Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 742: Hải sản vẫn thơm ngon tươi mới.




Mà võ giả nhân loại cao giai cũng không phải tầm thường, cản đường ngoài núi, lập tức xông vào chém giết lẫn nhau
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vương Đằng nhìn đám hải thú đen thăm thẳm như thủy triều, bất giác cau mày
Tuy hắn đã dựng lên ba ngọn núi lớn vì mọi người Đông Hải nhưng số lượng hải thú lại rất nhiều, lại không hề có ý muốn lui, e rằng thoáng chốc sẽ có một trận chiến dữ dội
“Nè, con tôm kia, đừng chạy!”
Đột nhiên một giọng nói lớn truyền đến, sắc mặt Vương Đằng chợt trở nên kỳ lạ
Chỉ thấy ngoài xa, Vương Đại Pháo đang đuổi theo con tôm hùm cấp Lãnh Chúa kia, đuổi nó chạy tán loạn như đuổi ngỗng
Con tôm hùm cấp Lãnh Chúa đã mất hết uy thế từ lâu, chạy vắt giò lên cổ
“Ức hiếp tôm quá đáng!”
“Ức hiếp tôm quá đáng!”
Nó gào lên oang oang, rất muốn quay lại đánh trả, nhưng thật sự không đánh lại nhân loại phía sau kia
Nếu không chạy trốn sẽ bị làm thành tiệc tôm mất thôi
Đáng sợ
Đáng sợ
Sợ vãi
Đột nhiên con tôm hùm cấp Lãnh Chúa kia thấy Vương Đằng ở ngoài xa lộ ý cười hài hước, hai mắt nhỏ chợt sáng lên
Nhân loại này trông yếu ớt, xem ra vừa rồi tiêu hao dữ lắm, chắc đã như nỏ mạnh hết đà rồi
Nếu bắt hắn, không những có công lớn, mà còn có con tin trong tay, đương nhiên nhân loại phía sau kia không dám đuổi theo nó mãi nữa
Đáy lòng nó dần trở nên hung hăng, hung ý bùng lên trong mắt
“Cẩn thận!” Vương Đại Pháo lập tức cảm nhận được mục đích của tôm hùm cấp Lãnh Chúa, không khỏi hét to
“Muộn rồi!” Tôm hùm cấp Lãnh Chúa kia cười ha ha, vô cùng đắc ý, trong chớp mắt đã xuất hiện trên đầu Vương Đằng, hai cái râu dài vươn đến
Vẻ kỳ lạ trong mắt Vương Đằng càng đậm hơn, không thấy có động tác gì, chỉ quan sát con tôm hùm lớn này bằng ánh mắt vui vẻ
Con này to như vậy chắc ngon lắm… nhỉ
Hắn cũng thấy hơi đói
“Bắt được ngươi rồi, ha ha ha… két!”
Tôm hùm cấp Lãnh Chúa kia bổ thẳng xuống, râu dài quấn lên người Vương Đằng, nhưng sau đó giọng cười của nó ngưng bặt
Vì cái râu dài kia xuyên qua cơ thể Vương Đằng, cơ thể kia vốn không phải thực thể, chỉ là ảo ảnh mà thôi
“Không phải ngươi bắt được ta mà là ta bắt được ngươi!” Một giọng nói thờ ơ vang lên bên tai tôm hùm cấp Lãnh Chúa
Nó chợt hoảng hốt, vừa định quay người bỏ chạy đã cảm thấy trên người truyền đến một luồng sức mạnh cực lớn
Ầm
Hai mắt tôm hùm cấp Lãnh Chúa bùng nổ, bất chợt ngã ra đất
Cuối cùng nó biết vì sao nhân loại trẻ tuổi này có thể dời hai ngọn núi lớn rồi, sức mạnh kinh khủng như vậy, ai mà chặn được
Suy nghĩ này quét qua trong đầu nó, khiến nó hối hận muốn chết, nó không nên động đến nhân loại này
Gì mà nỏ mạnh hết đà, đều là giả, giả hết
Ầm ầm
Thân thể to lớn của con tôm hùm cấp Lãnh Chúa rơi tên núi, võ giả nhân loại xung quanh đều dồn dập tránh ra
“Ha ha ha, chú em Vương nhà ngươi có cách, con tôm hùm này lươn lẹo vãi, ông đây đuổi nó cả buổi mà không bắt được, ngươi vừa ra tay đã tóm được nó.” Vương Đại Pháo cười to, nói
“Anh Vương, con tôm hùm này trông ngon phết!” Vương Đằng cười nói
“Chả thế, ta vừa nhìn đã biết chắc con tôm hùm này rất ngon!” Vương Đại Pháo nuốt một ngụm nước bọt, nói to
