Cho nên thật sự đừng lấy hắn làm thước đo, bằng không chỉ sẽ càng tuyệt vọng
“Ta đều là vì tốt cho các ngươi, sao các ngươi lại không hiểu chứ.” Trong lòng Vương Đằng cảm thán, trên mặt tỏ vẻ buồn khổ giống như cha già
Ngày hôm sau, thứ năm có một tiết phù văn
Giáo viên Trần Ý Thắng vừa tiến vào phòng học, cũng đặt một đống bài thi lên mặt bàn, cười híp mắt nói: “Các sinh viên, hôm nay một bài làm kiểm tra nhỏ.”
Sau đó là một loạt tiếng kêu rên
Cùng một thế giới, cùng một loại kêu rên
Vương Đằng phát hiện các giáo viên hình như đều thích đột kích, để ngươi không hề chuẩn bị, không biết có phải một kiểu oái oăm hay không
Kiểm tra phù văn chuyên nghiệp, trừ một vài thứ lý luận, chủ yếu là vẽ bùa
Vương Đằng bất đắc dĩ lắc đầu
Bài kiểm tra này với hắn mà nói vốn dĩ không hề ý nghĩa, còn chẳng bằng nhặt thuộc tính
Nhưng nếu đã đến rồi thì làm đi vậy
Soạt soạt soạt
Nửa tiếng kết thúc, nộp bài thi
Sinh viên lớp phù văn ngẩng đầu, vẻ mặt kinh ngạc
Giáo viên Trần Ý Thắng biết Vương Đằng nắm kiến thức phù văn cơ sở không tệ, nhưng không ngờ hắn có thể làm xong bài thi nhanh như vậy
Giáo viên nhìn Vương Đằng rồi bắt đầu sửa bài
Sau vài phút, bài thi sửa xong, Trần Ý Thắng cảm thấy rất kinh ngạc
Bài thi này làm rất hoàn mỹ, dù là những phù văn cơ sở có độ khó cũng vẽ vô cùng hoàn mỹ, cảm giác không kém bản tiêu chuẩn chút nào, tựa như một khuôn mẫu khắc ra
Nếu chỉ có vậy thì cũng không là gì, dù sao hắn cũng từng gặp rất nhiều sinh viên có thể làm được điều này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vẽ cũng không khó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khó chính là phải có đủ linh tính
Phù văn mà Vương Đằng vẽ đã có đủ linh tính rồi, điểm này vô cùng hiếm có
Phù văn học không phải một môn học vấn cứng nhắc, kết cấu cơ bản của nó cũng không khó nhưng khó là khó ở sự thiên biến vạn hóa trong đó
Người có thiên phú mà khuyết thiếu linh tính vẫn có thể trở thành phù văn sư nhưng tuyệt đối không đi xa được, tiền đồ bị giới hạn
Người có linh tính thì khác, tiền đồ của bọn họ không thể đong đếm được
Người như vậy không được mấy ai
Về thứ gọi là linh tính, nói ra thì hơi mơ hồ, thoạt nhìn phù văn vẽ ra hình như đều giống nhau, vậy thì nhìn thế nào để biết được là có linh tính hay không
Quả thật đối với phù văn sư trình độ như giáo viên mà nói, liếc mắt một cái sẽ nhìn ra được
Cái này giống với thư pháp, kiểu chữ mô phỏng giống nhau, có người vô cùng cứng nhắc nhưng có người lại viết ra được linh tính, mà nhà thư pháp đắm chìm trong đó nhiều năm hoàn toàn có thể nhìn ra được sự khác biệt
Sau khi sửa xong bài thi, ánh mắt Trần Ý Thắng lóe lên, nhìn Vương Đằng, cũng không biết đang suy nghĩ gì
...
