Đúng là chỉ trong một lát, một cái bóng từ trên trời đáp xuống
“Chào cô!” Vương Đằng nhìn thấy Đàm Đài Tuyền thì chào một câu
“Thằng nhóc ngươi thật là người bận rộn nhỉ!” Đàm Đài Tuyền trêu ghẹo nói
“Ài, đồ đệ của ngươi là ta đây thật sự quá ưu tú, không có ta, trận pháp kia chỉ sợ không thể hoàn thành đúng lúc.” Vương Đằng lắc đầu, bất đắc dĩ mà nói
“Mặt ngươi đúng là thật dày!”
Đàm Đài Tuyền không nhìn được trợn trắng mắt với Vương Đằng
Vương Đằng cười hì hì
“Trông bộ dạng của ngươi, trận pháp chắc không xảy ra ngoài ý muốn nhỉ?” Đàm Đài Tuyền hỏi
“Vâng, hai trận pháp đều rất thuận lợi.” Vương Đằng đáp
“Con đường phù văn của ngươi xác thật có chút tài năng.” Đàm Đài Tuyền nhíu mày, cảm khái nói
Hai người nói mấy câu, Vương Đằng liền đi về phía đám người Khổng Lê chào hỏi một câu
“Mấy ngày hôm nay ngươi đi đâu thế?” Khổng Lê không nhịn được tò mò mà hỏi
“Thành phố Tinh Phong.” Vương Đằng đáp
Mấy người liếc nhau, thầm nghĩ một câu đúng là, đối thoại vừa rồi của Vương Đằng và Đàm Đài Tuyền bọn họ đã nghe thấy, cũng đoán được một chút
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chẳng qua là nếu Vương Đằng không nói tỉ mỉ, bọn họ cũng không tiện hỏi nhiều
Chào hỏi với mấy người xong, rốt cuộc Vương Đằng mới đến trước mặt đám cấp dưới
“Đội trưởng!” Hàn Phong và Quả Phụ Đen chào
“Mấy ngày ta không ở đây các ngươi làm rất tốt.” Vương Đằng nhìn trạng thái của đám người và Tật Phong lang, tán thành nói
“May nhờ uy hiếp của đội trưởng, nếu không thì đám Tật Phong Lang này cũng khó khống chế.” Hàn Phong cũng không kể công, vừa cười vừa nói
Tật Phong Lang phát ra từng tiếng gầm nhẹ, như thể phụ họa lời mà Hàn Phong nói
Loài người đáng ghét, nếu không phải sợ hắn sau này tính sổ thì bọn nó đã chạy từ lâu rồi
Vương Đằng cười nhẹ, nhìn về hướng đám Tật Phong Lang với ánh mắt dịu dàng
Hú ú ú…
Chợt, tất cả đám Tật Phong Lang giật mình một cái, lập tức phát ra tiếng hú tủi thân từ, nằm bò ra đất giả chết
…
Ban đêm
Trăng sao treo cao, tiếng côn trùng kêu vang vọn bốn phía, trừ những tiếng này thì không cần bất kỳ âm thanh nào, tỏ ra đặc biệt yên tĩnh
Đàm Đài Tuyền đã phong tỏa một khu vực
Đám người Vương Đằng ở trong khu vực này, bất kỳ âm thanh gì cũng không thể truyền ra
Giữa đất rừng, đám người ngồi vây thành một vòng, lựa trại bốc lên
Vương Đằng lấy thịt tinh thú ra, treo lên lửa nướng, mở miệng cười nói: “Loài Hắc Ám sắp đến, ngày mai chắc là ngày đại chiến, bữa này hôm nay ta tự làm, coi như là mời mọi người ăn ngon một bữa.”
Đám người Hàn Phong lập tức sáng mắt, chính bọn họ đã từng tận mắt thấy Vương Đằng nấu nướng linh thực, hương vị đó, vẻ ngoài đó thật là quá mê người
Giờ phút này, Vương Đằng vậy mà lại nói tự tay làm cơm cho bọn họ, mọi người đều cảm thấy kinh ngạc, đồng thời cũng âm thầm mong đợi
“Ngươi làm có ăn ngon không đấy
Đừng vào phút cuối lấy một đống đồ ăn hỏng lừa gạt bọn ta.” Khổng Lê liếc Vương Đằng một cái, nói một cách nghi ngờ
Ngưu Lê và Vũ Văn Hiên cũng ra vẻ không tin, Vũ Văn Hiên lại lấy lương khô ra tự túc gặm, giống như là cực kỳ khinh thường đồ ăn của Vương Đằng
Đám người Hàn Phong không nhìn được dùng sắc mặt kỳ dị nhìn Vũ Văn Hiên một cái, đợi linh thực của đội trưởng nấu xong, không biết lát nữa vị thiếu tá Vũ Văn này có hối hận hay không
“Không tin ta thì có thể không ăn mà.” Vương Đằng chẳng để ý mà nói: “Đồ ăn mà ta làm, chỉ cho người tin ta ăn.”
