Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 432: Sát ý của kiến hôi với cự nhân chống trời




Lý Dung Tuyết: “...”
Vạn Phi Phượng: “...”
Đông Phương Du: “...”
Dịch Khai Thành: “...”
Nhân tộc xung quanh: “...”
Ma tướng tám tay: “...”
..
Mọi người nhìn Vương Đằng đang kinh ngạc tròn mắt, hầu như muốn té xỉu
Anh giai ơi, đây là lúc nào rồi, trọng điểm chú ý của ngươi có thể lệch hơn nữa không hả
Dương thành đều rơi vào tuyệt cảnh, ai còn quan tâm nó có biết nói tiếng người không
Mà không phải, đây là vấn đề nói tiếng người hay không à
Sắp không chống đỡ được nữa mới là mấu chốt đó má
Giọng Vương Đằng rất lớn, đám người Qua Lâm đang trên không cũng đều nghe được
Khóe miệng Qua Lâm giần giật, cảm giác mạch não của đệ tử nhà mình hơi khác với người thường, bèn giả vờ như không quen hắn
“Ha ha ha, Qua Lâm à, đệ tử này của ngươi thú vị ghê.” Viện trưởng Dương không khỏi cười lớn
“Giỡn hơi quá.” Dương vương cạn lời
Song có trò cười của Vương Đằng, áp lực trong lòng mọi người được xua tan đi rất nhiều
Bọn họ thấy Vương Đằng không hề sợ hãi đối mặt với Ma tướng tám tay, thậm chí còn dám trêu chọc đối phương, đột nhiên cảm thấy hình như Ma tướng tám tay cũng không đáng sợ đến vậy
Nhân tộc có ba cường giả như Dương vương tọa trấn, tiếp viện gần đó cũng chắc chắn sẽ tới nhanh thôi, bọn họ vẫn còn hy vọng
Gân xanh trên mặt ma tướng tám tay giật thình thịch, ánh mắt đỏ như máu nhìn Vương Đằng vừa nói chuyện bên dưới, lạnh lùng bảo: “Ngươi khá lắm, tiểu bối Nhân tộc.”
Đang nói chuyện, một thanh chiến mâu trong tay nó đột nhiên ném ra
Không ai ngờ tới nó lại ra tay với Vương Đằng
“Mau tránh ra.” Qua Lâm biến sắc, niệm lực tinh thần tuôn ra, muốn ngăn cản thanh chiến mâu kia
“Vô sỉ.” Viện trưởng Dương và Dương vương giận dữ, Ma tướng tám tay lại dám ra tay với thiên tài Nhân tộc trước mặt họ
Đám người Tô Linh Huyên, Lý Dung Tuyết bên dưới sắc mặt trắng bệch, ánh mắt khủng hoảng nhìn thanh chiến mâu mang theo khí thế vô địch nhắm thẳng vào Vương Đằng
Tâm trạng Vương Đằng chấn động, cũng không ngờ tới Ma tướng tám tay lại động thủ với hắn
Nhưng hắn đã phản ứng lại trong nháy mắt, sắc mặt cực kỳ ngưng trọng, niệm lực tinh thần tuôn ra, hình thành lực cản chống lại chiến mâu
Mọi người chỉ thấy chiến mâu bị kiềm chế nhưng vẫn từ từ di chuyển về phía trước
Dường như có một lá chắn vô hình ngăn cản nó
Một kích phẫn nộ đến từ cường giả cấp Chiến Tướng, có thể tưởng tượng được sự khủng bố của nó
Một giọt mồ hôi lạnh chảy ra từ trên trán Vương Đằng, niệm lực tinh thần của hắn tiêu hao cực lớn, liều mạng ngăn cản chiến mâu
Nói ra thì dài, thật ra chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi, niệm lực tinh thần của Qua Lâm đã theo tới, hình thành một lực giằng co
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dưới tác dụng của hai cỗ niệm lực tinh thần, cuối cùng chiến mâu cũng dừng lại
Một tiếng leng keng vang lên, chiến mâu rơi xuống đất
“Phù!” Vương Đằng thở phào, trong lòng vẫn còn sợ hãi
Hắn ngẩng đầu nhìn con rùa Ma tướng tám tay, chợt nhếch môi cười
“Thanh chiến mâu này ta xin nhận lấy.”
