Rốt cục, vào lúc gần mười hai giờ, hai người đến bên một vách núi
“Chính là ở đây.” Bạch Tiểu Thảo dừng bước, quan sát hoàn cảnh bốn phía, nói: “Trước kia cha ta từng nhìn thấy ở đây, ngươi tìm xem có hay không.”
Vương Đằng quét mắt bốn phía, không nhìn thấy tung tích của cỏ Huyễn Viêm, không khỏi nhíu mày, đi đến bên vách núi, nhìn xuống dưới
“Thì ra là ở đây.”
Hắn mỉm cười, thả người nhảy xuống
Trên vách đá mọc đầy các loại cỏ cây và dây leo, trong đó, mười mấy cây thực vật sinh trưởng trong bụi cỏ chính là cỏ Huyễn Viêm
Vương Đằng nhảy xuống, cũng duỗi tay nắm lấy một sợi dây leo, thuận tay hái được ba cây cỏ Huyễn Viêm cách gần nhất
Sau đó hắn nhẹ nhàng lay động, đi tới nơi vài cọng cỏ Huyễn Viêm khác mọc lên, đang muốn hái, bỗng một cái bóng xanh bay tán loạn ra từ trong bụi cỏ, đánh úp về phía Vương Đằng
“Cẩn thận!” Bạch Tiểu Thảo ở bên trên hoảng sợ nói
“Đã sớm đợi ngươi rồi.”
Vương Đằng hơi nhếch khóe miệng, vung tay lên, nguyên lực hệ Hỏa tuôn ra, toàn thân cái bóng xanh kia bốc cháy một ngọn lửa, nó rít lên rơi xuống sườn núi
Đây rõ ràng là một con rắn nhỏ màu xanh, bởi vì màu sắc gần giống cỏ cây bốn phía, khi nó nấp trong bụi cỏ, rất khó bị phát hiện
“Chỉ là dị thú, lại không có uy hiếp quá lớn.”
Vương Đằng nghĩ thầm
Đột nhiên lại có mấy con rắn nhỏ màu xanh vọt ra, mở miệng rắn, cắn về phía Vương Đằng giữa không trung
Vương Đằng nhẹ nhõm giải quyết, sau đó hái hết mười mấy cây cỏ Huyễn Viêm
Còn về cái gọi là tác dụng áo giác, với tinh thần lực của hắn, chỉ giống như muỗi đốt, căn bản không thể mê hoặc hắn
Vương Đằng đạp chân trái vào chỗ nhô lên của vách đá, rồi trở lại trên vách núi, nhẹ nhàng rơi xuống bên cạnh Bạch Tiểu Thảo
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Giải quyết xong rồi, trở về đi.” Vương Đằng thu hồi cỏ Huyễn Viêm, quay đầu nói với Bạch Tiểu Thảo
“Vậy là kết thúc rồi.” Bạch Tiểu Thảo còn chưa tỉnh táo lại
Thế này cũng quá nhanh rồi
Nàng còn tưởng rằng cần trải qua một cuộc ác chiến, kết quả Vương Đằng vù vù hai lần, đã giết chết mấy con dị thú loài rắn vô cùng nguy hiểm đối với bọn họ
“Hình như kẻ này thật sự rất mạnh!” Bạch Tiểu Thảo kinh ngạc trong lòng, có chút ao ước, nghĩ thầm: “Nếu ta mạnh giống hắn thì tốt, chỉ vài phút dã kiếm thật nhiều tiền.”
“Nếu không ngươi cho rằng thế nào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đi thôi.” Vương Đằng cười, trở về đường cũ
Thế nhưng, hắn bỗng nhiên ngừng lại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Sao lại không đi rồi?” Bạch Tiểu Thảo kinh ngạc nói
“Có người đến!” Vương Đằng nói
“Có người đến, chẳng lẽ là bọn người cha ta.” Bạch Tiểu Thảo khẽ động trong lòng, mừng rỡ nói
Ngay sau đó, mấy bóng người đi tới từ một phương hướng khác, trong đó, một người đàn ông tuổi trung niên nhìn thấy Bạch Tiểu Thảo, rõ ràng sửng sốt một chút, hoảng sợ nói: “Tiểu Thảo?”