“Hừ, còn kiêu ngạo.” Khổng Lê khinh thường nói
Đàm Đài Tuyền ngồi khoanh chân trên tán cây của đại thụ trên đỉnh đầu bọn họ, không tham gia vào, nàng nhìn ánh trăng, nghe tiếng cười đùa của đám người phía dưới, trong ánh mắt dường như hàm chứa rất nhiều tang thương
Chẳng lâu sau, mũi nàng giật giật, đột nhiên ngửi thấy một mùi hương cực kỳ nồng đậm, nàng không khỏi kinh ngạc nhìn xuống
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc này, Khổng Lê đã sớm quên mất lời đã nói lúc trước, nhìn thịt nướng vàng óng ánh trong tay Vương Đằng, nước miếng đều phải chảy ra, trực tiếp nhào lên giật
“Ấy ấy ấy, vừa nãy ai là người nói không ăn đồ ăn hỏng của ta vậy?” Vương Đằng tránh né, trêu ghẹo nói
“Mau đưa cho ta!” Khổng Lê giận dữ, đuổi theo không bỏ
“Đây là đồ ăn hỏng của ta, ăn vào sẽ chết người đó.” Vương Đằng chạy trốn quanh đám người, mùi hương tản ra đã thu hút ánh mắt của tất cả mọi người, bản thân hắn lại cắn một miếng lớn, nhấm nháp ngon lành, vẻ mặt say mê vô cùng
Khổng Lê hận đến ngứa răng: “Ngươi có đưa hay không, không đưa, ta sẽ…”
“Ngươi sẽ làm gì?” Vương Đằng dừng lại, cười he he nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Ta sẽ, ta sẽ khóc cho ngươi xem?” Khổng Lê nói, miệng cũng mếu, tựa như thật sự muốn khóc
Vương Đằng: “…”
Ngươi làm cũng giả quá đi
Rõ ràng là người phụ nữ mạnh mẽ, giả vờ thiếu nữ yếu đuối quái gì
Mọi người ai chẳng biết ai, như thế thì có gì thú vị
“Ngươi đừng có tấu hài, ngươi nếu thật sự khóc, ta nhận ngươi làm mẹ cũng được.” Vương Đằng cười lạnh nói
“Hừ hừ, ai muốn làm mẹ ngươi, ta trẻ như thế, có đứa con trai lớn như ngươi được sao!” Khổng Lê tức đến nỗi trợn trắng mắt
“Cha ta còn chưa đồng ý đâu.” Vương Đằng buồn bã nói
“Phụt, ha ha ha!” Đám người Ngưu Lê lập tức nhịn không được, cười lớn ha hả
“Được lắm, tên nhãi Vương Đằng nhà ngươi, lấy ta ra làm trò đúng không!”
Khổng Lê giận không ngăn được, lại là một vòng ngươi đuổi ta chạy
“Muốn ăn cũng phải là cô giáo của ta ăn trước, lấy đâu ra phần của ngươi.” Vương Đằng đúng lúc chạy tới dưới gốc cây nơi Đàm Đài Tuyền đang ở, nhẹ nhàng nhảy một cái, đáp xuống trước mặt Đàm Đài Tuyền, đưa thịt nướng trong tay cho nàng, ân cần niềm nở nói: “Cô, đây là thịt đồ nhi hiếu kính người.”
Đàm Đài Tuyền cười như không cười mà nhìn Vương Đằng một cái, cầm thịt nướng cắn một miếng, ánh mắt lập tức sáng lên, vô cùng ngạc nhiên bảo: “Nấu cũng ngon đấy, trình độ của ngươi vượt qua tên béo ở trường kia rồi!”
“Tất nhiên là thế rồi, vì để nấu một bữa ngon cho cô, ta đúng thật chịu khó đấy.” Vương Đằng nói với vẻ chững chạc đàng hoàng
“Ha ha, có quỷ mới tin ngươi!” Đàm Đài Tuyền trợn trắng mắt với hắn