Rõ ràng ông cụ Chu đang nổi nóng, lúc này cho hắn lải nhải mấy câu cũng được, dám phản bác sẽ bị phun thảm hại hơn
Những năm này, Chu Vĩ Mạnh thấu hiểu rất rõ
“Ông nội, người đừng nói cha ta nữa
Thiên phú của Vương Đằng quá mạnh mẽ, cả nước mới có một người, không đúng, có khả năng toàn thế giới cũng chỉ có một người
Những quốc gia khác chưa chắc có thể có thiên tài như vậy, ở vào tuổi ấy mà đến được cấp Chiến Tướng
Ta nghe nói toàn thế giới cấp Chiến Tướng trẻ tuổi nhất, tất cả đều là đạt tới khi ba mươi tuổi, không thể nào so sánh được.” Lúc này Chu Bạch Quân cất giọng nói
Ông cụ Chu thấy cháu gái mình yêu thích nhất lên tiếng, rốt cuộc trên mặt có vẻ hòa hoãn, thở dài, gật đầu nói: “Chuyện ngươi nói làm sao mà ta không biết, thế nhưng Vương gia này cách chúng ta quá gần, không phải là ta đây thấy mà khó chịu sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bây giờ những gia tộc lớn ở Đông Hải, nhắc tới Vương gia, ai mà không ghen tỵ tới đỏ mắt.”
Hắn vừa nói vừa dừng lại một chút, giống như là để bình phục tâm tình, sau đó giống như đột nghiên nghĩ tới điều gì, hỏi: “Đúng rồi, Tiểu Quân, ta nhớ trước kia ngươi và Vương Đằng của Vương gia kia có từng gặp mặt, ngươi hiểu bao nhiêu về hắn?”
Chu Bạch Quân còn chưa nói, một gã thanh niên ngồi đối diện nàng đã nói: “Ông nội, Tiểu Quân nào có quen biết, chẳng qua là ban đầu trở về từ nước ngoài, tìm kiếm những tiểu bối tụ họp trong hội, mà vừa lúc Vương Đằng đang ở trong đó mà thôi.”
“A, có phải là thế hay không?” Ông cụ Chu nhìn Chu Bạch Quân, hỏi
Chu Bạch Quân liếc mắt với thanh niên đối diện, nói: “Anh hai nói không sai, quả thật là không quá quen biết, chẳng qua ngày hôm đó sau khi gặp gỡ, ta có cho người tra xét người ta, cho nên ngược lại vẫn có chút hiểu rõ với Vương Đằng.”
“Nói một chút xem.” Ông cụ Chu thúc giục
Chu Thiệu Huy bĩu môi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chu Bạch Quân gật đầu, nói: “Ban đầu núi Bảo An nổ tung, sau lại còn lan ra Sở Hộ thành, chuyện này các ngươi còn nhớ không?”
“Ý ngươi nói?” Trong mắt Chu Vĩ Mạnh sạch bóng chợt lóe
“Không sai, ta nghi ngờ lúc đó chuyện kia có liên quan tới hắn.” Chu Bạch Quân nói
“Cái này thì có liên quan gì, ông nội bảo ngươi nói một chút hiểu biết về Vương Đằng, ngươi thế này không phải là ông nói gà bà nói vịt à.” Chu Thiệu Huy khinh thường nói
Chu Bạch Quân không để ý đến hắn, tiếp tục nói: “Từ ngay lúc đó có một chút dấu vết, có thể đoán được, lúc ấy có võ giả xuất hiện ở núi Bảo An, hơn nữa cũng giao thủ, mà Vương Đằng tham dự trong đó, ta nghĩ ở thời điểm đó hắn cũng đã là võ giả.”
