Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 444: Bàn tay lớn chống trời.




Mỗi một khí tức đều vô cùng mạnh, tuyệt đối thuộc về cấp Chiến Tướng, mà lại là cường giả trong cấp Chiến Tướng
Trong đó, một bóng người từ tốn nói với phía Metis: “Lần trước, ngươi may mắn trốn được một cái mạng, lại còn dám đến Nhân tộc.”
“Đàm Đài Tuyền, ngươi thật sự cho rằng ta lại sợ ngươi sao.” Metis nhìn lên ngườ phụ nữ tuyệt thế, dù là dung mạo hay khí chất đều vượt xa mình không ít trước mặt, âm trầm nói
“Hôm nay giữ ngươi ở đây đi!” Đàm Đài Tuyền từ tốn nói
Nàng phảng phất chỉ đang trần thuật một chuyện cực kì bình thường, mà không phải muốn giết một loài Hắc Ám cấp Chiến Tướng mạnh mẽ
Metis bị giọng điệu này của nàng kích thích, tức đến toàn thân run rẩy
“Cô giáo!” Lúc này, Vương Đằng mở miệng kêu lên
Không hề nghi ngờ, người đến chính là cô giáo của hắn… Đàm Đài Tuyền
Trên đời này cũng chỉ có một Đàm Đài Tuyền
Đàm Đài Tuyền quay đầu lại, không khỏi nhìn lướt qua trận pháp dưới chân Vương Đằng, lập tức lộ vẻ mỉm cười: “Khá lắm!”
Nàng hiển nhiên đã nhìn ra trận pháp này có thể uy hiếp đến tồn tại cấp Chiến Tướng
Đối với việc Vương Đằng có thể nắm giữ trận pháp như thế, dù hơi nghi hoặc và không hiểu, nhưng lại khiến nàng hết sức hài lòng
Đệ tử ưu tú, thân làm cô giáo, nàng đương nhiên vui mừng
Nhưng một cường giả cấp Chiến Tướng khác thì tâm tình lại không quá tốt, thậm chí sắc mặt còn hơi đen lại
Người này bất ngờ chính là quân chủ của quân đoàn Xích Hổ Tiếu Nam Phong
Vương Đằng từng có xích mích với quân đoàn Xích Hổ, mà Đàm Đài Tuyền vì xả giận cho Vương Đằng, lại mạnh mẽ đánh vị quân chủ Tiếu Nam Phong này một trận
Mỗi lần nhớ tới, Tiếu Nam Phong đều đầy bụng oán khí, có tức mà không có chỗ xả
“Sao ở đâu cũng có ngươi vậy?” Tiếu Nam Phong không có cái sắc mặt tốt gì với Vương Đằng, nói rất ghét bỏ
“Tiếu Nam Phong, có phải ngươi lại ngứa da rồi không.” Đàm Đài Tuyền liếc xéo hắn, lạnh nhạt nói
Khóe miệng Tiếu Nam Phong giật một cái, lúc này hắn không nói thêm gì nữa, mà trong lòng lại mắng Đàm Đài Tuyền vô số lần…
Bà điên này
“Hai vị, mặc dù rất cảm ơn các ngươi tới cứu viện, nhưng bây giờ không phải là lúc nói việc nhà, có phải chúng ta nên quét sạch những loài Hắc Ám này trước không.” Lúc này, một cường giả cấp Chiến Tướng khác có hơi cạn lời, nói
“Tướng quân Thân Đồ.” Dương Vương và Dương viện trưởng tới tụ hợp
“Bái kiến Dương Vương.” Thân Đồ Hùng khẽ hành lễ về phía Dương Vương, sau đó gật đầu với Dương viện trưởng, nói: “Thật ngại quá, ta tới chậm, hai vị không sao chứ?”
“Chúng ta không sao, nhờ có vị tiểu huynh đệ Vương Đằng này hỗ trợ, mới suýt đánh giết Bát Tí Ma tướng kia, đáng tiếc vẫn bị cứu lại.” Dương Vương và Dương viện trưởng nói
Thân Đồ Hùng đã nhìn ra trận pháp Vương Đằng dưới chân bất phàm từ lâu, lúc này nghe thấy Dương Vương và Dương viện trưởng thừa nhận, vẻ kinh ngạc lóe lên trong mắt
Hắn gật đầu nói: “Lời cảm ơn, sau này lại nói, việc cấp bách bây giờ là đánh giết hai con loài Hắc Ám này trước.”
