Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 255: Thu hoạch và xử phạt.




Thật ra, đây cũng là một loại trạng thái bình thường
Đại đa số trường học đều sẽ nghĩ cách đùa giỡn tân sinh viên
Những người có thiên phú tốt càng phải đặc biệt chú ý, tránh cho bọn họ không biết trời cao đất rộng, sau này đi ra ngoài, chọc vào tồn tại không nên chọc nào đó, bị trực tiếp đánh đến tàn phế, đến chết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cho dù cuối cùng quân hàm của Vương Đằng thật bị cướp đi, Bành Viễn Sơn cũng không đến nỗi bạc đãi hắn, sau này chắc chắn sẽ bồi thường lại từ chỗ khác
Ai biết tiểu tử Vương Đằng này quá yêu nghiệt, hơn nữa còn âm thầm kìm nén một bụng xấu, để lộ ra thực lực từng chút từng chút một, đùa nghịch sinh viên năm hai đến xoay quanh
Người có thể đánh gần như đều bị đánh hết, bọn họ mới biết được Vương Đằng lại mạnh như vậy
Mà tới lúc này, chuyện đã xảy ra không thể ngăn cản được nữa
Còn Trác Thái và thầy của hắn…
“Trần Hạng Minh kia hơi đáng tiếc!” Có người thở dài đúng vào lúc này
“Những năm này, cuối cùng hắn vẫn không bước qua được giới hạn kia.” Một vị lãnh đạo trường học khác lắc đầu nói
“Hừ, năm đó bị sợ vỡ mật trên chiến trường, sau khi trở về chẳng những không đi lên, lại còn dần dần phai mờ ý chí võ đạo, nếu không hắn cũng không đến nỗi luôn kẹt ở cấp Chiến Binh ngũ tinh, còn phải dựa vào sinh viên mà tranh đoạt tài nguyên.” Cũng có người giận hắn không biết cố gắng
“Võ đạo của hắn xem như phế rồi, nếu không, lần này hắn đã không để Trác Thái đi chiến đấu sinh tử!”
“Có lẽ Trần Hạng Minh đổ thêm dầu vào lửa ở sau lưng, nhưng nếu Trác Thái không đồng ý cũng vô dụng, nói trắng ra đây vẫn là lựa chọn của chính Trác Thái.”
Sinh viên chiến đấu đến chết trong trường vẫn khá hiếm thấy, đặc biệt là trường quân đội, có không ít sinh viên sau này sẽ đi ra chiến trường, có lẽ họ đều là đồng bào, không đến mức liều chết đánh nhau
Những sinh viên năm hai khiêu chiến Vương Đằng trước đó tương đối lý trí, chỉ khiêu chiến, không mang lòng muốn giết người
Người như thầy Trần Hạng Minh chỉ là ví dụ
Hắn đi xuống từ trên chiến trường, năm đó đã trải qua chút chuyện, tâm thái sụp đổ, ý chí võ đạo bị phai mờ, những năm này dần dần đắm chìm ở trong ‘Đường ngang ngõ tắt’, không thể tự kềm chế được
Trái lại, hắn cũng không làm chuyện gì phạm pháp, chỉ không quang minh chính đại lắm, dựa vào các loại biện pháp lợi dụng sơ hở để mưu cầu tài nguyên
Lần này có thể nói, hắn bị Vương Đằng ép đến nóng nảy
Trác Thái là hạt giống hắn hao phí rất nhiều tài nguyên mới bồi dưỡng được, hắn đã gửi gắm kỳ vọng cao
Hơn nữa, những tài nguyên kia, có hơn một nửa do hắn tự móc túi mình
Trác Thái cũng quả thực không để Trần Hạng Minh thất vọng, cho thấy thiên phú vô cùng ưu tú, bởi vậy trường học đã cho không ít tài nguyên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trần Hạng Minh cũng được lợi rất nhiều
Nhưng đối với một võ giả cấp Chiến Binh ngũ tinh, những tài nguyên kia đương nhiên không đủ
Nhưng nếu cứ phát triển theo đà này, tiền đồ của Trác Thái nhất định là một mảnh xán lại, tương lai có hi vọng
