Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 207: Chặt đứt một cánh tay của ngươi




Người đứng xem xung quanh đều bị sững sờ trước cảnh tượng máu me này, ngẩn người ra một phút chốc, lập tức sắc mặt tái mép, không dám nhìn thẳng
Lý Tú Mai đè chặt đầu của cô bé, không để nàng trông thấy những thứ này
Thân hình Vương Đằng lao tới, xuất hiện ở phía trước Lý Tú Mai
“Con trai!” Lý Tú Mai nhìn bóng lưng của Vương Đằng, trong lòng không khỏi thở phào, gọi hắn
“Mẹ, không sao rồi, có con đây.” Vương Đằng quay đầu lại mỉm cười, sau đó lạnh lùng nhìn thanh niên trước mặt: “Ta mặc kệ mối thù của ngươi, nhưng ngươi dám ra tay với mẹ ta, thì hôm nay ta chặt đứt một cánh tay của ngươi.”
Cho dù thanh niên bị đứt một cánh tay, cũng chỉ đau đớn rên rỉ một tiếng, hắn bịt cánh tay bị đứt lại, mồ hôi lạnh trên trán chảy xuống giống như viên bi, lại cắn chặt hàm răng, không hề tỏ ra yếu thế nhìn Vương Đằng
“Nếu không phải đòn súng đó của ngươi không có bất kỳ sát ý nào, thì vừa rồi ta đã giết chết ngươi.”
“Không phục
Hiện giờ thực lực ngươi thua xa ta, không phục cũng phải phục, ta cho ngươi cơ hội, hôm nay thả ngươi rời khỏi, đợi ngươi cảm thấy bản thân có thể đánh lại ta, hãy đến tìm Vương Đằng ta để trả mối thù đứt tay này.” Vương Đằng nở nụ cười lạnh lùng nói
“Vương Đằng!” Thanh niên khàn giọng đọc lại một lần, nhìn hắn nói: “Ta tên là Diêm Thanh, ta ghi nhớ mối thù ngày hôm nay.”
Hắn nói xong thì nhặt cánh tay bị đứt lên, quay người rời đi
Vương Đằng cũng không ngăn cản, đối với hắn, thanh niên này chỉ là Võ Giả cấp Chiến Binh nhất tinh mà thôi, cơ bản không tồn tại uy hiếp với hắn
Hiện nay hắn đã là võ giả tam tinh, sau này chỉ sẽ càng ngày càng mạnh
Còn về việc hắn có bị đuổi kịp hay không, hô hô, đừng đùa nữa, bật hack còn bị đuổi kịp, hắn cũng không còn mặt mũi sống nữa
Hơn nữa nhân quả của hôm nay, nói tới cùng Lý Tú Mai vốn không nên tham gia vào sự trả thù của võ giả, nhưng mẹ cũng đã làm như vậy, hắn cũng không thể nói gì, nên như thế nào, người làm con như hắn chỉ đành nhận lấy
Diêm Thanh bước đi vài bước, bỗng lại quay đầu, hỏi: “Đáng không?”
