Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 281: Lấy chiến nuôi chiến.




“Không dám nhận, không dám nhận.”
“Ngươi gọi ta lại có chuyện gì không?”
“À, là thế này, Nhạc Quần không phải sắp đấu võ với người ta sao, ta mở một cuộc cá cược
Mặc dù không biết người khiêu chiến là ai
Nhưng nhất định là sinh viên năm ba, thế nên tỉ lệ đặt cược thấp một chút, ba đấu một, ngươi có hứng thú chơi không?” Đầu tiên, Gia Cát Tiểu Lượng cẩn thận nhìn xung quanh, sau đó mới hạ giọng nói
“..
“ Vương Đằng quả thật giật nảy mình
Phải biết rằng từ trước đến giờ trường học lấy kỷ luật nghiêm minh làm thương hiệu, lá gan tên mập này lớn thật đấy chứ, dám làm chuyện như vậy
“Gia Cát mập, ngươi thật là chết cũng không biết hối cãi, đã bị bắt bao nhiêu lần rồi còn dám chơi cái trò này nữa.” Đột nhiên, một giọng cười hài hước truyền đến từ bên cạnh
“Má, ta còn tưởng là ai, giật cả mình” Gia Cát Tiểu Lượng vỗ ngực, nhưng cũng nổi giận đùng đùng và nói: “Du Học Hưng, cái tên này, ngươi đừng luôn xuất thần nhập quỷ như thế, hù người ta phát bệnh tim ngươi có đền nổi không?”
“Được rồi, tên mập ngươi can đảm vô cùng, lòng cũng rộng lớn, ai cũng có thể bị ta dọa sợ, chỉ có ngươi là không.” Người đó nói: “Không phải muốn chơi à
Ta cược 100 học phần, cược Nhạc Quần thắng.”
“Ngươi không phải sợ bị phát hiện sao, sao cũng muốn chơi nữa
“ Gia Cát Tiểu Lượng kinh ngạc nói
“Mấy trò bịp bợm của thầy cô chúng ta đều từng thấy rồi, sợ cái gì.” Du Học Hưng nói như kiểu không quan tâm
“Được, ngươi dám chơi, vậy thì ta dám thu.” Gia Cát Tiểu Lượng cười cười, quay đầu nhìn về phía Vương Đằng: “Sao, niên đệ Vương Đằng, suy nghĩ thế nào rồi?”
“Ta hơi thắc mắc, sao ngươi lại tìm ta?” Vương Đằng nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Chuyện này có gì lạ đâu, tân sinh viên dễ bị lừa mà, mà trong số các tân sinh viên thì ngươi là người có nhiều học phần nhất, không dụ dỗ ngươi thì dụ dỗ ai.” Du Học Hưng nói
“..
“ Gia Cát Tiểu Lượng
“Ha ha” Vương Đằng khẽ mỉm cười: “Ta cũng đặt 100 học phần, cược người khiêu chiến thắng.”
Gia Cát Tiểu Lượng còn tưởng rằng hắn sẽ không tham gia, thật không ngờ có thể nghe được câu này, lập tức ngẩng đầu: “Được, niên đệ Vương Đằng thật sự rất nhanh gọn.”
“Biết hắn muốn lừa mình, ngươi còn dám đặt cược?” Du Học Hưng hơi kinh ngạc
“100 học phần ta còn trả nổi, tùy tiện chơi cho vui thôi.” Vương Đằng nói
“Tân sinh viên tiền nhiều như nước thế này, ngươi là người đầu tiên đó.” Du Học Hưng cười nói
Vương Đằng không nói thêm gì nữa, hắn chuyển 100 học phần cho Gia Cát Tiểu Lượng xong rồi hòa vào dòng người, đi về phía võ đài
Khi Du Học Hưng và Gia Cát Tiểu Lượng nhìn thấy hắn bước lên võ đài, dáng vẻ hai người đều như gặp quỷ, hồi lâu mới thốt ra được một chữ: “Má!”
Khi Vương Đằng đi lên sàn đấu, mọi người đều xôn xao
“Sao lại là hắn!”
“Vương Đằng lại dám khiêu chiến Nhạc Quần của top 100, ai cho hắn dũng khí đó?”
“Ta thừa nhận thực lực của hắn không yếu, nhưng cách với top 100 quá xa, tiểu tử này chắc không bành trướng quá đấy chứ?”
..
Du Học Hưng giật mình nói: “Ta nói sao hắn lại đặt cược cho người khiêu, hoá ra là hắn muốn khiêu chiến Nhạc Quần.”
