Nói xong, bọn họ không khỏi nhìn về phía Goring, cảm khái nói: “Không hổ là đại sư Goring, cho dù là đại trận phù văn có độ khó cao như vậy cũng có thể đạt tới xác xuất thành công cao như thế.”
“Mọi người quá khen, ta là suy xét đến tình huống các vị đại sư chung sức ra tay, mới có nắm chắc như thế
Nếu chỉ dựa vào bản thân lão hủ, chỉ sợ cũng chưa chắc chắn tới bốn mươi phần trăm được.” Goring lắc đầu nói
“Là vậy sao!” Ân Đồng Phương và đám người Dương vương nghe được sự sùng bái từ các vị phù văn đại sư, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Phù văn đại sư và đám người Dương vương đứng ở góc độ khác biệt, kết quả thu được tự nhiên cũng không giống nhau
Đám người Kaier là phù văn sư, thứ bọn họ xem chủ yếu vẫn là trình độ
Mà đám người Ân Đồng Phương xem như bên chỉ huy, chỉ xem xác xuất thành công cao hay thấp
“Nếu để ta nói, nếu uy lực của Vạn Lôi Tịch Diệt trận kia mạnh như thế, không bằng cứ được ăn cả ngã về không, thử một lần.” Lúc này, Đàm Đài Tuyền mở miệng nói
“Việc này…” Ân Đồng Phương vẫn còn hơi do dự
“Thật ra có thể chuẩn bị hai phương án!”
Mọi người ở đây do dự lúc, một âm thanh chậm rãi vang lên
Mọi người nhất thời nhìn về phía… Vương Đằng bên cạnh Goring, người vừa lên tiếng chính là người thanh niên này
Không ít cường giả cấp Chiến Tướng đang tham dự cau mày
Nói thật, dù là trước đó đám người Dương vương thổi phồng Vương Đằng thế nào, những người này vẫn không quá hiểu rõ về Vương Đằng, lúc này thấy hắn mở miệng, tự nhiên cảm thấy hắn có chút không biết nặng nhẹ
Dù sao cũng đang trong trường hợp quan trọng như vậy, bất cứ phát biểu gì cũng có thể ảnh hưởng đến kết quả cuối cùng, cần hết sức cẩn thận
Những học trò của các phù văn đại sư kia cũng mặt đầy kinh ngạc, sôi nổi nhìn qua Vương Đằng, trong lòng không ngớt nói thầm
Lá gan của tên này thật đúng là đủ lớn
Loại thời điểm này cũng dám mở miệng
Không thấy các vị đại lão cấp Chiến Tướng vẻ mặt nặng nề, bầu không khí cực kỳ căng thẳng sao
Nhưng nói trở lại, trong tình huống khí tràng lớn như thế, áp lực kinh khủng như thế, hắn vẫn còn có thể mở miệng, hơn nữa vẫn là dáng vẻ dửng dưng bình tĩnh, ít nhất thì dũng khí đáng khen ngợi lắm
Không giống bọn họ, ngay cả rắm cũng không dám thả
Không đúng, bọn họ chỉ là biết thời thế mà thôi
Cũng may vẫn có không ít người, vẫn tương đối mong chờ vào Vương Đằng
Ví dụ như Đàm Đài Tuyền, ví dụ như Goring, ví dụ như Dương vương…
Dương Vương lộ ra vẻ mặt cảm thấy hứng thú, cười nói: “Nói nghe thử.”
“Ý của ta là, có thể bố trí hai trận pháp.” Vương Đằng nhìn quanh một vòng, vẻ mặt bình tĩnh nói: “Vạn Lôi Tịch Diệt trận làm chính, nhưng ở bên ngoài, bên trong có thể bố trí Ất Mộc Dung Hỏa trận làm phụ!”