Hắn là đang hỏi Lý Tú Mai, trong ánh mắt có một luồng tích tụ không thể tan ra
“Không có gì đáng hay không đáng, chỉ là không trái lòng thôi.” Lúc này, sắc mặt của Lý Tú Mai hòa dịu lại một ít, nói rằng
Diêm Thanh đứng tại chỗ suy ngẫm hồi lâu, gật đầu, lảo đảo rời đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Con trai, lỡ như người này không giải được nỗi lòng, ngày sau tìm ngươi trả thù thì phải làm sao?” Lý Tú Mai lo lắng hỏi
“Mẹ, ngươi muốn bảo ta diệt cỏ tận gốc sao?” Vương Đằng mỉm cười nói
“Đứa con này, ta không có nói như thế.” Lý Tú Mai trợn mắt, ta là loại người đó sao
Lúc này, ban quản lý và hàng xóm bên cạnh mới lấy lại tinh thần, từng cặp mắt nhìn về phía Vương Đằng, kinh ngạc, cho tới kính nể
Nói chặt cánh tay thì chặt cánh tay, cũng không hề chớp mắt
Chỉ hỏi ngươi sợ không
Đối với người bình thường, nào giờ từng gặp cảnh này chứ
Võ giả
Đây chính là võ giả
Người ta đến diệt môn, khí thế hùng hồn, giết người phóng lửa, kết quả lại bị Vương Đằng chặt đứt một cánh tay, trực tiếp thét lùi
Vương gia ra được đứa con kỳ lân mà
Rất nhiều người đều đang cảm thán, hết sức ngưỡng mộ vợ chồng Vương Thịnh Quốc
Đẻ được đứa con trai như vậy, phần mộ tổ tiên bốc khói xanh rồi
Chẳng mấy chốc thì các Sở Cảnh sát, Sở Hộ thành, 120 đã đến nơi
Lửa lớn ở hiện trường dần dần được dập tắt, từ trong nhà đưa hai cáng cứu thương đắp vải trắng ra rồi khiêng lên xe
Đậu Đậu trong lòng Lý Tú Mai trải qua nhiều việc như thế, lại gào khóc hết một hồi lâu, sớm đã mệt tới nỗi ngủ thiếp đi rồi
Người của Sở Cảnh sát và Sở Hộ thành đang xác nhận tình hình làm ghi chép với cư dân xung quanh
Bọn họ biết được nguyên nhân hậu quả của sự việc, đi đến nhà Vương Đằng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một người trong số đó chính là đội trưởng tiểu đội ba Sở Hộ thành Sài Vũ lần trước tới điều tra sự kiện núi Bảo An, lúc này tâm trạng của hắn khắc hẳn lần trước
Vì hắn đã không thể xem Vương Đằng như một học sinh cấp ba bình thường nữa, thân phận của Vương Đằng là trạng nguyên thi võ, là võ giả
Điều này đồng nghĩa hắn đã có tiếng với rất nhiều đại lão
Không cần nghĩ cũng biết
Hơn nữa hiện nay Sài Vũ ít nhất cũng có tám phần nắm chắc có thể xác định, chắc chắn là Vương Đằng này làm chuyện núi Bảo An đó, tên này giấu tài không để lộ
Nhưng việc này định sẵn chỉ đành bỏ mặc thôi, vì mấy người chết mà trở mặt với một hạt giống võ giả tiềm lực khổng lồ
Cho dù Sở Hộ thành thế lực lớn, cũng không làm ra chuyện ngốc như thế
“Đội trưởng Sài, lại gặp mặt rồi.” Vương Đằng nhìn đám người Sài Vũ đến nhà, đứng dậy mỉm cười nói
“Chứng tỏ chúng ta có duyên.” Sài Vũ cười hô hô, trong lòng lại đủ kiểu cmn: “Lần này bọn ta tới đây chủ yếu muốn hỏi các ngươi về quá trình của sự việc vừa rồi.”
Khi Sài Vũ tiến lại gần, một luồng khí thế thuộc về võ giả tam tinh áp sát qua đây
Cho dù không thể làm gì ngươi, để ngươi chịu một ít đau khổ cũng được chứ
Trong lòng Sài Vũ suy nghĩ một cách xấu xa
Vương Đằng mỉm cười, tiến lên một bước, khí thế của võ giả tam tinh bộc phát ra, thậm chí trong khí thế này còn kèm theo một luồng sát khí giết hại
“Đội trưởng Sài muốn hỏi điều gì cứ việc hỏi, ta chắc chắn phối hợp các ngươi làm việc, biết thì nói, nói thì nói cho hết.”
Sắc mặt Sài Vũ hơi thay đổi, trong lòng giống như sóng to gió lớn, sao Vương Đằng này lại mạnh tới vậy
Hơn nữa loại khí tức này tuyệt đối không phải gà khờ có thể sở hữu, chắc chắn phải trải qua rất nhiều chiến đấu, mới sở hữu được khí thế dũng mãnh hung sát như thế
Võ giả chiến đấu
Đây là võ giả chiến đấu thật sự
Cái gọi là võ giả chiến đấu, không phải chỉ võ giả có thể chiến đấu
Võ giả vốn có sẵn thực lực mức độ nào đó, muốn đánh ai không đánh được
Tất nhiên bọn họ đều cao không với tới hơn người bình thường
Nhưng rất nhiều võ giả, bản thân cũng không đi lối chiến đấu, võ giả chỉ được xem là một lý lịch, dùng để mưu cầu chức cao

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.