Một đám người vây xem
Vương Đằng: “…”
Hắn trở thành trọng điểm chú ý sao
Hắn có chút dở khóc dở cười, nói cho cùng mấy đại lão phù văn này vẫn không tin tưởng hắn lắm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chẳng qua cũng không quan trọng, có thể kiểm tra ra cái gì, coi như Vương Đằng hắn thua
Các phù văn đại sư ban đầu ôm ý đồ quan sát kiểm tra những thiếu hụt và tu bổ phù văn mà Vương Đằng khắc, kết quả bọn họ dường như phát hiện ra chuyện gì đó khủng khiếp lắm, ngay lập tức sắc mặt từng người trở nên nghiêm trọng
“Đây là…”
Trong mắt đại sư Kaier loé sáng, khen ngợi nói: “Kỹ thuật khắc thật là tinh xảo, không hề sai một li!”
“Quá kinh người rồi, chỉ riêng phần trình độ này e rằng đều muốn vượt qua lão già cổ hủ này rồi!” đại sư Tra Thụ kinh hoàng, ngạc nhiên nói
Bọn hắn vừa tấm tắc khen ngợi, vừa xem kĩ lại toàn bộ phù văn một lần, cuối cùng lại có thể tìm ra
Mảnh phù văn này hoàn hảo đến nỗi khiến người ta tức giận!!
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một đám phù văn đại sư trên trăm tuổi cũng hiện ra vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi, bọn hắn nhìn nhau, nhất thời không nói được lời nào
Trong lòng cùng lúc nghĩ đến hai chữ:
“Yêu nghiệt!”
“Vương Đằng, cảnh giới phù văn sư của người đạt đến trình độ nào rồi?” Goring hít một hơi, hỏi
“Không biết nữa, lão sư, ta còn chưa làm đánh giá cấp bậc tương ứng.” Vương Đằng giả ngốc nói
“Như vậy sao?” Goring gật gật đầu
Lúc này, đại lão Kaier truy hỏi: “Ta thấy những phù văn ngươi khắc vô cùng hoàn hảo, chẳng lẽ trước đây ngươi đã từng khắc qua sao?”
“Chưa hề khắc qua, Vạn Lôi Tịch Diệt trận này uy lực rất khủng bố, ta bình thường làm gì có cơ hội tiếp xúc chứ.” Vương Đằng lắc đầu nói
Đại sư Kaier cũng biết câu hỏi mình hỏi rất ngu ngốc, ngay lập tức, lắc đầu nói: “Đây thật sự là, thật sự là…”
Hắn vậy mà không thể tìm ra từ ngữ để mô tả thành quả của Vương Đằng
“Ngươi làm rất tốt, thậm chí còn tốt hơn những lão già bọn ta.” Goring ngược lại vẫn thản nhiên, cười khổ nói
“Không thể nào, thầy giáo ngươi đừng hù doạ ta, ta chẳng qua là cố gắng hết sức khắc thật tốt những phù văn này mà thôi.” Vương Đằng cười thầm trong lòng, ngoài mặt lại nơm nớp lo sợ nói
“Cố gắng?” Đám người không ngừng gượng cười
Chỉ là cố gắng muốn làm tốt, vậy nên đã vượt qua bọn hắn, các phù văn đại sư cảm thấy bản thân đã nhận lấy đòn chí mạng mười nghìn tấn
Rõ ràng là những lời nói rất khiêm tốn, tại sao phát ra từ miệng Vương Đằng, lại làm người ta tức giận như vậy
“Trình độ phù văn của ngươi tiến bộ rất lớn, ta thậm chi đoán chừng ngươi đã đạt đến cấp Đại sư rồi.” vẻ mặt Goring nghiêm trọng nói
“Cấp Đại sư, thầy chắc chắn sao?” Vương Đằng ra vẻ ngạc nhiên, hỏi
Lúc này hắn nhìn dáng vẻ đám người tin đây là sự thật, lập tức cảm thấy kĩ năng diễn xuất của bản thân lại tiến bộ vượt bật, thật tuyệt vời
Vương Đằng vẫn luôn cảm thấy mình là một người đơn thuần, thỉnh thoảng lộ ra chút hành động chẳng qua là thêm cho mình một lớp tự vệ, bản chất của hắn vẫn không thay đổi
Đám người Goring đại sư cũng cảm thấy như thế
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thằng nhóc này rất ưu tú, ưu tú đến nỗi ngay cả chính hắn cũng không biết
Nhìn một cái ngay cả chính hắn đã đạt tới trình độ gì cũng không biết, có thể thấy lòng dạ của hắn đơn giản thế nào
Đối mặt với câu hỏi ngược của Vương Đằng, Goring còn chưa mở miệng thì Kaier đại sư đã vội nói: “Chắc chắn đạt tới cấp Đại sư rồi, phù văn sư bình thường làm sao có thể khắc ra phù văn hoàn mỹ như thế, Goring đại sư ngươi thật sự quá may mắn đi, vậy mà nhặt được một tên đồ đệ yêu nghiệt như vậy.”
