tối, điều này làm nàng hơi ngạc nhiên
Phải biết rằng đã là nơi tồn tại băng tuyết, cảm giác của nàng nhạy cảm hơn gấp trăm lần
Dù vậy nàng vẫn không cảm nhận được sự tồn tại của đối phương, cũng khó trách lúc trước nàng khinh địch buông lỏng cảnh giác như vậy, không tiếp tục điều tra thêm
Có đôi khi quá tự tin vào bản thân khó tránh khỏi xuất hiện phán đoán sai lầm
Mặt đất bắt đầu chấn động, tất cả Trường Mao Băng Trư lao ra khỏi hang động đã chú ý tới Lãnh Thiên Tuyết và Số 3, lập tức phóng tới chỗ hai người
Còn Vương Đằng sau khi làm xong chuyện thì sử dụng Không Thiểm lần nữa để dời đi, xuất hiện ở nơi xa, ẩn náu
Dưới sự thúc đẩy của hỏa diễm, Trường Mao Băng Trư bạo động, lao nhao phát động công kích
Xung quanh Lãnh Thiên Tuyết và Số 3 đều là Trường Mao Băng Trư, chi chít, bao vây tới nước chảy cũng không lọt
Hết chương 1951

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.