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mọi người xung quanh: “…”
Rốt cuộc hai người này có lòng thế nào, còn có thể ở đây bàn bạc tôm hùm cấp Lãnh Chúa ngon hay không
Nhưng đó là tôm hùm cấp Lãnh Chúa, nếu có thể thử một miếng thì đời này cũng có vốn liếng để chém gió rồi
Ừng ực… Rất nhiều người không nhịn được mà nuốt nước bọt
“A!” Tôm hùm cấp Lãnh Chúa kêu oang oang, nghe thấy cuộc trò chuyện của hai người, tức đến nỗi cả thân run rẩy
Nó liều mạng vùng vẫy, hai cái càng lớn đập loạn xạ xuống đất, nhưng không vượt được sức mạnh khổng lồ trên người
“Có nề nếp chút coi!” Vương Đằng đứng trên lưng tôm hùm lớn, hung hăng giẫm xuống
Đùng
Thân thể to lớn của tôm hùm cấp Lãnh Chúa chợt đập vào tảng đá, bên dưới xuất hiện từng vết nứt như mạng nhện, lan ra xung quanh
“Thả ta ra, có gan thì quang minh chính đại đánh một trận, đánh lén thì có bản lĩnh gì, ta không phục!” Tôm hùm cấp Lãnh Chúa trợn mắt, liên tục kêu gào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Trông con tôm hùm này không thông minh lắm, quả nhiên vẫn luộc lên rồi ăn thôi.” Vương Đằng nói
“Ừm, chuẩn đấy!” Vương Đại Pháo sờ cằm, quan sát thấy rất đúng
Mặt con tôm hùm cấp Lãnh Chúa này xanh mét
Hai nhân loại này là ma quỷ sao
Ngoài ăn ra có ngươi có thể nói chuyện gì có ý nghĩa khác không
Hở tí là muốn ăn nó, rốt cuộc nó làm gì sai
Ầm
Vương Đằng không nói nhảm với nó nữa, đánh một chưởng lên đầu tôm hùm, đánh nó hôn mê, sau đó nói với quân sĩ bên cạnh: “Trói lại, trông kỹ nó giúp ta, đừng để nó chết, chết rồi không tươi nữa!”
Mấy binh sĩ gần đó cạn lời hết sức, nhưng bọn họ biết, thanh niên trước mắt này là võ giả mạnh mẽ có thể dời núi lấp biển, cống hiến to lớn cho Đông Hải, phải thỏa mãn chút yêu cầu nhỏ này
Thế là hai binh sĩ đồng ý, vây lại trói con tôm hùm to
Vương Đằng gật đầu, bay lên không trung, quét mắt xung quanh, thu thập bong bóng thuộc tính để bù đắp lại tiêu hao của bản thân
Vương Đại Pháo chậc lưỡi nói: “Chú em Vương, thực lực này của ngươi, không những rất cứng mà còn lâu dài nữa!”
Vương Đằng: “…”
Hình như là khen, nhưng sao cảm thấy nghe hơi kỳ kỳ nhỉ
“Anh Vương, ta cảm thấy con bạch tuộc kia cũng không tồi, vòi bạch tuộc to như vậy, chắc nướng lên ngon lắm.” Hắn ho khan một tiếng rồi xông đến chỗ con bạch tuộc khổng lồ đang đấu với Đàm Đài Tuyền, nói
“Ái chà, đúng vậy!” Vương Đại Pháo không khỏi nuốt nước bọt, hai mắt tỏa sáng: “Thế còn đợi gì nữa, mau đến múc nó, chúng ta không làm tiệc tôm nữa, làm tiệc hải sản, thêm chút rượu, tuyệt vời!”
“Ngươi đi trước đi, ta đến ngay đây!” Vương Đằng nói
“Ừm, ngươi nhanh lên đấy!” Vương Đại Pháo cũng không hỏi nhiều, bừng bừng phấn chấn bổ nhào đến con bạch tuộc khổng lồ
Vương Đằng buồn cười lắc đầu, sao trước đó không phát hiện anh Vương này cũng là một người rất thú vị
Sau đó hắn thu tâm trí, niệm lực tinh thần cuộn tràn ra, từng bong bóng thuộc tính từ xa bay đến, hòa vào cơ thể hắn
‘Thuộc tính trắng x210’
‘Nguyên lực hệ Thủy x150’
‘Tinh thần x45’
‘Nguyên lực hệ Hỏa x120’
‘Nguyên lực hệ Kim x80’
‘Thuộc tính trắng x145’
……

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.