Các vị phù văn đại sư vốn đang lơ đễnh, nhưng sau khi nghe được lời Vương Đằng nói ra, đột nhiên ngây người, ngay sau đó lộ ra vẻ như nghĩ tới cái gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đám người Dương Vương am hiểu không sâu đối với trận pháp phù văn, bởi vậy chỉ có thể đặt ánh mắt lên người chúng phù văn đại sư, chờ đợi bọn họ rút ra kết quả
Lúc này, một thanh niên phù văn sư có lẽ là nhìn thấy đám người Dương vương có thái độ cực kỳ khoan dung với người trẻ tuổi, lập tức không nhịn được mở miệng nói: “Không đúng chứ nhỉ
Theo kiến giải vụng về của ta, Vạn Lôi Tịch Diệt trận là trận pháp thuộc tính Lôi, mà Ất Mộc Dung Hỏa trận thì lại là trận pháp thuộc tính Hỏa, cả hai không tương hợp, chứ đừng nói đến chuyện phụ trợ, càng đừng nói đến chuyện bên trong một trận pháp này lại bố trí một trận pháp khác, độ khó sẽ chỉ càng cao hơn, điều này há chẳng phải là lẫn đầu lộn đuôi sao.”
Vương Đằng nghe vậy, không khỏi nhìn qua chỗ âm thanh truyền đến
Chỉ thấy một người thanh niên trang phục mặc phù văn sư, dáng người gầy gò cao ráo, bộ dáng thanh tú, khí chất có chút không tầm thường cũng đang nhìn lại hắn
Ánh mắt hai người đối nhau, trong mắt người thanh niên này lóe lên vẻ đắc ý
Vương Đằng thu lại ánh mắt, trong lòng buồn cười không thôi
Hắn biết rõ mục đích của người thanh niên này, đơn giản là muốn giẫm hắn một chân, lộ mặt một chút trước các vị phù văn đại sư và cường giả cấp Chiến Tướng
Người trẻ tuổi ấy mà, khó tránh khỏi có lòng hiếu thắng
Chỉ là, nếu hắn có thể khống chế hai tay vì cảm xúc căng thẳng mà có chút phát run kia, có thể hiệu quả sẽ càng tốt hơn một chút
Hơn nữa học thức của hắn rõ ràng không tới nơi tới chốn, phản bác kia là lập trường không vững…
Nếu là bình thường, Vương Đằng đương nhiên sẽ không nhìn người khác giẫm lên đầu hắn, nhưng sức chiến đấu của tên này quá yếu, ngay cả chọc giận hắn cũng làm không được
Đám người Ân Đồng Phương lại ngây người lần nữa, ý vị thâm trường nhìn qua hai người, nhưng không vội vã nói cái gì, yên lặng chờ các vị phù văn đại sư mở miệng
Lý Dung Tuyết ngồi ở bên cạnh Dương vương quăng qua cho Vương Đằng một nụ cười giễu
Vương Đằng không khỏi lắc đầu, bà cô này thực sự là xem diễn không chê lớn chuyện lớn mà
Người thanh niên phù văn sư kia thấy cảnh này, trong mắt lóe lên một tia hâm mộ, ghen tị, còn muốn mở miệng nói thêm gì đó
“Im miệng!” Bỗng nhiên, một tiếng quát lạnh vang lên
“Thầy!” Thanh niên phù văn sư vô cùng ngạc nhiên, ngơ ngác nhìn qua ông lão ngồi trước mặt hắn
Lúc này, ông lão ấy xoay đầu lại, sắc mặt khó coi nhìn chằm chằm hắn
Thanh niên phù văn sư lập tức có chút lúng ta lúng túng
“Không hiểu thì đừng nói lung tung!” Ông lão khẽ quát một tiếng, ngay sau đó chắp tay với mọi người nói: “Thật ngại quá, lão hủ dạy bảo không đúng cách, khiến các vị chê cười!”
“Không sao
Không sao!”
“Người trẻ tuổi mà, phạm chút sai lầm là rất bình thường!”
“Đúng vậy, đúng vậy
Lúc tuổi chúng ta còn trẻ không phải cũng như vậy sao…”
Trong lòng các vị phù văn đại sư mặc dù đều có chút cười trên nỗi đau của người khác, nhưng mặt ngoài lại xua tay, cười ha ha, đều tỏ ra vẻ người từng trải