“Sao vậy
Trông ngươi có vẻ rất kinh ngạc?” Qua Lâm nhìn Vương Đằng, hỏi
“Vâng, cũng hơi kinh ngạc
Ta nghe nói loại độc Dương vương trúng cực kỳ hiếm thấy, Dương vương phủ hao phí bao nhiêu tâm huyết cũng bó tay, sao đột nhiên lại giải được độc tố rồi.” Vương Đằng mỉm cười, nửa thật nửa giả nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Chắc là trời cao thương hại đi
Để giải độc cho Dương vương, quận chúa Lý của Dương vương phủ lặn lội khắp nơi, không tiếc bỏ ra số tiền lớn tìm kiếm linh dược, quả là hiếm thấy.” Qua Lâm cười nói
Vương Đằng mỉm cười, cũng không bày tỏ ý kiến gì
Lý Dung Tuyết có lòng hiếu thảo đáng quý nhưng thủ đoạn trước đây nàng sử dụng với hắn lại khiến hắn không thể cảm nổi
Song Vương Đằng cũng không từ chối nữa
Nếu có Qua Lâm đi cùng thì hẳn là không có vấn đề gì
Huống chi hắn cũng muốn gặp gỡ những nhân vật thiên tài của thế gia
Hắn ở Dương thành gần hai tháng lại chưa từng gặp mặt con em thế gia bao giờ
Lần này đến tham dự biết đâu sẽ có thu hoạch ngoài ý muốn gì đó cũng không chừng
..
Buổi tối
Sắc trời đã tối hẳn, cả tòa Dương vương phủ được bao trùm trong ánh đèn, sáng trưng như ban ngày
Có rất nhiều người ra ra vào vào từ cổng Dương vương phủ, vô cùng náo nhiệt
Đặc biệt là một vài nhân vật quan trọng đến dự, người hầu đứng ở cửa sẽ cao giọng hô lên, tỏ vẻ tôn kính
Vương Đằng và Qua Lâm ngồi xe ngựa Lân Giác đi tới Dương vương phủ
Ngựa Lân Giác là một loại tinh thú, tính tình khá ngoan ngoãn, tốc độ cực nhanh, được người thuần dưỡng để thay cho đi bộ
Nhưng người có thể dùng ngựa Lân Giác không nhiều
Dù sao cũng là tinh thú, tuy tính cách ôn hòa nhưng muốn thuần dưỡng cũng không phải chuyện đơn giản, cần tiêu hao lượng lớn nhân lực và vật lực, cho nên giá cả cực cao
Mấy thớt ngựa Lân Giác này của Qua Lâm là người khác tặng cho, bình thường đều để nuôi trong chuồng, chỉ thi thoảng tham gia cuộc họp mặt quan trọng mới dùng đến một, hai lần
Xe ngựa vừa tới cửa, lập tức có người tới tiếp đón
Vương Đằng nhảy xuống từ xe ngựa, sau đó đỡ Qua Lâm xuống
Với thực lực của hắn vốn không cần đỡ nhưng Qua Lâm nói, những tình huống quan trọng phải chú ý hình tượng, phải bày ra bộ dạng đức cao vọng trọng
Trước đây chuyện như vậy đều do Tô Linh Huyên làm, mà bây giờ Tô Linh Huyên lại theo cha nàng tới đây, không ở bên cạnh hắn, cho nên chỉ đành để Vương Đằng làm thay
Người hầu tiến lên nghênh tiếp nhìn thấy Qua Lâm, trong lòng cả kinh, vội cao giọng nói: “Hội trưởng Qua Lâm của công hội Phù Văn tới.”
“Hội trưởng Qua Lâm, mời ngài vào trong.”