Nói rồi bèn nắm trường mâu trong tay
Có một câu hắn còn chưa nói ra… Sau này ắt sẽ trả lại
Đôi mắt sắc máu của Ma tướng tám tay lóe sáng, nó thấy được sát khí từ trong mắt Vương Đằng
Một con kiến hôi cũng dám lộ sát ý với cự nhân chống trời
“Ha ha ha, thú vị, thật là thú vị.” Ma tướng tám tay cười ha hả, nhìn Vương Đằng nói: “Ta nhớ kỹ ngươi rồi.”
“Ta nhớ kỹ ngươi rồi.”
Những lời này quanh quẩn bên tai mọi người
Tất cả đều toát mồ hôi thay Vương Đằng
Bị một cường giả cấp Chiến Tướng ghi thù, sợ là không ngủ yên giấc mất
Mọi người không khỏi nhìn về phía Vương Đằng, thấy sắc mặt hắn cực kỳ thản nhiên, dường như không thèm để trong lòng
“Ấy đừng đừng, một con động vật giống đực như ngươi nhớ ta làm gì
Đổi thành một mỹ nữ còn được
Đúng rồi, loài Hắc Ám các ngươi có giống cái không thế
Ẹc… Thôi quên đi, dù có chắc cũng xấu y như ngươi thôi à.” Vương Đằng nói
Mọi người: “...”
Mọi người đại não chấn động
Hộp sọ co rút từng cơn
Bọn họ không thể tin nổi nhìn Vương Đằng
Vừa rồi tên nhóc này suýt chết mà vẫn dám vũ nhục Ma tướng tám tay ngay trước mặt nó
Không chỉ mắng nó là súc vật, còn chê nó xấu
Tên này đúng là nhảy disco giữa ranh giới sống chết luôn rồi
Nhưng không hiểu sao lại thấy rất đã
Tâm trạng thoải mái không chịu được~
Mọi người nhìn gương mặt đen không thể đen hơn của Ma tướng tám tay, tuy không nhìn ra điều gì nhưng có thể cảm giác chắc nó đang cực kỳ buồn bực, thậm chí còn giận dữ
Đám Lý Dung Tuyết và Tô Linh Huyên rất muốn kéo hắn, vừa rồi suýt chết một lần, muốn thử thêm lần nữa à
Ngươi ngại sống lâu quá hay sao
“Chắc ngươi chưa trải nghiệm thế nào là tuyệt vọng thật sự nhỉ.” Giọng nói lạnh băng của Ma tướng tám tay vang lên: “Đợi đánh hạ tòa thành này, ta sẽ xé xác ngươi thành từng mảnh.”
“Sợ thế sợ thế!” Vương Đằng rụt người lại, trông cực kỳ sợ sệt nhưng miệng lại cười toe toét: “Vậy ngươi chờ đánh hạ Dương thành xong rồi nói tiếp nha.”
Lời thoại này
Giọng điệu này
Nghe thế nào cũng thấy rất ngứa đòn
Uỳnh
Ma tướng tám tay đã sắp bùng nổ đến nơi, bước lên trước một bước, muốn lao xuống bóp chết tên tiểu tử Nhân tộc nhiều lần vũ nhục hắn
“Đối thủ của ngươi là chúng ta.”
Dương vương và viện trưởng Dương lòng đầy phẫn nộ
Vừa rồi Ma tướng tám tay động thủ với Vương Đằng ngay trước mặt họ đã khiến họ giận dữ không thôi
Lúc này thấy nó còn muốn ra tay lần này, đây là hoàn toàn không coi bọn họ ra gì mà
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Dương vương, Dương Kinh Vũ, các ngươi kéo chân nó.” Qua Lâm lạnh lùng nói
Nếu nói là phẫn nộ thì hắn chắc chắn có cảm xúc mãnh liệt hơn Dương vương và viện trưởng Dương nhiều
Dù sao Vương Đằng cũng là đồ đệ của hắn, hành động của Ma tướng tám tay khiến Qua Lâm không thể dễ dàng tha cho nó được
Dương vương và viện trưởng Dương biết Qua Lâm nghĩ gì, cả hai nhìn nhau, trịnh trọng gật đầu: “Được, hai chúng ta cố gắng tranh thủ thời gian.”
Ma tướng tám tay không khỏi nhìn về phía Qua Lâm
Nhưng lúc này, Dương vương và viện trưởng Dương đã lao về phía nó, giữa ba người lại nổ ra đại chiến
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.