Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 728: Mọi người, đã lâu không gặp!




Tất cả mọi người đều toát mồ hôi giùm họ, âm thầm cầu nguyện, nhất định phải ngăn cản được
Ầm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong khi va chạm, mấy cụm sáng nguyên lực lại bị hải thú có thân hình to lớn đánh bay một lần nữa
Lần này, bọn họ trực tiếp rơi xuống mặt đất
Rống
Hải thú rống giận, có con đang ngưng tụ quang cầu nguyên lực trong miệng, có con đang ngưng tụ mũi nhọn nguyên lực trên móng vuốt… đều đuổi giết về phía mấy cụm sáng nguyên lực ở phía dưới
Mấy người trong hầm trú ẩn dưới đất nhìn thấy một cảnh này, gương mặt không khỏi hiện lên vẻ tuyệt vọng, rất nhiều người không đành lòng nhắm mắt lại
“Thầy giáo!”
“Viện trưởng!”
Mấy người Hàn Chú ở phía dưới, và sinh viên trường Quân đội Hoàng Hải ở bốn phí tròng mắt muốn nứt ra, nhưng lại bó tay bất lực, chỉ có thể giương mắt nhìn đòn tấn công nguyên lực của hải thú xông về phía đám người Đông Hổ
“Không tốt!”
Bành Viễn Sơn đang chém giết với một con hải thú cấp cửu tinh, động tĩnh ở bên kia thu hút sự chú ý của hắn, đồng tử của hắn co lại, chấn nát hải thú trước mặt bằng một quyền, lập tức xông về phía mấy người Đồng Hổ
Nhưng thời gian không còn kịp nữa rồi, mắt thấy đòn tấn công của hải thú đã rơi lên thân thể mấy người Đồng Hổ
Trong hào quang nguyên lực, gương mặt các viện trưởng Đồng Hổ, Tô Cảnh, Âu Trường Tung lộ vẻ bất đắc dĩ và tuyệt vọng
Họ thở dài nói: “Xem ra chúng ta chỉ có thể đi tới đây thôi.”
“Mấy tiểu tử thối kia, hi vọng chúng… có thể trưởng thành sớm.”
Bọn họ nhìn xuống phía dưới, ánh mắt ẩn chứa sự mong đợi
Ầm
Tiếng gầm rú vang lên…
Nhưng lại không phải tiếng nổ vang phát ra từ đòn tấn công nguyên lực của hải thú rơi lên thân thể mấy người Đồng Hổ, mà là một luồng ánh đao hỏa diễm dài mấy chục thước quét tới từ đằng xa
Dao động năng lượng nóng cháy thổi quét không trung
Lửa rực ngập trời
Đòn tấn công nguyên lực của hải thú tiêu tan trong nháy mắt, bị ánh đao hỏa diễm vô tận dập tắt
Mọi người lập tức sửng sốt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ánh đao ở đâu tới vậy?
Đây là… cường giả cấp Chiến Tướng kịp thời ra tay rồi sao
Mấy người Hàn Chú không kịp nghĩ nhiều, tay mắt lanh lẹ, vội vàng tới đỡ mấy người Đồng Hổ rơi từ trên không trung xuống
“Viện trưởng, các ngươi không sao chứ?” Vạn Bạch Thu bay tới, lo lắng hỏi han
Sắc mặt mấy người Đồng Hổ hơi trắng nhợt, nhưng lúc này cũng rơi vào trạng thái ngẩn người
Họ khoát tay, thuận theo ánh đao hỏa diễm để nhìn thấy ngọn nguồn
Chỉ nhìn thấy một cầu vồng đang nhanh chóng tới gần từ phía xa, chậm rãi hiện ra thân hình từ bầu trời trên đỉnh đầu mọi người
“Vương Đằng!!!”
