Dù sao nó cũng hơi kiêng kị với nhân loại trẻ tuổi đột nhiên xuất hiện trước mặt, đồng thời dễ dàng đón được công kích của nó này, trước khi chưa làm rõ ràng thực lực của đối phương, tùy tiện công kích cũng không phải là lựa chọn sáng suốt
“Ngươi là ai?” Giọng điệu nó có hơi là lạ, nhưng lại là dùng ngôn ngữ nhân loại nói chuyện
“Ấy yô, lại là một con loài Hắc Ám biết ngôn ngữ nhân loại.” Vương Đằng kinh ngạc nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Loài Hắc Ám Huyết tộc nghe ra khinh thường từ trong giọng nói của nhân loại trẻ tuổi ở đối diện này, sắc mặt lập tức trầm xuống: “Nhân loại, ngươi đang tìm cớt!”
“…” Bản mặt Vương Đằng như bị táo bón
Lúc con loài Hắc Ám này mặt đầy nghiêm túc nói hắn “tìm cớt”, nội tâm của hắn cực kỳ cạn lời, muốn cười lại cười không nổi
Thế là hắn phiền muộn nhìn đối phương, nghiêm túc trả lời: “Ta không tìm cớt, thật đó!”
“Phụt!” Tạ Tuyết Nhạn trực tiếp phì cười
Cái tên dở hơi này rốt cuộc xuất hiện từ chỗ nào, bây giờ cũng không nhìn rõ tình hình thế nào, còn ở chỗ này làm trò hề
Quan trọng nhất là, hắn còn không có một chút giác ngộ nào
Quả thật rất tuyệt
Một võ giả nhân loại khác vẻ mặt tràn đầy cổ quái, ngây người cảm nhận được một tia tựa như vui sướng từ tên ngốc tại nơi chiến trường thảm thiết chém giết người sống kẻ chết này
“…” Loài Hắc Ám Huyết tộc lạnh lùng nhìn chằm chằm Vương Đằng, là thiên tài Huyết tộc, hắn chưa bao giờ phải chịu cảm giác tức đến nổ người thế này
Nó cảm thấy mình có chút khống chế không nổi xúc động muốn đánh chết tên nhân loại trẻ tuổi trước mặt này
“Các ngươi mau nhìn cái vẻ mặt như muốn hút máu ta của nó kìa, đáng sợ quá đi hà!” Vương Đằng chỉ vào mặt Leslie, kêu lên với hai người Tạ Tuyết Nhạn
Tạ Tuyết Nhạn: “…”
Một võ giả nhân loại khác: “…”
Leslie: “…”
Bốn phía có không ít loài Hắc Ám chú ý tới tình huống bên này, trên mặt sôi nổi lộ ra biểu tình kinh ngạc
“Nhân loại kia đúng là kẻ không biết không sợ, vậy mà chủ động chọc giận Leslie!”
“Mau nhìn vẻ mặt Leslie, nó hình như tức giận rồi!”
“Chúng ta vẫn nên trốn xa một chút, miễn cho bị lan đến gần…”
Thế là xuất hiện cảnh thế này, đám loài Hắc Ám như bị chó rượt, quang quác kêu to, chạy như điên ra xa
Thiên tài Huyết tộc Leslie nhìn qua khuôn mặt hết sức thiếu đánh của Vương Đằng, rốt cuộc cũng không chịu được loại khiêu khích này nữa, tức giận vô cùng, điên cuồng hét lên một tiếng, bóng dáng biến mất tại chỗ, ngay sau đó hai ánh dao màu máu từ đỉnh đầu Vương Đằng chém xuống
“Cẩn thận!” Tạ Tuyết Nhạn và một võ giả nhân loại khác lập tức biến sắc, không hẹn mà cùng lên tiếng kêu lên
Nhưng Vương Đằng vẫn không tránh không né
“Xoẹt!”
Trong ánh mắt kinh hãi của hai người Tạ Tuyết Nhạn, hai thanh huyết nhận lập tức chém hắn thành ba đoạn
“Không, không thể nào!” Mặt Tạ Tuyết Nhạn tràn đầy hoảng sợ, vậy mà trơ mắt nhìn tên kia chết ngay trước mặt mình, mặc dù hắn có chút đáng giận, nhưng cùng là nhân loại, hơn nữa vừa nãy còn cứu mạng nàng, hiện tại cứ thế mà chết đi sao
“Không đúng!” Võ giả nhân loại khác kinh ngạc nói: “Hắn không chết, tốc độ thật nhanh!”
