Hắn có thật sự vĩ đại như vậy
Tại sao chính hắn cũng không biết chứ
“Vương đại sư, ngươi khiêm tốn rồi
Mọi người ở chung đã nhiều ngày như vậy, cũng biết cách làm người của ngươi
Mặc dù bình thường hình như ngươi cũng không làm gì, nhưng mà chúng ta cũng biết là ngươi đang rèn luyện chúng ta
Thật ra thì ngươi luôn chú ý tới trận pháp, có thể hoàn thành nhanh như vậy, tuyệt đối cũng là công lao của ngươi
Tất cả mọi thứ ngươi làm, chúng ta đều tận mắt thấy.” Chử Vĩnh Niên nói
“...” Vương Đằng hơi bối rối, xác định những lời này đúng là nói về hắn
Ném mấy việc vặt cho bọn hắn làm, ngược lại biến thành rèn luyện cho bọn hắn
Những người này cũng thật đúng là khéo hiểu lòng người
Vương Đằng không nói gì, nếu là sự hiểu lầm tốt đẹp, vậy hãy tiếp tục để cho mọi người hiểu lầm đi
Chỉ là có hơi cảm thấy hổ thẹn
“Khụ khụ, ta đột nhiên nhớ ra, ta còn có chút chuyện, nên đi trước rồi.” Hắn vội ho một tiếng, bay lên trời, xoay người bay đi
Mọi người nhìn nhau, ngay sau đó không khỏi bật cười, rốt cuộc vẫn là người trẻ tuổi
..
Ngày tiếp theo, Tổng đốc Giang đi tới chỗ ở tạm thời của Vương gia
“Lần này ta tới chủ yếu là vì chuyện lần trước chưa có kết quả.” Hắn nhìn thấy Vương Đằng thì đi thẳng vào vấn đề, nói
Vương Đằng sửng sốt, lập tức kịp phản ứng, liếc mắt nói: “Tổng đốc Giang, nếu như là chuyện bảo ta lấy ra bảo vật thì đừng nói tới nữa
Ta có nói hay chưa, nếu như không có, thứ không có, làm sao ta lấy ra được?”
“Ngươi đừng vội, nghe một chút điều kiện của ta trước rồi hãy quyết định.” Tổng đốc Giang nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vương Đằng nhìn hắn liếc mắt một cái, từ chối cho ý kiến, nhưng mà vẫn cho hắn cơ hội nói tiếp
“Ngân sách phía trên đã cấp xuống, nhưng mà đối với việc gây dựng lại cả Đông Hải mà nói, vẫn là không đủ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thế nên ta cần sự trợ giúp của ngươi.” Tổng đốc Giang nhìn chằm chằm ánh mắt của Vương Đằng, nói: “Lời nói phù phiếm ta không nói, chúng ta nói chuyện thật lòng.”
Trong lòng Vương Đằng chấn động, không nói tiếng nào, thản nhiên chờ hắn nói tiếp
Tổng đốc Giang không nhịn được thầm mắng trong lòng một tiếng ‘tiểu hồ ly’
Tính cách chưa nhìn thấy thỏ chưa thả chim ưng này làm cho người ta thấy bất đắc dĩ tột cùng
Hắn chỉ có thể tiếp tục nói: “Như vậy, ngươi lấy ra bao nhiêu tiền, ta cho ngươi bấy nhiêu quền sử dụng đất
Chỉ cần ngươi bằng lòng, Vương gia của ngươi chính là thương nhân bất động sản lớn nhất Đông Hải.”
“Tổng đốc Giang ngươi lại lừa gạt ta
Đất đai của Đông Hải đều có quyền sở hữu, há có thể nói cho là cho.” Vương Đằng lắc đầu nói
“Bạo động thú triều, tất cả bị hủy hoại trong chốc lát, rất nhiều thương nhân bất động sản rút ra khỏi Đông Hải
Hiện tại những thứ kia cũng đã được thu hồi lại một lần nữa rồi.” Tổng đốc Giang nói
Vương Đằng có chút suy nghĩ, vuốt cằm nói: “Như thế, Vương gia ta lại phải chịu nguy hiểm.”