Đến khi Trác Thái ngồi lên địa vị cao, mới là lúc hắn thu hoạch được quà đáp lễ chân chính
Đáng tiếc, tính toán của hắn bị Vương Đằng trực tiếp đánh tan
Cho nên, cuối cùng Trần Hạng Minh thẹn quá hoá giận, thất lễ tại chỗ, thậm chí nói với chuyện Vương Đằng bằng giọng điệu uy hiếp
Nói cho cùng, là người, đều có thể phạm sai lầm
Nhưng nói tóm lại, giáo viên trong trường học sẽ không như thế, nếu bọn họ không có cả chút rộng lượng bao dung người khác như thế, đã không làm được giáo viên của trường Quân đội Hoàng Hải
Huống chi, người có thể đi đến một bước như bọn họ, phần lớn đều có ý chí võ đạo rất kiên định, có kiêu ngạo của mình, sẽ không làm chuyện tranh giành lợi ích với sinh viên
Còn về trận đấu sinh tử, thì không có gì để nói nhiều
Chiến đấu giữa cácc võ giả, nào có đạo lý không bị thương, không có người chết
“Tranh đấu võ đạo, không có cái gọi là đúng sai, thua thì không oán được người khác!”
Tất cả mọi người biết đạo lý này, cho nên đối với chuyện Trác Thái chết trong tay Vương Đằng, bọn họ không cảm thấy Vương Đằng đã làm sai điều gì
Bành Viễn Sơn nhìn đám người phía dưới thảo luận không xong, mở miệng nói: “Được, đối với vấn đề xử lý Trần Hạng Minh, các ngươi đều nói về cách nhìn của riêng mình đi.”
Một đám lãnh đạo trường học không khỏi im lặng
“Nếu không… bỏ chức vụ giáo viên?” Một trường học lãnh đạo chần chờ nói
“Trực tiếp đuổi việc hình như không thể nào nói nổi, dù sao Trần Hạng Minh làm giáo viên ở trường học chúng ta nhiều năm như vậy, không có công lao cũng vất vả.” Một trường học lãnh đạo khác dường như không đành lòng lắm
“Công khai uy hiếp sinh viên, chuyện này có thể lớn, có thể nhỏ
Nói lớn chuyện ra, thì đó chính là việc xây dựng một hình tượng giáo viên cực kỳ không tốt, kéo thấp sự đáng tin cậy của giáo viên trong sinh viên
Đối với toàn bộ đoàn đội giáo viên trường học chúng ta, chuyện này cũng không hề tốt đẹp gì cho cam.” Thầy chủ nhiệm của trường học chậm rãi nói
“Nói như vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]


Phải chăng có hơi quá lời rồi không?”
“Thật ra, lão Tiền nói có đạo lý, trên đường tới đây, ta đã nghe thấy không ít tân sinh viên đang chất vấn giáo viên!”
..
Mọi người thở dài trong lòng, biết chuyện xử phạt Trần Hạng Minh đã không có đường xoay sở
Quả nhiên, Bành Viễn Sơn nói: “Như vậy đi, giữ lại chức vị giáo viên của Trần Hạng Minh trước, sau đó..
Tiễn hắn đi chiến trường dị giới nửa năm, còn nửa năm sau xử lý thế nào, thì xem biểu hiện của hắn.”
“Tan họp!”
Nói xong, Bành Viễn Sơn trực tiếp ngồi dậy, rời khỏi văn phòng
Lãnh đạo trường học ở đây vốn còn muốn hỏi Bành Viễn Sơn đối đãi với Vương Đằng thế nào, dù sao Vương Đằng cho thấy thiên phú cực kỳ kinh khủng, trường học nên coi trọng
“Đúng rồi, chuyện về Vương Đằng, ta đã thông báo cho hiệu trưởng, hiện tại ổn định tiểu tử kia trước, còn việc đối đãi thế nào, chờ hiệu trưởng trở lại mới quyết định.”
Bành Viễn Sơn đi tới cửa, lại quay đầu nói một câu, cuối cùng nhanh chân rời đi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.