Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 756: Chỉ lo lắng nhiều cho đám mèo hoang, chó hoang.




“Con trai, nghe lời bác sĩ, ngoan ngoãn kiểm tra đi.” Lý Tú Mai ở bên cạnh phụ hoạ
Vương Đằng bất đắc dĩ, nhắm hai mắt lại, gật đầu nói: “Đến đây đi, hơn năm chục ký này của ta giao cho các ngươi.”
Nữ bác sĩ vung tay lên, đám nhân viên xung quanh lập tức dựng lên một cái lều vải giản dị, sau đó tiến hành kiểm tra toàn thân Vương Đằng
Lần kiểm tra này không có ý nghĩa gì khác, chỉ kiểm tra mặt ngoài
Sau một lát, kiểm tra hoàn tất, nữ bác sĩ đi ra từ trong lều vải
Đám người Lý Tú Mai lập tức vây quanh hỏi: “Bác sĩ, thân thể con trai ta thế nào?”
Nữ bác sĩ vốn đang ngẩn người, nghe vậy thì lập tức bừng tỉnh nói: “A, thân thể Vương Đằng tiên sinh gần như khôi phục hoàn toàn, không có gì đáng lo
Thế nhưng điều khiến người khác kinh ngạc là, ta mới lần đầu tiên thấy thân thể có sức khôi phục phi thường như thế...”
Khi đang nói chuyện, nàng thấy Vương Đằng đi ra, hai mắt sáng lên, ngượng ngùng nói: “Ngài Vương Đằng có thể cho ta chút máu được không
Ta muốn cẩn thận nghiên cứu nó?”
“...” Vương Đằng bước chân lảo đảo, nhìn đối phương bằng ánh mắt kỳ quái
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vừa mới thấy hết thân thể của hắn, giờ lại muốn nghiên cứu thân thể hắn sâu hơn, thật là quá đáng
“Bác sĩ, máu của võ giả không thể nghiên cứu tuỳ tiện.” Đạm Đài Tuyền đứng ở một bên nói
“Được rồi.” Nữ bác sĩ hơi thất vọng, rồi dẫn mọi người rời đi
Dù bọn họ là bác sĩ tư nhân của Vương Đằng, nhưng vừa rồi Vương Đằng đã yêu cầu bọn họ đi trị liệu cho những người khác, không cần lãng phí thời gian vì hắn
Dù sao hắn hiểu rõ thân thể của mình, với khả năng khôi phục của hắn thì thương tích trên người không bao lâu sẽ khỏi hẳn, không cần lãng phí tài nguyên chữa bệnh, những người khác mới cần chúng
“Ngươi nghỉ ngơi cho tốt đi, chúng ta đi xem những người khác có cần giúp đỡ hay không” Đạm Đài Tuyền thấy Vương Đằng quả thật không có vấn đề gì, liền quay người rời đi, vẫn còn một đống chuyện đang chờ bọn họ xử lý
Mọi người đều rời đi, chỉ còn lại đám người Vương gia và một nhà Lâm Sơ Hàm
Bọn họ vẫn luôn ở đó, nghỉ ngơi bên cạnh nhóm người Vương gia, thấy Vương Đằng tỉnh lại thì mới đi tới
Vương Đằng nhìn về phía Lâm Sơ Hàm, thấy ánh mắt nàng cực kỳ phức tạp, có lo lắng, có thở phào, có kính nể, có cả một chút tình ý dạt dào,..
Hai người đứng lặng nhìn nhau
Lý Tú Mai thấy vậy thì mỉm cười, im lặng phất tay ra hiệu cho mọi người rời đi
Sau đó kéo tay bà Lâm, đi tới một góc nói chuyện phiếm, dáng vẻ đó khiến người không biết chuyện còn tưởng họ là bạn chí cốt mấy chục năm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đây là lần đầu người nhà Vương Đằng chạm mặt với người nhà của Lâm Sơ Hàm, không ngờ lại dưới tình huống như vậy
“Thực lực của ta mạnh như vậy, không có chuyện gì đâu.” Vương Đằng phá vỡ bầu không khí im ắng, cười hì hì nói
“Lần sau lượng sức mà làm, tuyệt đối đừng thể hiện
Chúng ta đều rất lo lắng cho ngươi.” Lâm Sơ Hàm khàn giọng nói
“Lo lắng nhiều không?” Vương Đằng nhìn khuôn mặt xinh đẹp của nàng, đột nhiên muốn đùa một câu
Biểu hiện tiện tiện của hắn khiến Lâm Sơ Hàm hít một hơi thật sâu, trừng mắt, mạnh miệng nói: “Không lo lắng nhiều, chỉ lo lắng nhiều cho đám mèo hoang chó hoang thôi.”