“Khi đó hắn cũng không tham gia thi tốt nghiệp trung học.” Chu Vĩ Mạnh vô cùng kinh ngạc nói
“Không sai, thế nên thiên phú của hắn thật sự vô cùng mạnh.” Chu Bạch Quân nói
“Đây không phải là ngươi nói nhảm sao, không mạnh có thể trẻ như vậy mà đã đạt tới cấp Chiến Tướng.” Chu Thiệu Huy mở miệng nói lần nữa
Chu Bạch Quân nhìn hắn một cái, trong lòng khinh thường, anh hai này của hắn vẫn là không có đầu óc như vậy
“Ngươi câm miệng.” Ông cụ Chu hung hăng trừng mắt quát
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mọi người nhìn hắn giống như nhìn kẻ ngốc
Chu Thiệu Huy vô cùng oan ức, hắn cảm thấy mình không nói gì sai, sao tất cả mọi người lại có vẻ mặt khó chịu này
“Chuyện này chẳng những cho thấy thiên phú của hắn tốt, hơn nữa còn chứng minh hắn rất biết ẩn nhẫn giấu dốt, hơn nữa làm việc lão luyện
Mọi người Sở Hộ thành không tìm thấy một chút chứng cứ chứng minh việc đó là do hắn làm, người như vậy, không thành công cũng rất khó, chỉ là ta không nghĩ hắn lại nổi lên nhanh như vậy.” Trong mắt Chu Bạch Quân lóe lên ánh sáng kỳ lạ, cảm khái nói
Ông cụ Chu như suy nghĩ điều gì, gật đầu
“Còn có chuyện nữa.” Chu Bạch Quân mở miệng nói lần nữa, lực chú ý của đám đông cũng bị thu hút tới đây: “Ban đầu có một nhóm cướp đi cướp ngân hàng, sau lại bị một võ giả thần bí đi ngang qua đánh chết.”
“Không phải là ngươi muốn nói, chuyện này cũng là do hắn làm sao?” Chu Thiệu Huy hứ một tiếng
“Không sai, chính là hắn.” Chu Bạch Quân gật đầu nói chắc chắn: “Ta tìm người của Sở Cảnh sát hỏi thăm, các ngươi có biết những tên cướp kia chết như thế nào không
Nàng đặt ra câu hỏi mấu chốt
“Chết như thế nào?” Chu Thiệu Huy nhíu mày, thúc giục hỏi
Đám người ông cụ Vương cũng nhìn Chu Bạch Quân, trong mặt hiện ra vẻ tò mò sâu đậm
“Bọn họ bị đánh đến chết.” Lời Chu Bạch Quân nói ra rất dọa người
“Đánh, đánh chết!” Trong đại sảnh lập tức vang lên âm thanh hít khí lạnh
“Thế nên, hắn còn là một tên cực kỳ hung tàn
Nếu các ngươi không có chuyện gì thì không nên đi trêu chọc hắn.” Chu Bạch Quân vừa nói vừa cố ý nhìn Chu Thiệu Huy liếc mắt một cái, hắc hắc nói
Chu Thiệu Huy co rụt cổ lại, vội vàng nói: “Ngươi nhìn ta làm gì
Đối phương là cường giả cấp Chiến Tướng, ta ngại chính mình sống không đủ lâu mới đi trêu chọc hắn, ta không ngu như vậy.”
“Thật đúng là khiến cho người ta khó có thể tin được, lúc ấy hắn mới bao nhiêu tuổi, mười bảy mười tám tuổi sao
Lão già cổ hủ ta phục
Không có tâm tính này, hắn sẽ không đi được tới mức như ngày hôm nay.” Ông cụ Chu lắc đầu sợ hãi than, bỗng nhiên trong mắt chợt lóe, cười nói: “Tiểu Quân, ngươi có còn hài lòng với hắn không?”
“A?” Trong mắt Chu Bạch Quân đầy ngạc nhiên
“Hài lòng?”
“Hài lòng cái gì?”
Chu Bạch Quân hoàn toàn bối rối, câu hỏi của bất thình lình của ông cụ Chu khiến cho nàng có phần khó có thể trả lời
Với tài trí nhạy bén của mình, tất nhiên biết ông cụ Chu có ý gì
Đối với Vương Đằng, nếu nói là không hài lòng, đó là nói dối
Cái tên kia, tuổi còn trẻ mà đã đạt tới thành tự như thế, hơn nữa dáng vẻ cũng không kém, là một nữ sinh, e rằng cũng có chút ý nghĩ kia