Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 451: Đây quả thật là sư phụ ruột sao?




“Đây là...”
Tô Linh Huyên nhìn về phía vật trong tay, rõ ràng không phải một sợi dây chuyền phổ thông
Sợi dây chuyền này chẳng những lộng lẫy, tao nhã, mà lại càng là một đồ phòng ngự được khắc phù văn hiếm thấy
Cho dù gia thế của nàng không tầm thường, bản thân cũng là một phù văn sư, nhưng chưa từng thấy thứ này được mấy lần
Cô giáo này của Vương Đằng này ra tay quá hào phóng rồi, nếu là vật phẩm bình thường, nàng vốn nên nhận lấy, nhưng thứ này…
“Không được, không được, thứ này quá quý giá, ta không thể nhận.” Tô Linh Huyên vội vàng chối từ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Nhận đi, thứ này vô dụng với ta, thả ở chỗ ta cũng chỉ chờ bám bụi thôi, nhận đi, nhận đi.” Đàm Đài Tuyền cười nói
“Nếu các hạ Đạm Đài đã nói như vậy, ngươi cứ nhận lấy đi.” Goring mở miệng nói
“Thế thì..
được rồi, vậy cám ơn chị Đạm Đài.” Lúc này Tô Linh Huyên mới nhận lấy, trong mắt lóe ra vẻ mừng rỡ
“Lại nói, ta vốn định để lại sợi dây chuyền này cho vợ của đồ đệ ta, nhưng thấy hắn vẫn có vẻ là chó độc thân vạn năm, vẫn nên tặng dây chuyền này cho ngươi trước đi.” Đàm Đài Tuyền như có cảm thán, nói
Vương Đằng: “...”
Chó độc thân vạn năm

