Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 277: Đồ đệ ngu ngốc của ta.




Vương Đằng thấy nàng kiên nhẫn giải thích như vậy, biết nàng cũng muốn tốt cho mình, gật đầu nói:
“Cô ơi, ta biết rồi!”
“Được rồi, được rồi, đừng nghiêm túc như vậy, ta là cô giáo của ngươi, ta còn có thể gài bẫy ngươi hay sao.” Đàm Đài Tuyền nở nụ cười, tuỳ tiện khoát tay, nói
“……!”
Vương Đằng luôn cảm thấy không đáng tin cậy, gặp phải một giáo viên như vậy có thể yên tâm mới là lạ
Lúc này chuông cửa vang lên
“Tiểu Đằng Tử à, đi mở cửa đi.”
Đàm Đài Tuyền chỉ huy nói
“......”
Tiểu Đằng Tử con mẹ nó
Ông đây không tên là Tiểu Đằng Tử, cả nhà ngươi mới tên Tiểu Đằng Tử, hừ hừ…Ngươi muốn gọi gì cũng được, nhưng không được gọi là Tiểu Đằng Tử
Vương Đằng tức giận đến sắp ngất, có dự cảm đời này của mình đều thua trong tay người phụ nữ này, lại nghi ngờ một lần nữa, không biết mình bái nàng làm sư phụ có phải là một việc sai lầm hay không
“Đi nhanh đi, cô giáo của ngươi đói bụng rồi!”
Đàm Đài Tuyền nhìn hắn thật lâu không nhúc nhích, thúc giục nói
Vương Đằng tối sầm mặt lại, nhắc đi nhắc lại trong miệng:
“Nếu không phải đánh không lại, nếu không phải đánh không lại …”
Hắn bước tới mở cửa
Một người đàn ông mập mạp đứng ngoài cửa, nhìn thấy Vương Đằng ra mở cửa, lập tức kinh ngạc, còn tưởng mình đi nhầm nhà rồi, quay đầu nhìn lại số nhà
Khỏi phải nói, trông có hơi ngốc nghếch
“Ngươi không đi nhầm nhà đâu, đưa đồ của cho ta đi.” Vương Đằng nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Ò ò, được thôi!”
Người đàn ông mập mạp kiểm tra số nhà xong, xác nhận không đi nhầm nhà, đưa hộp thức ăn trong tay cho Vương Đằng
Hắn không hỏi gì cả, nhìn Vương Đằng đóng cửa lại, đứng ở ngoài cửa sờ cằm suy nghĩ một chút
Sau đó mắt hắn sáng lên, tay trái nắm lại đấm vào lòng bàn tay phải, rồi tự gật đầu, như thể đã đoán ra được điều gì đó
Còn về chuyện hắn nghĩ thông suốt ra cái gì, có quỷ mới biết
Vương Đằng đặt hộp thức ăn lên bàn, Đàm Đài Tuyền vội vàng mở ra, một mùi thơm ngào ngạt bay ra ngoài
“Thơm quá!”
“Sao lại thơm vậy?”
Ánh mắt Vương Đằng không khỏi bị hấp dẫn vào đó
Ánh sáng vàng toả ra khắp nơi
Thật chói mắt
Mắt sắp mù rồi…
Lẽ nào đây là món ăn biết phát sáng trong truyền thuyết sao?
Cả người Vương Đằng ngơ ngác, có phải có thứ gì kỳ quái lọt vào không
Đây là phim võ đạo, không phải là phim trù thần
Nhìn thấy vẻ mặt như gặp quỷ của Vương Đằng, Đàm Đài Tuyền cười nói:
“Thấy chưa
Đây là kiệt tác của linh trù đại sư, ngươi muốn nấu cơm cho ta, thì phải có trình độ như vậy mới được
Người mang cơm vừa rồi là một người đàn ông mập mạp, đúng không
Hắn chính là linh trù đại sư!”
“......”