Nói xong thì dùng vẻ mặt hâm mộ, ghen ghét, đố kỵ nhìn Goring, giống như hận không thể cướp Vương Đằng về
Bây giờ mặc kệ bọn họ có thể dạy Vương Đằng hay không, chỉ cần có thân phận thầy trò, truyền ra đi đều là một giai thoại
Hai thầy trò đều là đại sư, nghe xem, oách bao nhiêu
Đáng tiếc, đó cuối cùng vẫn là đồ đệ nhà người ta
“Khụ khụ.” Goring ho khan một tiếng, nói: “Trước khi chưa đánh giá, còn chưa chắc chắn được, nhưng Kaier đại sư, ngươi có thể đừng nhìn ta như thế được không, lão già cổ hủ này không có bất kỳ cảm giác nào với ngươi đâu.”
“Phụt!” Vương Đằng trực tiếp phụt cười, ai ngờ được Goring đại sư vậy mà cũng có một mặt khôi hài như thế
Hơn nữa loại lời nói cợt nhả như vậy được nói ra từ trong miệng trưởng giả có bề ngoài đức cao vọng trọng như Goring, lực sát thương trực tiếp tăng gấp đôi
Những phù văn đại sư khác sôi nổi cười lớn
Mặt Kaier đại sư đen như đáy nồi, cả giận nói: “Lão già nhà ngươi, lão hủ ngay cả con cháu đều cả đống, đâu giống ngươi vẫn là lão xử nam vạn năm.”
Sắc mặt Vương Đằng cổ quái, tựa như nghe được chuyện lớn gì khủng khiếp lắm, hắn cẩn thận liếc thầy nhà mình một cái
Giờ phút này, trên người Goring đại sư lộ ra một luồng hàn ý dày đặc, hắn nghiến răng nghiến lợi nói: “Kaier, ngươi đang ngứa đòn đúng không!”
“Hừ, lão hủ cũng không sợ ngươi.” Trong lòng Kaier đại sư có chút sợ, nhưng mặt ngoài vẫn vững như cẩu, hừ nhẹ nói
“Được rồi, được rồi, đừng cãi nhau nữa, các ngươi lạc đề rồi.” Những phù văn sư khác nghẹn cười, lập tức đứng ra hòa giải
…
Mấy người bận rộn một đêm, đều trở về phòng nghỉ ngơi ba tiếng, đợi đến tám giờ thì dậy ăn sáng
Đám phù văn sư trẻ tuổi cả đêm đều đang trong trạng thái bàng hoàng thất sủng, sáng dậy lại thấy các vị phù văn đại sư đặc biệt nhiệt tình với Vương Đằng, tâm trạng tức khắc càng tệ hơn
Bọn họ muốn tiến lên chào hỏi, nhưng các vị phù văn đại sư hoàn toàn không để ý đến họ, tất cả đều quay quanh Vương Đằng, giống như là Vương Đằng mới là đồ đệ mới của họ
Một đám phù văn sư trẻ tuổi đứng ở chỗ đó, lạnh lẽo im ắng
Đây rốt cuộc là chuyện gì vậy
Họ dường như mất đi yêu thương của các thầy trong một đêm, bọn họ bất lực tựa như chó hoang bị vứt bỏ
Mọi người ngồi trong góc phòng ăn bữa sáng, ánh mắt liên tục lườm bàn bên cạnh, nơi các phù văn đại sư đang trò chuyện vui vẻ với Vương Đằng, bầu không khí vô cùng hòa thuận