Định nghĩa sao mà ác độc!
Đây quả thật là sư phụ ruột sao
Không phải là giả đấy chứ
Tô Linh Huyên: “...”
Luôn cảm thấy mình bị gài bẫy, hiện tại trả lại sợi dây chuyền này còn kịp sao
Nàng lập tức khóc không ra nước mắt
Ý trong lời này của Đàm Đài Tuyền không phải là coi nàng thành quân dự bị cho vị trí vợ của Vương Đằng sao
Thế nhưng, ai muốn làm vợ của hắn chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tên này mạnh thì có mạnh, đẹp trai thì có đẹp trai, nhưng thật sự rất không đứng đắn, vừa già vừa âm hiểm ức hiếp nàng
Dạng người này, sao có thể làm vị hôn phu tương lai của nàng được
Tô Linh Huyên nghĩ đến sau này nếu gả cho Vương Đằng, mỗi ngày đều bị hắn ức hiếp, lập tức không rét mà run, nhìn Goring vô cùng đáng thương
Thầy ơi, cứu ta…
Goring: “...”
Giờ phút này, hắn rất muốn hô to một tiếng —— cẩu tặc, lại dám có ý đồ với đồ đệ bảo bối của ta
Nhưng nghĩ lại, hình như Vương Đằng cũng là đồ đệ của hắn
Vì một đồ đệ mà đi gài một đồ đệ khác, còn có thể xem như gài sao
Trong chốc lát, hắn buồn bực đến muốn hộc máu, kịch bản, kịch bản của người này thật sâu, tuyệt không phải hạng người bình thường
Cuối cùng, hắn chỉ có thể ho vội một tiếng nói: “Khụ khụ, chuyện của tiểu bối vẫn nên để chính bọn họ làm chủ đi, chúng ta cũng không cần can thiệp
Thời đại hiện tại này, đến cả đại lục Tinh Võ chúng ta cũng không phổ biến ép duyên, Địa tinh các ngươi chắc hẳn còn chưa sửa đổi chứ?”
“Ha ha ha, ta chỉ đùa một chút thôi, chuyện giữa trẻ con, ta mới lười đi quản.” Đàm Đài Tuyền vỗ bả vai Tô Linh Huyên, nói: “Yên tâm, chỉ cần ngươi không đồng ý, không ai dám ép buộc ngươi.”
Tô Linh Huyên lập tức thở ra một hơi, ai da má ơi, hù chết ta rồi
“Cô ơi, chúng ta ra ngoài trước đi, thầy Goring vừa khôi phục, cần phải nghỉ ngơi thật tốt.” Vương Đằng xạm mặt lại, nói
“Cũng tốt, vậy đại sư Goring, ngươi nghỉ ngơi thật tốt, sau này có rất nhiều cơ hội giao lưu.” Đàm Đài Tuyền lập tức trả lại cho Vương Đằng một ánh mắt “không nên thân”, cười nói với Goring
“...”
Sau khi Vương Đằng ra ngoài từ chỗ Goring, hắn tách ra với đám người Đàm Đài Tuyền, một mình đến thăm Lâm Chiến
Sau khi Lâm Chiến ăn vào đan dược chữa thương, thương tích đã chuyển biến tốt đẹp, nhưng vẫn có vẻ rất suy yếu, nằm ở trên giường, không biết đang suy nghĩ gì
“Thế nào, ngươi đã khỏe chưa?” Vương Đằng đi vào phòng, hỏi
“Còn chưa chết được.” Lâm Chiến xoay đầu lại, nói bằng giọng khàn khàn
“Đám Liễu Yến…” Vương Đằng chần chờ nói
“Yên tâm đi, sau khi ta lót sau, ta để bọn họ trốn trước rồi, nhà họ Diêu vẫn chưa bắt được bọn họ.” Lâm Chiến biết Vương Đằng đang lo lắng điều gì, nên nói
“Vậy là tốt rồi, ta còn tưởng rằng… Tóm lại không có việc gì thì tốt rồi.” Vương Đằng thở nhẹ ra, lắc đầu, nói
“Đúng vậy, nếu thiếu ai, tiểu đội Chiến Hổ coi như chỉ còn trên danh nghĩa.” Lâm Chiến cảm thán, nói
“Sao ngươi lại bị nhà họ Diêu bắt được?” Vương Đằng hỏi
“Ngươi còn nhớ lần người nhận treo thưởng của nhà họ Diêu đến giết chúng ta không
Sau khi những người kia bị chúng ta giết ngược lại, Diêu gia đã nhìn chằm chằm chúng ta, tự phái người nằm vùng tại Ung thành, vừa phát hiện chúng ta ra ngoài, đã phái cường giả cấp Chiến Binh ngũ tinh chặn đường.” Lâm Chiến nói
“Yên tâm, Diêu Hồng Thọ đã đền tội, từ đây nhà họ Diêu đã không còn tồn tại, xem như báo thù cho ngươi.” Vương Đằng nói
“Diêu Hồng Thọ chết rồi
Nhà họ Diêu hết rồi
Chết thế nào
Diệt làm sao?” Lâm Chiến cả kinh nói
Diêu Hồng Thọ chính là cường giả cấp Chiến Binh lục tinh, thế lực nhà họ Diêu cũng không yếu, lại còn nói chết thì chết, nói diệt là diệt rồi
Mặc dù Lâm Chiến cực kì hận Diêu Hồng Thọ, ước gì hắn chết sớm, nhưng giờ phút này lại cảm thấy không chân thực lắm
“Ta giết!” Vương Đằng thản nhiên nói
“Ngươi giết á!!” Lâm Chiến phảng phất nghe thấy chuyện không thể tin nổi gì, mở to hai mắt nhìn hắn: “Đây chính là cường giả cấp Chiến Binh lục tinh đó!”
Vương Đằng cười mà không nói
Lâm Chiến thấy dáng vẻ này của hắn, không khỏi cười khổ, nói: “Thằng nhóc nhà ngươi quá biến thái!”
“Cũng không có gì, so với cường giả chân chính, ta còn kém xa lắm.” Vương Đằng không khỏi nhớ tới Bát Tí Ma tướng, còn có bàn tay lớn chọc trời cuối cùng phá giới mà đến kia…
Quả nhiên, hắn vẫn quá yếu
“Tiểu đội Chiến Hổ quả nhiên không giữ được ngươi.” Lâm Chiến cảm thán nói, trong lòng khó tránh khỏi có hơi tiếc nuối
Hắn đã sớm biết, trời đất của Vương Đằng ở nơi rộng lớn hơn, mà tiểu đội Chiến Hổ chỉ là một ao nước cạn mà thôi, để con Tiềm Long này nghỉ lại một lát lúc còn chưa trưởng thành đã là cực hạn
“Đừng nói như vậy, tiểu đội Chiến Hổ đã giúp ta rất nhiều.” Vương Đằng nói

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.