“Ha ha ha!” Metis chợt cười to: “Muốn giết chúng ta, các ngươi đừng nằm mơ!”
“Thử một chút chẳng phải sẽ biết sao!” Đàm Đài Tuyền hừ lạnh một tiếng, rồi phóng về phía hai người Metis
Mấy người Tiếu Nam Phong cũng dồn dập ra tay, bao vây Metis và Zulz lại, chuẩn bị vây giết bọn chúng ở đây
Sắc mặt Metis lạnh nhạt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng ngẩng đầu nhìn về phía vòng xoáy đen nhánh trên đỉnh đầu
Ầm ầm
Bỗng nhiên, một tiếng vang thật lớn vọng lại, chỉ thấy một cánh tay vô cùng to lớn trong vòng xoáy mạnh mẽ đè ép, chộp về hướng mấy người Đàm Đài Tuyền bên dưới
Cánh tay kia giống như một cây cột chống trời, thò ra từ vòng xoáy không gian, ngang qua trời đất, cánh tay ma sát vách ngăn không gian bốn phía, truyền ra tiếng “Choang” giống như tiếng thuỷ tinh vỡ nát
Từng mảnh vỡ không gian tản ra từ không trung
“Không được!” Sắc mặt Tiếu Nam Phong và Thân Đồ Hùng tái mét, tâm thần cuồng loạn, cảm nhận được uy hiếp cực lớn từ trên cánh tay này
“Liên thủ!” Ánh mắt Đàm Đài Tuyền cấp tốc lóe lên, nàng trầm giọng nói
Ầm
Mấy cường giả cấp Chiến Tướng đồng thời ra tay
Đàm Đài Tuyền dùng kiếm, chém ra một ánh kiếm cực hạn, kiếm khí tung hoành, hình thành một cơn bão táp, càn quét mà ra
Vũ khí của Tiếu Nam Phong là một thanh chiến đao, ánh đao bắn ra bốn phía, phảng phất muốn chém sạch hết thảy, mang theo nóng rực cực hạn
Thân Đồ Hùng cầm chiến chùy trong tay, trong lúc nện gõ, lại có lôi quang lấp lóe, ầm ầm, tiếng sấm như vang lên giữa trời đất
Một cột sét vô cùng thô to bổ ra từ chiến chùy, đón đỡ bàn tay lớn chống trời
..
Mấy cường giả cấp Chiến Tướng tự thi triển ra thủ đoạn mạnh nhất của riêng mìnhmà bắn phá
Ầm
Mấy đòn tấn công mạnh mẽ rơi vào trên cánh tay khổng lồ chống trời
Một bên khác, Vương Đằng cũng vận chuyển trận pháp tới cực hạn, điều động lực lượng cuối cùng ngưng tụ ra tám con hỏa long, phóng tới bàn tay lớn chống trời
Lửa hừng bọc nó lại, cháy hừng hực
Dưới đông đảo đòn tấn công như thế, bàn tay lớn kình thiên kia rốt cục hơi ngưng trệ một chút, một vết thương nhỏ xuất hiện trên cánh tay
Nhưng hắn lại đè ép xuống lần nữa, mở ra bàn tay khổng lồ, chộp tới đám người
“Lui!” Đồng tử trong mắt đám người Tiếu Nam Phong co rụt lại
Họ vội vàng tản ra bốn phía
Bàn tay lớn chống trời này thực sự quá mạnh, mấy người hợp lực công kích lại không làm gì được hắn
Nhưng hắn bị kẹt trong vết nứt không gian, phạm vi hoạt động có hạn, không thể kịp thời bắt được đám người Tiếu Nam Phong chạy tứ tán, liền chụp tới Zulz và Metis, lập tức trở lại không gian vòng xoáy
“Thằng nhóc Nhân tộc kia, món nợ này ta nhớ kỹ, lần sau gặp mặt chính là lúc chết của ngươi.” Tiếng của Zulz truyền ra từ trong vòng xoáy kia
Sau đó, vòng xoáy không gian dường như mất đi cây cột chèo chống, chậm rãi thu nhỏ, dần dần biến mất không thấy gì nữa

[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.