“...” Vương Đằng im lặng, cảm giác mình quá thê thảm, luân lạc tới địa vị như mèo hoang chó hoang
Vương Đằng nói vài câu với Lâm Sơ Hàm, Lâm Sơ Hạ không nhịn nổi mà đến gần
Lâm Sơ Hàm không khỏi liếc mắt
Lâm Sơ Hạ không hề nhận ra nàng đang làm bóng đèn, cười hì hì hỏi: “Anh Vương Đằng, ngươi chạy đi đâu cả một thời gian dài như vậy?”
Lâm Sơ Hạ mở đầu, Từ Uyển Đồng, Điền Tiếu Tiếu, cùng với các bạn cùng lớp của Vương Đằng cách đó không xa, đám người Lữ Thư, Hầu Bình Lượng cũng đi đến đây
Vương Đằng mỉm cười với bọn họ, mọi người đều là sinh viên Võ Đạo, cũng không cần thiết phải che giấu, hắn nói: “Không cẩn thận lưu lạc đến thế giới Hắc Ám.”
“Thế giới Hắc Ám!” Mấy người lập tức kinh sợ
“Ngươi chắc chắn là đã đến thế giới Hắc Ám sao?” Hầu Bình Lượng nghi ngờ hỏi
“Sao nào, ta còn có thể lừa các ngươi sao.” Vương Đằng trợn mắt tức giận
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Hì hì, vậy thì không phải, chỉ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.” Hầu Bình Lượng cười lúng túng, lại tò mò hỏi: “Bên đó như thế nào?”
“Đều là loài Hắc Ám cấp cao, ngươi nói xem như thế nào?” Vương Đằng nói
Đám người Hầu Bình Lượng lắng nghe, da đầu đều tê dại, nghĩ đến cảnh tượng kia, một thân một mình ở thế giới Hắc Ám, vô số loài Hắc Ám bao vây bọn họ…
Ôi mẹ ơi, cả người nổi hết cả da gà, thật đáng sợ
Mọi người lập tức nhìn về phía Vương Đằng, ánh mắt rung động, nhưng lại kỳ lạ
Tình huống đó, rốt cuộc Vương Đằng làm thế nào mà trốn thoát được
“Vậy ngươi đã thoát ra như thế nào?” Từ Uyển Đồng trực tiếp nói ra nghi ngờ của mọi người
“Trốn?” Vương Đằng tỏ vẻ xem thường, nói: “Ta đã giết một đường trở lại
Cảnh tượng đó, ngươi không biết đâu, đao trong tay ta đưa lên hạ xuống, cánh tay giơ lên hạ xuống… chỉ chém chém chém, liên tục từ chém phía Nam đến phía Bắc thành Thánh của loài Hắc Ám, thật là lừng lấy, cho nên, từ trốn này của ngươi rõ ràng là không dùng đúng!”
“Xem như ngươi giỏi.” Lâm Sơ Hàm trợn mắt liếc hắn một cái, quá vênh váo rồi, lừa người cũng lừa cho nghiêm túc chút chứ, cho rằng chúng ta là kẻ ngốc sao
“Sao ta lại không nhận ra ngươi biết chém gió như vậy chứ!” Từ Uyển Đồng cạn lời, quay đầu nói với Lâm Sơ Hàm: “Sơ Hàm, sau này ngươi phải cẩn thận, cái tên này miệng lưỡi dẻo quẹo này, chắc chắn là trai đểu!”
“Vãi, ngươi đang phỉ báng, ta nói với ngươi rồi.” Vương Đằng tức giận, lườm nàng nói: “Ngươi còn không tin, trước khi ta rời khỏi đã cho nổ cả thành Thánh của loài Hắc Ám, còn lấy bảo vật tích lũy nhiều năm của chúng nó… khụ khụ khụ!”
Vương Đằng nói đến đây, trong chốc lát kịp phản ứng, mẹ nó suýt nữa lỡ mồm rồi
“Ngươi làm gì bảo vật của loài Hắc Ám?” Lúc này, một tiếng cười truyền đến từ xa

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.