Sau đó lập tức có hầu gái xinh đẹp tiến lên dẫn đường, đưa Qua Lâm và Vương Đằng đi sâu vào trong đình viện của Dương vương phủ
Vương Đằng quay đầu nhìn lại, rất nhiều người đều cần đưa thư mời mới được đi vào, mà bọn họ thì vào trực tiếp luôn
Nhờ quan hệ
Nhờ quan hệ trắng trợn luôn
Không ngờ khuôn mặt già nua của sư phụ Lâm lại có lợi ích như vậy
Ánh mắt Vương Đằng cổ quái, không khỏi nhìn chằm chằm mặt Qua Lâm
Hắn tự nhận không có mặt mũi lớn như vậy, thậm chí người khác còn chẳng thèm liếc mắt nhìn hắn một cái, hoàn toàn coi hắn là người vô hình
Bầu không khí của Dương vương phủ rất hân hoan, cực kỳ náo nhiệt
Trong vương phủ, rất nhiều người đang bận rộn chuẩn bị tiệc rượu, khách tới không dứt, những người quen biết dừng lại chào hỏi nhau
Song bọn họ đi đường khác với Vương Đằng
Lúc này, Vương Đằng đang đi cùng Qua Lâm trong một hành lang yên tĩnh
Đệt, đúng là đường dành cho khách quý có khác
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đường cho khách quý không chỉ u tĩnh mà còn là đường tắt, hai người Vương Đằng nhanh chóng tới nơi tổ chức dạ tiệc
Xung quanh treo vô số lồng đèn, chiếu sáng cây cối hoa cỏ khắp nơi, tựa như ảo mộng, cực kỳ lộng lẫy
Bầu trời đêm trăng sáng sao thưa, cảnh đêm tuyệt mỹ
Dạ tiệc cực kỳ khí phái, ngay phía trước là chủ tọa, một người đàn ông trung niên cao lớn uy vũ đang ngồi, hai bên có hai hàng ghế cho khách rất dài, lúc này có không ít người đã ngồi đó, chuyện trò vui vẻ
Xung quanh có mấy cái bục thấp, nhạc công đứng bên trên đánh đàn, có vũ công che lụa mỏng khiêu vũ uyển chuyển, tiếng đàn sao quanh quẩn trong dạ tiệc
“Hội trưởng công hội Phù Văn tới.”
Người hầu phụ trách hô tên bên dưới đột nhiên cao giọng nói
Sau đó chỉ thấy hai bóng người một già một trẻ đi tới
Người đàn ông trung niên ngồi ghế chủ tọa mắt sáng lên, trực tiếp đứng dậy đi xuống, nghênh đón Qua Lâm
Khách khứa đang ngồi cũng quay đầu nhìn lại
“Ha ha ha, đã lâu không gặp hội trưởng Qua Lâm.”
Dương vương cất tiếng cười sang sảng
“Chúc mừng Dương vương hồi phục như cũ
Đã lâu không gặp, Dương vương vẫn phong độ như vậy.” Qua Lâm cười ha hả chắp tay nói
“Ha ha ha, đi thôi.”
Thoạt nhìn Dương vương tâm trạng rất tốt, kéo Qua Lâm đi về phía trước, để hắn ngồi ở ghế đầu ngay bên tay trái của mình
Không cần nghĩ cũng biết, càng tới gần vị trí chủ tọa mà Dương Vương ngồi, địa vị của người ngồi đó chắc chắn sẽ càng cao
Qua Lâm cũng không từ chối, cười ha hả ngồi xuống
Người khác thấy vậy cũng bình tĩnh như chuyện đương nhiên
Lúc này Vương Đằng đã ngồi xuống
Phía sau hàng ghế hai bên còn có rất nhiều bàn nhỏ, chuyên để đám tiểu bối ngồi
Vương Đằng bèn ngồi xuống bàn phía sau lưng Qua Lâm
Hắn âm thầm nhìn Dương vương, chỉ thấy Dương vương ngũ quan đoan chính, tướng mạo đường hoàng, tự có khí độ uy phong
Đồng thời còn có thể thấy được gương mặt hắn có vài phần tương tự Lý Dung Tuyết
Lúc này, có mấy vị khách từ xa chắp tay với Qua Lâm
Mà những thanh niên sau lưng các vị khách đều không khỏi nhìn về phía Vương Đằng, rất tò mò về thân phận của thiếu niên đi cùng Qua Lâm đến đây
“Hội trưởng Qua Lâm, cậu trai trẻ phía sau ngươi là?” Dương vương hỏi
“Hắn là đệ tử lão phu vừa thu nhận, tên là Vương Đằng.” Qua Lâm nói
Dương vương cực kỳ hiền hòa, không hề tỏ vẻ trịch thượng, vừa cười vừa nói: “Có thể được hội trưởng Qua Lâm nhận làm đệ tử, cậu Vương Đằng đây chắc phải có thiên tư kinh người.”