Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 294: Vô sỉ là đại danh từ của ta.




Vương Đằng nghiêm trọng nghi ngờ, gần đây mặt mình có phải trở nên đen rồi hay không
Rõ ràng mình là Âu Hoàng cơ mà, từ lúc nào lại biến thành Phi Tù rồi?
(Âu Hoàng: hoàng đế châu Âu, da trắng, có hàm nghĩa là may mắn; Phi Tù: tù trưởng châu Phi, da đen, có hàm nghĩa xui xẻo)
Nửa giờ sau, mấy người Lâm Chiến cũng xử lý xong
Bọn họ lấy ra từ trên người những người tập kích hơn ba trăm viên nguyên thạch, mấy món binh khí phù văn, xem như kiếm được chút đỉnh
Đám người chia đều nguyên thạch, giữ lại binh khí, sau khi trở về bán ra rồi lại chia tiền
Lại nói, trên người Vương Đằng đã tích góp được mấy trăm viên nguyên thạch, nhưng vẫn không có cơ hội sử dụng mà thôi
Nhưng lúc này đám người Lâm Chiến không quá vui vẻ, ngược lại, tâm trạng có hơi nặng nề, dù sao có kẻ địch có thế lực như Diêu gia, áp lực rất lớn
“Thật ra cũng không cần lo lắng quá mức
Thứ nhất, Diêu gia cũng không có chứng cớ chính xác là do chúng ta làm, trong thời gian ngắn sẽ không tìm đến trên đầu chúng ta
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thứ hai, theo lời người trước đó đã nói, nếu Diêu gia muốn băn khoăn đến mặt mũi thì sẽ không ra tay không kiêng nể gì
Hiện tại chúng ta ở trong tối, bọn họ ở ngoài sáng, chúng ta chỉ cần lặng lẽ tăng thực lực lên
Đợi đến khi đội trưởng các ngươi tăng đến cấp Chiến Binh ngũ tinh, lục tinh, chắc hẳn bọn họ sẽ không dám ra tay tùy ý.” Vương Đằng an ủi
“Nói dễ nghe ghê
Đội trưởng đột phá cấp Chiến Binh tứ tinh cũng phải cần rất nhiều năm, ngũ tinh, lục tinh đằng sau chỉ sẽ càng thêm khó, còn không biết phải tới năm nào, tháng nào nữa.” Ngôn Cẩm Minh có chút ủ rũ nói
“Sợ cái gì, nếu cần ta lập tức trực tiếp vọt tới Diêu gia bọn họ, giết cho hắn trở tay không kịp
Giết một người là kiếm lời, giết hai người là đủ vốn, Diêu gia chó má gì, thật sự coi chúng ta làm bằng bùn à… Hứ, nghĩ đã thấy khó chịu!” Liễu Yến nói
Vương Đằng không khỏi giơ ngón tay cái với chị gái này
Lợi hại
“Được rồi, mọi người cũng đừng có vẻ như lập tức sắp chết nữa, Diêu gia hắn có mạnh đi nữa, chẳng lẽ còn có thể tới gây chuyện trong phạm vi Ung thành sao, chỉ cần chúng ta không rời đi quá xa thì sẽ không có vấn đề gì quá lớn đâu
Nếu gia chủ Diêu gia hắn dám đến tùy ý giết chóc, đừng nói là cấp Chiến Binh lục tinh, cho dù có là cấp Chiến Binh cửu tinh, cường giả Địa tinh dạy hắn làm người trong một phút
Nếu lui mười nghìn bước, cùng lắm thì lui về Địa tinh, không đến dị giới, hắn còn không phải không có cách nào làm gì chúng ta sao.” Lâm Chiến cười nói
“Lui về Địa tinh còn có thể xem như một biện pháp tốt, đội trưởng, ngươi quả nhiên đủ đáng khinh.” Vương Đằng tán thưởng
“…” Lâm Chiến cạn lời, cười mắng: “Cút, con đường bảo mệnh của võ giả sao có thể nói là đáng khinh?”