“Cha, là ta, ngươi không có việc gì thật sự quá tốt, hại ta và mẹ lo lắng một đêm.” Bạch Tiểu Thảo vui mừng nói
“Ngươi, nha đầu này, ta không phải không cho ngươi lên núi sao
Sao ngươi lại chạy vào núi.” Người đàn ông trung niên trách cứ
“Hì hì, có người trả tiền tìm ta dẫn đường, ta đi cùng hắn đến đây.” Bạch Tiểu Thảo gượng cười, chỉ Vương Đằng, nói: “Nhưng ngươi đừng lo lắng, hắn rất mạnh, ngươi xem ta không phải không có sao chút việc gì sao.”
“Ngươi dẫn đường cho người khác!” Sắc mặt người đàn ông trung niên hơi thay đổi: “Hắn tới làm gì?”
“Cũng hái cỏ Huyễn Viêm, chúng ta vừa hái xong, các ngươi tới chậm rồi.” Bạch Tiểu Thảo nói hơi đắc ý
Dù sao lần này nàng chạy đến trước cha nàng, mặc dù đó đều là công lao của Vương Đằng
Nhưng người đàn ông trung niên nghe xong, sắc mặt lại không dễ nhìn lắm, cẩn thận quay đầu nhìn về phía ba người đi cùng hắn, vội vàng nói xin lỗi: “Các vị, thực sự rất xin lỗi, con gái không hiểu chuyện…”
“Hừ!” Ba người kia hừ lạnh một tiếng, không thèm nghe hắn nói xong, đã nhăn mày lại, nhìn Vương Đằng nói: “Ngươi hái cỏ Huyễn Viêm rồi?”
Vương Đằng nghe vậy, nhìn về phía ba thanh niên đối diện
Tuổi ba người này tương tự hắn, thân mặc trang phục, tay cầm vũ khí của riêng mình, nhìn chằm chằm Vương Đằng
Nhìn dáng vẻ của bọn họ, tám chín phần mười cũng là sinh viên võ đạo của trường học nào đó
“Cỏ Huyễn Viêm quả thật bị ta hái rồi, các ngươi tới chậm.”
Vương Đằng bỗng nhiên cảm thấy may mắn
Hôm nay này ít nhiều có chút thành phần may mắn trong đó
Bạch Tiểu Thảo và cha nàng không biết thực lực của những người bọn họ, mà bọn họ đương nhiên cũng không giải thích mình mạnh bao nhiêu với người bình thường như hai cha con Bạch Tiểu Thảo
Cho nên, cha Bạch Tiểu Thảo đương nhiên cứ dựa theo ý nghĩ của mình, chọn một con đường tự nhận là an toàn, mà ba người trước mắt vừa lúc bị hắn dẫn đi đường vòng xa, cuối cùng mới tới chỗ này
Mà Bạch Tiểu Thảo lại là người ngu ngơ, nàng không biết con đường tắt kia có nguy hiểm, nên mới dám dẫn Vương Đằng đi từ nơi đó
Nếu không có Vương Đằng, trước đó nàng giẫm một chân lên tổ kiến, chắc chắn sẽ bị gặm đến chỉ còn lại xương vụn
Ba người kia phỏng chừng cũng không ngờ sẽ có những người khác mang mục đích giống nhau tới đây, chờ bọn họ khoan thai tới chậm, kết quả, cỏ Huyễn Viêm đã bị Vương Đằng nhanh chân hái trước, món ăn đều lạnh rồi
Nói tóm lại, mấy sự trùng hợp này, thiếu bất cứ một khâu nào, Vương Đằng cũng không thể hái được cỏ Huyễn Viêm thuận lợi như vậy
Thấy Vương Đằng thừa nhận, sắc mặt ba thanh niên kia lập tức hơi khó coi
Đây là lần đầu tiên bọn họ nhận nhiệm vụ trường học, không có kinh nghiệm gì
Để cho an toàn, ba người tổ đội rồi nhận, vốn cho rằng ba người hợp sức nhất định sẽ dễ như trở bàn tay, không ngờ vào thời khắc quan trọng lại xảy ra loại tình huống này
Làm nhiệm vụ lần đầu đã thất bại, trở về còn sẽ bị người khác chê cười, mà nhiệm vụ thất bại, chẳng những không đạt được học phần, còn bị trừ học phần
Tâm trạng của bọn họ có thể tốt mới quái
Cha con Bạch Tiểu Thảo lập tức cảm nhận được không khí ngột ngạt giữa hai bên, trong lòng có hơi lo lắng bất an, bọn họ chỉ kiếm ít tiền thôi, ai biết sẽ ầm ĩ thành thế này
“Cha, có phải ta gây phiền toái rồi không?” Sắc mặt Bạch Tiểu Thảo trắng bệch, nàng thấp thỏm hỏi