hải thú cấp Lãnh Chúa nhìn về phía quả cầu lớn, đôi mắt cuối cùng cũng lộ vẻ hoảng sợ: “ Ngăn hắn lại
Ngăn hắn lại!”
Đùng đoành
Vừa dứt lời, bên trong quả cầu đá lớn phát ra tiếng đùng đoành
Quả cầu đá lớn bắt đầu rung lên, oành một tiếng, hai cánh tay đá thò ra từ bên trong, hai tay nắm chặt, sau đó duỗi ra, biến thành đôi bàn tay vô cùng lớn
Sau đó là hai chân đạp xuống, rồi thân thể cũng bắt đầu biến đổi, thành hình theo tỉ lệ cơ thể người, đến cuối cùng, một cái đầu lâu đá bật ra, trong hốc mắt trống rỗng đột nhiên sáng lên hai tia sáng như lửa
Đây rõ ràng là một người đá khổng lồ đỉnh thiên lập địa
Rất nhiều người tận mắt thấy người khổng lồ hình thành, cao trăm trượng, đạp xuống không trung, đỉnh đầu chạm tới mây
Loại chấn động này khó dùng lời miêu tả
Mọi người thậm chí quên cả hít thở, tất cả đều nhìn về phía người đá khổng lồ, há miệng trợn mắt
Đồng tử của hải thú cấp Lãnh Chúa co lại, trong lòng như dâng lên sóng to gió lớn, tiếng gầm kẹt lại trong cổ họng, hoàn toàn mất đi âm thanh
Ừng ực
Đột nhiên tiếng nuốt nước bọt vang lên trong bầu không khí yên lặng, nghe rất rõ ràng
Có người không thể tin nổi lẩm bẩm: “Đây.
là Vương Đằng
Ta đang nằm mơ sao?”
“Tên nhóc này, từ khi nào lại có bản lĩnh kinh thiên thế này!” Đàm Đài Tuyền hít thở sâu, lẩm bẩm một mình
“Đây thật sự là việc mà võ giả có thể làm được sao?” Diệp Cực Tinh hiếm khi lộ ra vẻ mặt hoảng sợ, không khỏi kinh ngạc thốt lên
.....
Hạ Đô, lãnh tụ võ đạo, nguyên soái quân đội và những người khác rơi vào im lặng
Ngay lập tức, ánh mắt bình tĩnh của lãnh tụ võ đạo hiện lên một tia sáng, xúc động nói: “Ta dường như nhìn thấy được con đường tương lại của võ đạo Địa Tinh trên người hắn!”
Con đường tương lai của võ đạo Địa Tinh!!
Nguyên soái quân đội, bộ trưởng bộ Giáo dục, hiệu trưởng trường Đại học số 1 đều rung động tâm thần, sắc mặt thay đổi lớn
.....
Răng rắc
Trên bầu trời Đông Hải, người đá khổng lồ chậm rãi cúi đầu, nhìn xuống bên dưới, giọng nói oang oang: “Các vị, hãy chống cự thêm một lát nữa!”
Vừa dứt lời, hắn chuyển động thân hình khổng lồ của mình, bước ra đôi chân đá, đi về phía ngoài thành phố Đông Hải
Đùng đoành
Bầu không khí lại chấn động, nơi mà thân hình to lớn này đi qua, không khí phát ra tiếng nổ ầm ầm vô cùng kinh khủng
“Ngươi muốn làm gì?” Đàm Đài Tuyền và những người khác không khỏi lớn tiếng hỏi
Người đá khổng lồ không hề quay đầu lại, bước từng bước đi xa, chỉ có tiếng đùng đoành như sấm chớp vang mãi không ngừng:
“Dời núi, lấp biển!”
(*Trích trong “Cai Hạ ca” của Hạng Vũ, có nghĩa là lực nhổ núi non, khí phách vô song)
(*Trích trong “Cai Hạ ca” của Hạng Vũ, có nghĩa là lực nhổ núi non, khí phách vô song)
“Dời núi, lấp biển!”
Lúc mọi người nghe thấy câu này đều hoàn toàn ngẩn ngơ, tưởng đâu mình nghe nhầm
Vương Đằng lại muốn dời núi lấp biển
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đây là ý tưởng điên cuồng cỡ nào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Người bình thường nghĩ còn chẳng dám nghĩ, đến lượt Vương Đằng đã nhảy sang làm luôn rồi
Mọi người không sao hiểu nổi, vẻ mặt đầy ngạc nhiên, nhưng khi thấy người khổng lồ đá kia, bọn họ chợt phát hiện, suy nghĩ điên cuồng này chưa chắc không thành sự thật
“Hay lắm!”