Nói rồi, hắn lại nhìn về phía Gia Cát Tiểu Lượng ở bên cạnh: “Biết rõ ngươi muốn lừa hắn, hắn lại thuận nước đẩy thuyền, đặt mình thắng, tiểu tử này hơi âm hiểm đó!”
“Xem ra hắn rất tự tin?” Gia Cát Tiểu Lượng sờ cái cằm béo núc ních, nói
“Tuy rằng hắn đã đánh bại không ít sinh viên năm hai, nhưng hiện tại lại khiêu chiến với top 100, không phải có hơi ngông cuồng rồi sao!” Du Học Hưng nhíu mày, nói
“Thật ra ta thì tin rằng hắn đã nắm chắc rồi, ngươi cảm thấy dáng vẻ của hắn giống như kẻ ngốc sao?” Gia Cát Tiểu Lượng nói
Du Học Hưng lắc đầu không nói
Sự tự tin hoàn toàn là ý thức chủ quan, tự tin và tự phụ trước nay không có giới hạn rõ ràng
Đôi khi, chính người trong cuộc cũng khó phân rõ bản thân mình rốt cuộc tự tin hay tự phụ
Hắn giống với đại đa số người, muốn tin rằng Vương Đằng đã bành trướng, tự tin quá độ chính là tự phụ
Đa phần mọi người ở đó rõ ràng đều cảm thấy Vương Đằng không biết tự lượng sức mình
Gia Cát Tiểu Lượng nhìn tình hình xung quanh, cười gian nói: “Xem ra mọi người đều không cho rằng Vương Đằng sẽ chiến thắng, hì hì
Như vậy cũng rất thú vị, nhân lúc trận tỉ thí này còn chưa bắt đầu, ta đi lôi kéo thêm một nhóm người nữa.”
..
Trên sàn đấu
Nhạc Quần nghe thấy động tĩnh, mở mắt, nhìn về phía Vương Đằng ở đối diện, cười nói: “Danh tiếng của ngươi lớn thật đấy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Điều khiến người ta tiếc nuối là, hình như mọi người đều không cảm thấy ngươi có phần thắng nào.”
“Không sao cả, ta đến chỉ để hoàn thành bài tập cô giáo đã giao thôi, ta không cần sự tán thành của bọn họ.” Sắc mặt Vương Đằng bình đạm, hắn quả thực chưa từng để tâm đến nghi vấn của mọi người
“Bài, bài tập?” Khoé miệng Nhạc Quần co quắp, cảm thấy trong lòng tuôn trào một ngọn lửa giận không thể át: “Lời nói này của ngươi thật khiến người ta rất tức giận đó!”
“A… xin lỗi!” Lúc này Vương Đằng mới ý thức được hình như lời nói vừa rồi đã châm chọc đến Nhạc Quần
“Không cần, chúng ta so đấu xem thực hư đi, coi ta là bài tập, cũng phải xem ngươi có tư cách đó không!” Nhạc Quần lạnh giọng nói
“Vậy thì bắt đầu đi.” Vương Đằng gật đầu
Lần này trọng tài cũng đến từ câu lạc bộ Võ Đạo, nhưng không phải là Trần Túc và Dương Lâm, lần trước khi người mới vào câu lạc bộ, Vương Đằng đã gặp bọn họ
Hai người không nhiều lời, thấy Vương Đằng và Nhạc Quần đã chuẩn bị xong, bèn cao giọng hét:
“Bắt đầu!”
Trận đấu trực tiếp bùng nổ, không hề thăm dò dư thừa, cũng không có tranh đua miệng lưỡi, vừa vào chính là cứng rắn lên
Ầm
Nhạc Quần giẫm chân trên đất, mỗi một bước đều phát ra tiếng vang cực lớn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu đây là mặt đất bình thường, thì đã sớm bị hắn giẫm nát thành bốn năm mảnh rồi
Hắn chọn lựa tấn công trực diện, hào quang nguyên lực màu vàng đất ngưng tụ trên hai cánh tay, cả người giống như cao lớn hơn rất nhiều, trông giống như một người khổng lồ
Khi chỉ còn cách Vương Đằng ba mét, hắn đột nhiên giậm chân xuống, cơ thể dứt khoát phóng lên, nhảy bổ về phía Vương Đằng từ trên không trung
Đôi tay vượn đáng sợ khép lại làm một, đập xuống ầm ầm

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.