Mấy người Liễu Yến nghe vậy không khỏi cười phá lên, lời chen vào này khiến tâm trạng của bọn họ đều tốt lên rất nhiều
Đều là võ giả, đã sớm ôm quyết tâm hẳn phải chết, nói là sợ thì cũng không đến nỗi, vừa rồi chỉ hơi đánh mất tự tin mà thôi
Mọi người không thay đổi kế hoạch đã định, tiếp tục lái xe đi đồi Hồng Diệp
Dọc theo đường đi, bọn họ cũng gặp phải tinh thú hoang nguyên như loài chó, loài sói,… vân vân lác đác du đãng
Phần lớn chúng không mạnh, dưới thân xe trọng giáp to lớn, chúng lao nhao né tránh, không dám tiến lên trước
Nhưng tự nhiên cũng sẽ có con không sợ chết
Lúc này, bọn họ gặp phải một đám tinh thú linh cẩu cấp nhị tinh, loại tinh thú này kết bè kết lũ, tính tình hung tàn cuồng bạo, đuổi theo xe thiết giáp rồi bổ nhào lên xe, đám người Vương Đằng đành phải ra tay giải quyết chúng nó
Một tay Lâm Chiến lái xe, một tay khác vác rìu lớn, chém bay một con linh cẩu đang nhào lên
Con linh cẩu kia chỉ kịp rên ư ử một tiếng, xương cốt toàn thân lập tức bị đập nát, té xuống xe, chết không toàn thây
Liễu Yến phát hiện niềm vui mới, chính là so tài bắn súng với Vương Đằng
“Vừa rồi ta ít hơn ngươi một người, bây giờ lại so thử xem, xem ai giết linh cẩu nhiều hơn.” Liễu Yến nói, giơ súng lên bắn, viên đạn khổng lồ găm vào thân một con linh cẩu, trực tiếp bắn nó bay ra
Vương Đằng cạn lời, bóp cò súng phù văn, bắn liên tiếp ba phát vào một con linh cẩu cầm đầu
Với sự chênh lệch rất nhỏ, ba viên đạn phù văn vẽ ra ba đường màu bạc trên không trung, áp sát chỗ hiểm trên người con linh cẩu dẫn đầu kia từ ba hướng khác nhau
Con linh cẩu kia nhận thấy nguy hiểm, tru lên một tiếng, tránh qua bên cạnh
Tốc độ và tính linh hoạt của linh cẩu đặc biệt hơn người, cho dù tốc độ đạn cực nhanh, nó vẫn kịp thời tránh né
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng ba viên đạn lại như đột nhiên thay đổi đường đạn
Phập phập phập
Ba đoá hoa máu nở rộ trên người con linh cẩu dẫn đầu, một đoá trong đó còn nằm trên đầu nó
Nó bị đạn bắn bay ra hai, ba mét, ngã trên mặt đất, hoàn toàn không còn một tiếng động
“Đây là?” Liễu Yến thấy cảnh này, lộ vẻ mặt kinh hãi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trước đó nàng đã cảm thấy kỹ thuật bắn súng của Vương Đằng hơi kỳ lạ, lúc ấy cũng không thấy rõ, nhưng vừa rồi nàng cố ý để ý, cho nên thấy rất rõ ràng
Không phải sao ba viên đạn thay đổi đường đạn, mà là chúng vốn bắn về vị trí kia
Vương Đằng dùng khả năng tính toán kinh khủng đoán đúng đường tránh của linh cẩu, sau khi nó né tránh, trực tiếp bắn trúng vào điểm yếu của nó
“Kỹ thuật đấu súng!”
Liễu Yến nghĩ đến bốn chữ này, trong lòng không có cách nào bình tĩnh
Đối với mỗi võ giả dùng súng, kỹ thuật đấu súng chính là chiến kỹ mạnh nhất, rất nhiều người chạy theo như vịt
Liễu Yến cũng không ngoại lệ
Con linh cẩu cầm đầu vừa chết, đám linh cẩu còn lại như rắn mất đầu, nhanh chóng bị tiêu diệt, hai ba con còn lại thấy tình thế không ổn, cụp đuôi chạy trối chết
Vương Đằng dùng niệm lực tinh thần kéo về bong bóng thuộc tính bọn chúng rơi xuống, sau đó nhặt lấy
Tổng cộng thu hoạch được:
‘Thuộc tính trắng x30’
‘Nguyên lực hệ Thổ x38’

“Kỹ thuật ngươi vừa dùng là kỹ thuật đấu súng?” Chiến đấu kết thúc, Liễu Yến kích động nắm lấy tay Vương Đằng, hỏi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.