“Thì ra gửi thư khiêu chiến, thì có ý nghĩa là không màng sống hay chết, hôm nay ta mới biết.”
Vương Đằng nhìn Trác Thái đối diện, nói: “Học trưởng Trác Thái, hình như ta và ngươi không có oán thù quá lớn mà, nhiều lắm chỉ đánh nhau vì thể diện giữa sinh viên mà thôi, cần phải liều sống liều chết sao?”
“Mấy vị học trưởng khiêu chiến ta trước đó, ta có thể cảm nhận được, bọn họ không có lòng muốn giết ta, mà chỉ vì quân hàm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ta cho rằng trong đại học, sinh viên so đấu với nhau chính là như vậy
Hôm nay ta mới biết được, ý nghĩ của ta ngây thơ đến mức nào.”
Ánh mắt Trác Thái sắc bén, hắn nói với giọng lạnh lùng:
“Cạnh tranh Võ đạo, vừa phân thắng bại, cũng quyết sống còn!”
Vương Đằng nhìn sắc mặt của hắn, im lặng một chút, lắc đầu, rồi bỗng nhiên lại cười
“Được, ta biết rồi!”
Trên sàn đấu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vương Đằng và Trác Thái đứng đối mặt nhau
Trác Thái cầm một thanh chiến kiếm trong tay, khí tức toàn vẹn, dường như có ánh kiếm lộ ra trong ánh mắt, sắc bén khác thường
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vương Đằng thì tay không tấc sắt, lỏng lỏng lẻo lẻo đứng tại chỗ, toàn thân tràn đầy sơ hở
“Sao Vương Đằng không cầm vũ khí?” Có người cau mày nói
“Cục gạch của hắn đâu
Quyền sáo của hắn đâu?”
Đám người không hiểu lắm
Đối thủ rõ ràng mạnh hơn, sao Vương Đằng lại không cầm vũ khí rồi
Đặc biệt, rất nhiều sinh viên năm nhất đều sốt ruột thay hắn
Trần Túc nhìn hai người, mặc dù cũng rất kỳ quái Vương Đằng sao không cầm vũ khí, nhưng xem dáng vẻ của hắn, dường như cứ định thế này
Trong lòng bất đắc dĩ, Trần Túc quát to: “Bắt đầu!”
“Oành!”
Vừa dứt lời, Trác Thái đột nhiên đạp chân lên mặt đất, giống như Độc Lang đã ngồi chờ nửa ngày, nhào về phía con mồi trong nháy mắt
Hắn vừa ra tay, đã vạch ra một ánh kiếm màu vàng kim sắc bén cực hạn
Keng
Ánh kiếm kia xuyên thấu giữa không trung, ma sát không khí, phát ra tiếng rung chói tai của kim loại, trong chốc lát đã chém về phía Vương Đằng với một góc độ xảo trá
Oanh
Một kiếm kia trực tiếp đánh trúng thân thể Vương Đằng, khiến sắc mặt mọi người trắng bệch
“Một đòn… đã bại rồi??” Đám người khó có thể tin
“Không đúng, là bóng mờ!”
Có người quát lớn
Chỉ thấy “Vương Đằng” bị đâm xuyên kia dần dần tiêu tán, chỉ là một hình bóng
Mà Vương Đằng chân chính chỉ là chếch đi khoảng cách không đến hai bước, đồng thời vào lúc mọi người chú ý đến, hắn đã hóa thành một cái bóng mờ lần nữa, phóng tới Trác Thái
“Tốc độ thật nhanh!”
“Loại thân pháp này đã vượt qua phạm trù chiến kỹ cơ sở, hắn đã tu luyện chiến kỹ đến trình độ nào rồi, nhập vi
Hay ngộ thế?”
“Có khả năng là chiến kỹ nguyên lực loại thân pháp hay không?”