Lúc huyết nhận trong tay Leslie chém trúng người Vương Đằng, hắn đã nhận ra không đúng, đây không phải là xúc cảm chém trúng thịt người
Đồng tử nó rụt lại, lập tức lui lại
Một bên khác, bóng dáng Vương Đằng từ từ hiện ra, vỗ ngực hét lớn: “Wa, ta xém chút nữa là bị chém trúng rồi.”
“Đủ rồi đó!” Tạ Tuyết Nhạn cảm thấy chính mình dù là cùng một bên với Vương Đằng, lúc này cũng nhịn không được muốn điên lên
Rõ ràng có thể tránh đi rất nhẹ nhàng, nhưng phải tới phút cuối mới phản ứng, hại nàng mất công lo lắng một phen, thương cảm thật vất vả ấp ủ ra hoàn toàn uổng công vô ích rồi
Còn có kỹ thuật diễn kia, quả thật phóng đại đến mức không người nào có thể đánh giá, còn có thể giả thêm chút hay không cái tên khốn kiếp này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thiên tài Huyết tộc Leslie đã không rảnh kiêng dè trò hề của Vương Đằng nữa, nó cảm nhận được uy hiếp cực kỳ nồng đậm từ trên người Vương Đằng
Loại tình huống này đã thật lâu chưa từng xuất hiện
Nó ẩn ẩn có chút hưng phấn, không khỏi liếm môi một cái, lộ ra một chiếc răng nanh
Từ khi nó đánh bại vô số loài Hắc Ám đồng tộc, cũng nhận được danh hiệu thiên tài, dường như không còn được trải nghiệm loại hưng phấn như vậy
“Cảm giác thật khiến người ta hoài niệm mà!”
Leslie siết chặt cốt nhận màu máu trong tay, hai tay hơi run rẩy, đó cũng không phải là do sợ hãi đưa đến, mà là bởi vì hưng phấn
“Cứ có cảm giác bị biến thái để mắt tới.” Vương Đằng nhìn thấy ánh mắt của Leslie, không khỏi lẩm bẩm một câu
Tạ Tuyết Nhạn không khỏi liếc ngang qua Vương Đằng, không biết xấu hổ nói người ta, chính ngươi cũng là kẻ lập dị có được hay không
“Phùng Sơn, cùng nhau ra tay thôi, may mắn mà có người nào đó, tên kia dường như bị chọc giận rồi.” Nàng nói với võ giả nhân loại bên cạnh
Võ giả trẻ tuổi được gọi là Phùng Sơn liếc qua Vương Đằng, vẻ mặt nghiêm túc lên, khẽ gật đầu: “Ừm!”
“Ngươi cũng đừng gây rối nữa, nhanh hợp lực giết chết tên Huyết tộc này, còn có không ít loài Hắc Ám chờ bọn ta đi giết đâu, bọn ta cũng không rảnh lãng phí thời gian với ngươi.” Tạ Tuyết Nhạn chăm chú nhìn Leslie, tìm kiếm sơ hở của đối phương, bất cứ lúc nào đều có thể ra tay, đồng thời cũng không quay đầu lại nói với Vương Đằng
“Các ngươi đi giúp những người khác đi, tên Huyết tộc này cứ giao cho ta là được.” Vương Đằng hơi nghiêm mặt, bình tĩnh nói
“Ngươi đừng nói đùa, tên Huyết tộc này không phải loài Hắc Ám bình thường, đừng tưởng rằng tốc độ ngươi nhanh thì không xem nó ra gì.” Tạ Tuyết Nhạn trừng mắt nhìn hắn, tức giận nói
“Ta không có nói đùa!” Vẻ mặt Vương Đằng dửng dưng, dường như hoàn toàn không để Leslie vào mắt, đồng thời không chút lễ độ nói: “Trước đó các ngươi còn xém chút chết trên tay nó, cho dù cùng nhau ra tay, cũng chỉ biết cản trở mà thôi.”
Vẻ mặt Tạ Tuyết Nhạn xấu hổ, giận dữ nói: “Tên khốn này, chúng ta chỉ là không cẩn thận, ngươi đừng cứ bắt chẹt chuyện này, chúng ta không cần mặt mũi hả?”