Khuôn mặt mấy người Đồng Hổ đầy ngạc nhiên, ngay sau đó liền lộ ra vẻ vui mừng
Đám người Hàn Chú, Vạn Bạch Thu không dám tin mà xoa xoa đôi mắt, cuối cùng xác định bóng người trong không trung kia quả là Vương Đằng
“Ha ha ha, ta biết là ngươi sẽ không chết được mà!” Hàn Chú không hề nghĩ nhiều, nhìn thấy Vương Đằng, cực kỳ vui sướng, cười to nói
“Học trưởng, các vị viện trưởng, đã lâu không gặp!” Vương Đằng cầm Ma Khuyết trong tay, đạp không mà đứng, khẽ cười nói với phía dưới
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Thằng nhóc này, cuối cùng cũng chịu trở về.” Đồng Hổ cười ha ha
Ở đầu bên kia, nhìn thấy đám người Đồng Hổ được cứu, Bành Viễn Sơn lặng lẽ thở phào một hơi
Chẳng qua sau khi nhìn thấy người tới cứu lại là Vương Đằng, hắn quả thực vô cùng kinh hãi, đáy lòng cực kỳ chấn động
“Tiểu tử này, lại có thể giết trở về từ thế giới Hắc Ám rồi!”
Ngay sau đó, khóe miệng hắn không khỏi lộ ra chút vui mừng, Vương Đằng chính là sinh viên mà hắn coi trọng nhất, có thể sống sót quay trở về chính là tin tức tốt nhất
Sau đó, hắn không còn chú ý tới bên đó nữa, quay đầu tập trung đối phó với con hải thú cấp cửu tinh trước mặt
Hắn biết Vương Đằng đã từng giết được loài Hắc Ám cấp Chiến Tướng trong trận chiến ở thành phố Tinh Phong, do đó ba con hải thú cấp bát tinh kia căn bản không tạo nên được uy hiếp gì với Vương Đằng
“Rống!”
Ba con hải thú cấp bát tinh nhìn thấy con mồi của mình lại bị người ta cứu đi mất, lập tức rống giận không ngớt, thân hình cực lớn từ trên trời nghiền áp xuống, đánh về phía Vương Đằng
“Cẩn thận!” Mấy người Đồng Hổ hơi thay đổi sắc mặt, không khỏi lên tiếng nhắc nhở
Vương Đằng híp mắt, một luồng hàn quang bắn ra, không hề có ý định tránh né, Ma Khuyết trong tay phát ra ánh đao nguyên lực mãnh liệt
Thất Tinh Ly Thủy kiếm quyết
Ầm
Hắn thậm chí còn không thèm sử dụng lực lượng ý cảnh, chỉ vẹn vẹn dùng ánh đao ngưng tụ bởi chiến kỹ Thiên Giai, đã chém chết ba con hải thú bát tinh ngay tại chỗ trong nháy mắt
Thân hình to lớn của chúng phun ra lượng lớn máu tươi, rồi sau đó ầm ầm rơi xuống, nện lên mặt đất
Mấy người Đồng Hổ ngơ ngác nhìn nhau, lập tức lâm vào một mảnh yên tĩnh
Thế là hải thú mạnh mẽ lúc nãy hành hạ bọn họ muốn sống muốn chết cứ bị một đòn của tên nhóc này chém chết luôn như vậy
Bọn họ, thân là viện trưởng các học viện, lại làm sinh viên của mình đè lên đầu, hơn nữa còn bị ngược đãi tới thương tích đầy mình
Kịch bản này có phải có chỗ nào không đúng lắm không
Không chỉ có Đồng Hổ và mấy vị viện trưởng cảm thấy khó tin, đáy lòng rơi vào nghi hoặc suýt nữa tự kỷ, mà kể cả đám Hàn Chú cũng há hốc mồm, vẻ mặt như gặp phải ma
“Đây đây đây…” Hàn Chú lắp bắp, không thành lời
“Đừng có đây đây đây nữa, chúng ta đều thấy mà, với uy lực của một đao vừa rồi thì ta đoán chắc là hắn đã mạnh hơn trước rất nhiều, chỉ không ngờ hắn đã trưởng thành đến độ có thể dễ dàng chém chết một con thú hải cấp bát tinh như thế.” Vẻ chấn động vẫn chưa tiêu tan hết trong ánh mắt của Vạn Bạch Thu, hắn cười khổ nói
Hàn Chú hít một hơi thật sâu, sau khi bình tĩnh lại mới nghi hoặc nói: “Nhưng như thế cũng quá mạnh rồi, không phải hắn lên cấp Chiến Tướng rồi đấy chứ?”
Lời phóng đoán vừa thốt ra, đến bản thân hắn cũng giật nảy mình
Cấp Chiến Tướng!
Không dám tưởng tượng, không dám tưởng tượng

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.