Trên khán đài, đám người Trình Ngũ của câu lạc bộ Võ Đạo hơi đổi sắc mặt, cảm thấy không thể tưởng tượng
Đồng tử của Trác Thái co rút kịch liệt, tốc độ tăng vọt, lập tức bứt ra
Giờ phút này, Vương Đằng cho hắn một loại cảm giác hết sức nguy hiểm
Nhưng hắn không biết, đây chỉ là một góc băng sơn mà Vương Đằng hiển lộ ra thôi
Vương Đằng vung mạnh hai nắm đấm, chiến kỹ cơ sở đã hóa vào mỗi một lần tấn công, đánh tới hướng Trác Thái như cơn mưa hoa lê
Keng
Trác Thái giơ kiếm ngăn cản, cả người lại bị lực lượng khổng lồ đánh cho không ngừng rút lui, sắc mặt liên tục thay đổi
“Sao lại mạnh như vậy được?” Sắc mặt của hắn hết sức khó coi, đáy lòng càng không thể tin được
Bốn phía lập tức lặng ngắt như tờ, mọi người xem đến nghẹn họng trân trối
“Vương Đằng này, mạnh đến nỗi không khoa học lắm!”
Sinh viên năm hai đều lộ sắc mặt trắng bệch, hoàn toàn không còn khí thế, đến cả Trác Thái cũng đánh không lại với Vương Đằng được sao
“Đồ khốn!”
Sắc mặt Trác Thái xanh xám, hắn tức đến đỏ cả mắt
Hắn đến với khí thế hùng hổ, cho rằng có thể trấn áp Vương Đằng, dùng việc này để chứng minh địa vị và uy vọng người số 1 năm hai của hắn
Kết quả lại là như vậy…
Hắn bị Vương Đằng đánh đến gần như không hề có sức đánh trả
Chuyện này sao có thể xảy ra?
Trác Thái hạ quyết tâm trong lòng, tâm tính đã mất cân bằng, không muốn ẩn giấu nữa, nguyên hạch trong thân thể bị bao bọc chặt bởi nguyên lực lập tức bùng nổ ra ngoài
Ầm
Khí thế liên tục tăng lên
Phảng phất vượt qua cánh cửa nào đó
“Đây là?”
Trên khán đài, đám người câu lạc bộ Võ Đạo, và những giáo viên năm thứ nhất hơi thay đổi sắc mặt
“Trác Thái lại áp chế cảnh giới, đột phá trong khi đấu võ!”
Đám người Trang Hà và những giáo viên năm nhất có tầm mắt rộng hơn người bình thường, đã lập tức nhìn ra dự định của Trác Thái
“Đây chính là lực lượng của ngươi
Trong suy đoán của ta, đây cũng là một loại khả năng.”
Vương Đằng ngừng lại, vẫn không lựa chọn ra tay vào giờ phút này, mà nhìn đối phương đột phá
Trong giây phút ngắn ngủi, Trác Thái hoàn thành quá trình thăng cấp từ cấp Chiến Binh nhất tinh đỉnh phong đến cấp Chiến Binh nhị tinh
Thật ra, quá trình này kéo dài trong thời gian rất ngắn ngủi, nếu là võ giả bình thường, có thể sẽ không phản ứng kịp, nhưng Vương Đằng có niềm tin rất lớn rằng mình cắt đứt được quá trình thăng cấp của Trác Thái
Hắn chỉ không làm như vậy mà thôi
“Vương Đằng, ta thừa nhận ngươi rất mạnh, nhưng bây giờ thì, ta đã là cấp Chiến Binh nhị tinh, ngươi đánh cùng ta thế nào?” Khí tức của Trác Thái còn hơi bất ổn, nhưng trong lòng hắn vô cùng đắc ý, hắn không khỏi cười lên ha hả
“Trác Thái đột phá!”
“Quá tốt, lần này thanh danh của sinh viên năm hai chúng ta cuối cùng cũng giữ được rồi.”
..
Sinh viên năm hai không khỏi vui mừng cực độ, lớn tiếng reo hò
Bất ngờ, vào lúc này…
Ầm
Một khí thế thuộc về cấp Chiến Binh nhị tinh khác dâng lên trên sàn đấu, thậm chí còn hơi mạnh hơn Trác Thái đôi điểm
Luồng khí thế kia tới từ Vương Đằng
“Hả!”
Tiếng hoan hô bốn phía đột nhiên im bặt, những sinh viên năm hai kia giống như con vịt bị bóp cổ, há to mồm, lại không phát ra được chút âm thanh nào
Trác Thái đang cười, bỗng nhiên không cười nổi nữa
Cười đến một nửa đã kẹt lại
Dường như bị chính mình làm sặc, hắn lập tức không nhịn được ho khan, ho đến cả khuôn mặt đỏ bừng lên