Tên mập mạp ngốc nghếch bụ bẫm đó lại là linh trù đại sư sao
Sống lại ở thời đại Võ đạo, Vương Đằng dần dần hiểu ra một chân lý
Người… không thể chỉ nhìn vẻ bề ngoài
Bà lão qua đường có thể là cao thủ Võ đạo, tên đồ tể mổ lợn cũng có thể là cao thủ tuyệt đỉnh có thể bổ ra con đường sinh tử chỉ bằng một nhát dao… Còn nữa, một tên mập mạp ngốc nghếch bụ bẫm có thể là một linh trù đại sư
Giống như một anh trai shipper giao đồ ăn cho khách, không phải vì địa vị của hắn thấp kém, mà là vì người muốn hắn giao đồ ăn quá lợi hại
Linh trù là nghề nghiệp có tiền đồ rộng mở, rất được các võ giả săn đón, địa vị cũng không thấp, mà linh trù đại sư càng là khách quý của rất nhiều cường giả
Cho nên đừng đánh giá thấp bất cứ ai, đặc biệt là những người có ngoại hình không được đẹp đẽ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bữa tối của Đàm Đài Tuyền rất phong phú
Hộp cơm tổng cộng có năm tầng, một tầng đầy ắp cơm trắng trong suốt tròn mẩy, một tầng là nước canh loãng thơm ngát ngon miệng, mặt canh tỏa ra một lớp ánh sáng nhàn nhạt, ba tầng còn lại lần lượt là cá, thịt, rau ……
Bố trí rất đơn giản, nhưng lại tạo ra một phong cách và hương vị không hề đơn giản
Mỗi một món ăn đều đang phát sáng… Không phải nói quá lên, nó thực sự đang phát sáng
Các món ăn đang phát sáng không phải chỉ là nói chơi không đâu
Đàm Đài Tuyền ăn vui sướng, tốc độ nhanh đáng kinh ngạc, nhưng không phải ăn như hổ đói, khiến người khác cảm thấy nàng thô lỗ, trái lại, giống như một vị nữ vương đang ăn cơm, không hề mất đi khí chất, thậm chí còn mang lại cho người ta cảm giác vui tai vui mắt, khiến cho những người đứng xem cũng thèm ăn theo
Ít nhất khiến cho Vương Đằng nhìn thấy vậy, đột nhiên cảm thấy hơi đói bụng
Thật kỳ lạ, rõ ràng mới vừa ăn tối xong cơ mà
“Cô ơi, tại sao thức ăn này lại… nó lại phát sáng?”
Vương Đằng bình tĩnh nuốt một ngụm nước bọt, không nhịn được hỏi ra nghi hoặc trong lòng
“Vì nguyên lực!” Đàm Đài Tuyền thuận miệng nói
“Nguyên lực?”
“Đúng vậy, đồ ăn do linh trù nấu ra đều dùng tinh thú và linh dược làm nguyên liệu, mà điểm chung của những nguyên liệu này là đều ẩn chứa nguyên lực
Thông qua phương pháp nấu ăn đặc biệt, linh trù kích thích nguyên lực trong đó, để đạt được hiệu quả hỗ trợ tu luyện, cho nên hiện tại ngươi hẳn đã biết, tại sao linh trù bắt buộc phải là võ giả rồi chứ.” Đàm Đài Tuyền nói
“Bởi vì chỉ có võ giả mới có thể nhận biết và điều động nguyên lực.” Vương Đằng gật đầu nói
“Nói đến linh trù, ta phải khâm phục đại lục Tinh Võ, lại có thể phát triển một nghề tay trái bình thường đến trình độ độc đáo như vậy, thật là khó có được.” Đàm Đài Tuyền tán thưởng
“Cô ơi, ngươi chắc không phải bởi vì linh thực quá ngon, nên mới nói ra những lời như vậy đúng không?” Vương Đằng từ tốn nói
“Ô hô hô, đồ đệ ngu ngốc của ta, cô giáo ngươi sao có thể là loại người như vậy được.”
Đàm Đài Tuyền tránh ánh mắt của Vương Đằng, phát ra tiếng cười kỳ dị
“......”
Vương Đằng cảm thấy đầu đau nhói
Lúc này hắn chỉ muốn tránh xa người phụ nữ gọi là sư phụ này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mỗi một lời nàng nói ra giống như đang kích thích hắn, khiến hắn phát điên lên, đồng thời cũng bất lực không làm gì được

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.