Một tiếng hét to vang lên
“Dời núi lấp biển!” Tổng đốc Giang cười ha ha, giọng nói truyền khắp Đông Hải: “Các vị, Vương Đằng có khí phách như vậy, chúng ta sợ gì chiến một trận!”
Đáy lòng mọi người chợt dâng lên một luồng hào khí
“Giết!”
“Giết!”
“Giết!”
Từng giọng nói phẫn nộ truyền ra từ miệng võ giả nhân loại, khí thế phe nhân loại chợt bùng lên dữ dội
Kiểu thăng cấp kinh khủng này vốn không thể xảy ra trong tình huống thảm khốc thế này
Nhưng hành động to gan và điên cuồng của Vương Đằng bỗng dưng khơi dậy nhiệt huyết trong lòng mỗi võ giả
Ban đầu vừa bước vào con đường võ đạo, ai chẳng từng mong đội trời đạp đất, ai chẳng từng mong đốt núi luộc biển, ai chẳng từng mong lấy trăng hái sao
Nhưng con đường võ đạo này càng đi càng sâu, bọn họ phát hiện, vốn không thể làm được, dù là võ giả cấp Chiến Tướng, chuyện có thể làm cũng có giới hạn
Lấy trăng hái sao cũng chỉ là lời nói quá
Mà bây giờ, khi thấy người khổng lồ đá kia, dường như tất cả đều thấy được ánh sáng ban mai
Người khổng lồ đá kia cũng đâu hái sao lấy trăng được, nhưng chuyện hắn được sau đó lại vượt phạm vi của võ giả
Mọi người thấy được con đường võ đạo rộng mở trên người Vương Đằng
……
hải thú cấp Lãnh Chúa đang gầm rú, chúng cảm nhận được sự run rẩy trong lòng, không khỏi nảy sinh cảm giác hoảng sợ
Đây chính là sự hùng mạnh của võ giả nhân loại sao
Đám người Tổng đốc Giang tranh thủ phát động đòn tấn công dữ dội, liên tục đẩy lùi hải thú cấp Lãnh Chúa về đại dương
Chiến kiếm của Đàm Đài Tuyền chém ra, ánh kiếm lan khắp trời, cắt đứt hai xúc tua của con bạch tuộc khổng lồ, khiến nó đau đớn gào thét liên tục, máu tươi nhuộm đỏ cả một vùng biển
Chiến đao trong tay Vương Đại Pháo chém ra đầy phẫn nộ, từng ánh đao chém lên vỏ ngoài kiên cố của con tôm hùm cấp Lãnh Chúa, làm nó xuất hiện từng vết rạn
Một cái râu dài của nó đã bị đứt một nửa, bây giờ nó hoảng hốt không thôi, muốn chạy trốn về biển
“Đừng chạy, tiệc tôm của ta không thể thiếu ngươi được.” Vương Đại Pháo gào to, vội vàng luyến tiếc mà đuổi theo
Ta xem ngươi là đối thủ, ngươi lại muốn ăn ta
“Biến thái!” Mặt tôm hùm cấp Lãnh Chúa xanh mét, nó bị dọa đến nỗi co cẳng chạy, muốn liều mạng chui tọt về biển
……
Ngoài xa, Vương Đằng cưỡi thân thể đá đến ngoài thành phố, liếc mắt nhằm vào hai ngọn núi lớn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chân giẫm lên mặt đất vang dội ầm ầm
Hắn sải bước đến trước ngọn núi, hai ngọn núi này là núi hoang không ai sinh sống, bên cạnh cũng không có dấu vết người ở gì, không cần lo khiến người thường bị thương
Ánh mắt Vương Đằng sáng như đuốc, hắn hít sâu một hơi, sau đó điều khiển thân thể đá giơ hai tay lên, một tay bắt một ngọn núi lớn, tạo thành vòng ôm, ôm hai ngọn núi lớn trước mặt
Hắn muốn chuyển hai ngọn núi lớn àny cùng lúc
“Cổ Thần thân!”
Hắn gào lên trong lòng, Cổ Thần thân đã mở hoàn toàn
Ầm ầm