“Muốn kiếm tiền, nào có chuyện không chịu nguy hiểm.” Tổng đốc Giang nói
“Ta lấy ra bao nhiêu, ngươi liền cho ta bấy nhiêu?” Vương Đằng hỏi xác nhận
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Không sai, chỉ cần ngươi lấy ra được, ta cũng đáp ứng với ngươi.” Tổng đốc Giang nói
“Quyền sử dụng vĩnh cửu?” Vương Đằng truy hỏi
“Vĩnh viễn!” Tổng đốc Giang chợt cau chân mày, tên nhóc này thật đúng là dám mở miệng, chần chờ nói: “Ta đây không làm chủ được, hơn nữa muốn quyền sử dụng vĩnh viễn, cái giá không nhỏ.”
“Ta có thể đợi.” Vương Đằng nói
“Vậy được, ta đi hỏi một chút, đến lúc đó lại tới gặp ngươi.” Tổng đốc Giang nói xong, cười: “Cũng biết tên nhóc nhà ngươi không thành thật, còn giả vờ với ta.”
“Ha ha!” Vương Đằng chỉ cười không nói, nhưng trong lòng cũng lung lay
Trở thành Bao Tô Công lớn nhất Đông Hải hình như cũng khá tốt
Sau này nếu con cháu là nhân vật không có gì xuất chúng thì ít nhất cũng không bị đói chết, còn có thể cho thuê..
Sau khi Tổng đốc Giang đi, Vương Đằng trực tiếp nói ý đồ của hắn cho đám người ông cụ Vương
“Tổng đốc Giang thật sự nói như vậy?” Vương Thịnh Hồng hơi khó tin mà hỏi
“Đúng vậy.” Vương Đằng gật đầu
“Xem ra quả thật cấp trên chi không nhiều lắm, nếu không hắn cũng sẽ không nhìn chằm chằm ngươi không tha.” Vương Thịnh Quân cau mày nói
“Chuyện này có thể khẳng định, ảnh hưởng của bạo động hải thú lần này rất lớn, có thể thấy được, các nơi trên cả nước cũng sẽ thay đổi, không biết cần hao phí bao nhiêu nhân lực vật lực
Những thứ này không khỏi cần tới lượng lớn tài lực chống đỡ, phía trên không thể nào chú ý đến mọi mặt
Đoán chừng Đông Hải bên này cũng có một phần lớn phải dựa vào Tổng đốc Giang tự mình nghĩ biện pháp.” Ông cụ Vương ngồi trên ghế, uống ngụm trà, chậm rãi nói
“Đoán chừng bên trong thi thể những hải thú kia có không ít tinh hạch tinh cốt, cầm bán đi cũng thu được một khoản không nhỏ
Chúng ta cũng không động tới những thứ đó đã coi như không tệ rồi.” Vương Đằng nói
Mọi người trong Vương gia không khỏi liếc mắt nhìn Vương Đằng một cái, ánh mắt có phần kỳ quái
Nếu như là người khác nói những lời này, bọn họ vẫn tin là thật
Nhưng mà những lời này từ trong miệng Vương Đằng nói ra, ngay cả những người trong Vương gia cũng đều cảm thấy hắn có phần đen tối
Ba con hải thú cấp Lãnh Chúa kia chính là thu hoạch lớn nhất lần này, đã bị Vương Đằng lấy đi
Hắn còn không biết xấu hổ nói lời này, không phải đen tối thì là cái gì
“Ngươi nói thật xem, rốt cuộc lần này thu được bao nhiêu thứ?” Vương Thịnh Quân không nhịn được hỏi
Hắn rất là bất đắc dĩ, đứa con này của hắn ưu tú thì đủ ưu tú, nhưng những tâm tư linh tinh cũng cực kỳ nhiều
Trước kia sao không phát hiện ra hắn tham tiền như vậy chứ
Cũng không biết là học theo người nào
“Cũng không có nhiều đâu.” Vương Đằng cười ha ha nói
“Không có nhiều là bao nhiêu?” Vương Thịnh Quân liếc mắt
“Cũng không tính rõ được giá trị, chỉ là đại khái tầm trên vài ngàn tỷ đi.” Vương Đằng hơi đánh giá một chút, tùy tiện nói
“Bao nhiêu??” Vương Thịnh Quân mở to mắt, nghi ngờ mình có nghe lầm hay không
Suýt nữa ông cụ Vương nhéo râu mép của mình xuống, sững sờ nhìn Vương Đằng
Những người khác trong Vương gia cũng có vẻ mặt giống nhau, giống như là gặp quỷ vậy
Trên vài ngàn tỷ
Thật hay giả