Buổi chiều, lớp luyện tạo
Giáo viên của lớp luyện tạo là một người đàn ông cao lớn khỏe mạnh, chiều cao ít nhất trên hai mét, cánh tay thô như bắp đùi
Lúc trước vừa mới nhìn thấy giáo viên này, Vương Đằng lập tức nhớ tới Lỗ Tự Sinh
Hai người đều là đàn ông lực điền giống nhau, cơ bắp cuồn cuộn đó nhìn mà khiến người ta cảm thấy rất khủng bố
Nếu những huấn luyện viên thể hình đời trước nhìn thấy thân hình này của bọn họ nhất định sẽ xấu hổ vô cùng
Vương Đằng không khỏi suy nghĩ, chẳng lẽ luyện tạo sư đều là cái dạng này sao
Nếu sau này mình cũng biến thành như vậy thì chắc sẽ không ngất trong WC mất
May mà hắn hoàn toàn dựa vào nhặt thuộc tính, đến bây giờ vẫn chưa xuất hiện tình trạng vai u thịt bắp như vậy
Giáo viên lớp luyện tạo tên là Hùng Bá
Đúng, chính là cái tên lỗ mãng ngang ngược như vậy
Nhưng tất cả sinh viên đều cảm thấy hắn đặt tên hơi nhầm
“Các sinh viên, hôm nay chúng ta sẽ làm bài kiểm tra
Nhìn thấy kim loại trên bàn rèn của các ngươi không
Nhiệm vụ của các ngươi là trước khi hết tiết phải hoàn thành tôi luyện và luyện tạo, mà ta sẽ căn cứ mức độ hoàn thành của các ngươi để chấm điểm.” Hùng Bá cất lời
Giọng nói của hắn không có chút khí phách gì đáng nói, tương phản giống như giáo viên các môn khoa học xã hội vậy, chỉ nghe giọng nói sẽ không thể tin nổi đó là một người đàn ông cơ bắp trên hai mét
“Vậy mà không thi lý luận, trực tiếp rèn luôn.” Vương Đằng nhìn kim loại rèn trên bàn, ngạc nhiên nghĩ
“Đây là sắt Hắc Sa khá thường gặp.”
Kiểm tra bắt đầu, trong đầu Vương Đằng hiện lên giới thiệu về sắt Hắc Sa, tay mở lò rèn bên cạnh ra
Khi nhiệt độ đạt tới điểm mốc, vận chuyển một luồng nhu lực đưa sắt Hắc Sa vào trong đó
“Gần xong rồi!”
Sau mười mấy phút, Vương Đằng nhắm chuẩn thời cơ, lấy sắt Hắc Sa từ trong lò rèn ra
Búa sắt vung lên, tiếng gõ búa choang choang vang lên
Lúc này các sinh viên khác cũng đã bắt đầu rèn phần mình, trong phòng luyện tạo đều là tiếng kim loại va chạm
Tiếng búa gõ của Vương Đằng hòa vào trong phần lớn âm thanh, vốn nghe không thấy gì
Nhưng chân mày Hùng Bá lại nhướng lên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Âm thanh này.”
Lỗ tai hắn dộng đậy, lập tức tìm được nguồn gốc
Đừng lầm tưởng mỗi ngày phòng luyện tạo đối mặt với những tiếng ồn này sẽ có thính lực kém hơn người thường
Thân là võ giả, bọn họ tự nhiên có biện pháp bảo vệ thính lực của mình
Thậm chí đối với luyện tạo sư mà nói, thính lực rất quan trọng, bởi vì bọn họ cần nghe âm thanh của kim loại
Một luyện tạo sư giỏi có thể thông qua âm thanh phán đoán ra tạp chất bên trong kim loại còn lại bao nhiêu, ở đâu còn tồn tại tạp chất v.v.., lợi dụng điểm này để tôi luyện ra vật liệu hoàn mỹ nhất
Ánh mắt Hùng Bá lập tức khóa chặt Vương Đằng, trong mắt toát lên vẻ kinh ngạc
“Hóa ra là hắn.”
Hắn không tới gần, chỉ ở trên bục giảng âm thầm quan sát
Kết quả càng xem càng kinh hãi
“Thuật luyện tạo thật tuyệt diệu, chẳng lẽ Vương Đằng là người thừa kế của thế gia luyện tạo nào đó
Mà không phải, sao ta nghe nói hắn chỉ là con trai của gia đình thương nhân bình thường ở vùng Đông Hải, không có bối cảnh gì đặc biệt cơ mà
Lẽ nào là tự mình tìm tòi học được
Nếu là như vậy, thiên phú của Vương Đằng thật không tầm thường.”