“Không thể nói như vậy được, bây giờ là ngươi để cho ta mua chứ không phải là ta một hai đòi mua.” Vương Đằng bình tĩnh nói
Tổng đốc Giang ngậm miệng không trả lời được, trong lòng kìm nén đến cực điểm
Mẹ nó người cầu xin đúng là cháu nội
Hắn đường đường là một Tổng đốc của một thành, lại có thể bị một tên nhóc con ăn sạch, tìm ai nói lí lẽ được
“Thôi!” Hắn thấy dáng vẻ của Vương Đằng thì biết là không nhượng bộ không được, âm thầm thở dài, nói: “Tám mươi thì tuyệt đối không thể nào, nhiều nhất là sáu mươi lăm, khu trung tâm mười lăm, không thể nhiều hơn được nữa.”
“Đồng ý!” Vương Đằng thay đổi sắc mặt, cười híp mắt vươn tay về phía Tổng đốc Giang
“...” Tổng đốc Giang cảm giác mình bị lừa gạt, đồng ý sảng khoái như vậy, vẻ mặt bình tĩnh mới vừa rồi đều là giả dối sao, kháo, tên nhóc này quả thực là người tinh ranh
Hẳn là hắn nên chèn ép lại, nhưng lời đã lỡ nói ra miệng, nói gì cũng đã muộn
“Ngươi chắc chắn có thể lấy ra nhiều tiền như vậy sao?” Tổng đốc Giang hoàn toàn không có chìa tay, tức giận nói
“Chuyện này không nhọc đến Tổng đốc lo lắng, đến lúc đó tất nhiên ta lấy ra bấy nhiêu tiền, ngươi sẽ cho ta bấy nhiêu quyền sử dụng đất là được.” Vương Đằng nói: “Mặt khác, khế ước này hay là nhanh chóng ký đi, sau này ta sẽ nhường toàn quyền cho người của Vương gia quyền chịu trách nhiệm chuyện này.”
Tổng đốc Giang vô cùng đau lòng, tỏ vẻ không muốn nói chuyện với Vương Đằng nữa, trực tiếp lấy ra khế ước, viết lên lời hứa hẹn sử dụng diện tích đất ở phía trên, sau đó đẩy tới trước mặt Vương Đằng: “Ký đi!”
Vương Đằng cầm lấy khế ước nhìn một chút, cũng không còn do dự, ký tên của mình lên phía trên
Khế ước này có hai bản giống nhau, mỗi bên giữ một bản, Tổng đốc Giang thu hồi một bản cho mình, nói: “Ngươi hãy mau chuẩn bị tiền xong xuôi, ta cần dùng khẩn cấp.”
Vương Đằng gật đầu nói, hỏi: “Những thứ bảo vật, nguyên thạch này, phía chính phủ nuốt trôi sao?”
“Có bao nhiêu lấy bấy nhiêu.” Tổng đốc Giang liếc hắn một cái, tự tin nói
“Vậy đi thôi, ta cần phải xử lý đổi những thứ đó, nếu không ta cũng không lấy ra tiền được.” Vương Đằng nói
“Đi chỗ nào
Bây giờ ở nơi nào ở Đông Hải có thể lấy ra được tiền, ngươi muốn đổi thì phải đi những thành thị khác
Nếu quả thật là nhiều, ta đề nghị đi Hạ Đô, bên kia có thể ăn một mình
“ Tổng đốc Giang nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Cũng đúng, vậy ta đây bớt thời gian đi tới Hạ Đô cũng tốt.” Vương Đằng trầm ngâm một chút, nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Chuyện này ngươi đi xử lý một mình, ta chỉ muốn mau chóng thấy tiền.” Tổng đốc Giang vừa nói thì dừng lại một chút, lại nói: “Gần đây có tiếng gió truyền đến, có thể vị ở Hạ Đô kia sẽ triệu kiến ngươi, ngươi tự mình xử lý.”
“Vị ở Hạ Đô kia muốn triệu kiến ta?!” Trong lòng Vương Đằng giật mình, quả nhiên tin tức này là bom tấn quan trọng, cho dù là hắn cũng cảm thấy có chút khó tin, hỏi: “Hắn triệu kiến ta để làm gì?”
“Ta đây nào biết đâu.” Tổng đốc Giang bỏ lại những lời này, lướt qua rời đi
Mọi người trong Vương gia khiếp sợ không thôi, nhìn Vương Đằng, muốn nói lại thôi, tin tức kia cũng khiến bọn hắn chấn động không nhẹ
Vị kia là người nào, không cần đoán cũng biết là ai
Vương Đằng lại có thể đã đụng chạm tới cấp độ kia rồi, bọn họ cảm giác cực kỳ khó tin
“Nếu vị kia thật sự muốn triệu kiến ngươi, đến lúc đó vẫn nên cẩn thận chút, không nên nói lung tung.” ông cụ Vương cười khổ nói
“...” Vương Đằng cũng hết chỗ nói rồi
Ở trong lòng mọi người, hắn chính là loại người này sao
Nhìn quanh một vòng, mỗi người đều mang vẻ mặt này, hắn cảm giác thiết lập hình mẫu chín chắn chững chạc của mình hoàn toàn sụp đổ rồi
..
Nếu như lúc trước Vương Đằng còn không có cách nào xác nhận, vậy khi Đàm Đài Tuyền mang đến tin tức kia, Vương Đằng liền không thể không tin
“Ngày mai ngươi theo ta cùng đi Hạ Đô, lãnh tụ võ đạo muốn gặp ngươi.” Đàm Đài Tuyền cất giọng nói
“Hắn thật sự muốn gặp ta, tại sao?” Vương Đằng hỏi
“Không biết.” Đàm Đài Tuyền lắc đầu: “Tóm lại cũng không phải là chuyện xấu gì, với sự khoan dung của vị kia, chẳng lẽ còn có thể hại ngươi hay sao.”
“Đại khái là biểu hiện lần này của ngươi cực kỳ nổi bật, đã lọt vào trong mắt lãnh tụ võ đạo, hắn muốn gặp ngươi cũng không kỳ lạ.”
Vương Đằng gật đầu, không nói gì thêm nữa
“Những linh dược ngươi muốn ta cũng mang đến, trước hết ngươi đi luyện chế thuốc chữa thương cần thiết cho Hàn lão đã.” Đàm Đài Tuyền vừa chuyển đề tài, nói
“Được!” Vương Đằng đáp
Ngay sau đó hai người chạy thẳng tới phòng luyện đan của trường Quân đội Hoàng Hải
Học viện Đan Đỉnh là địa bàn của Thôi Hằng, hai người cùng nhau tới chỗ này đã kinh động đến hắn
“Hiệu trưởng, Vương Đằng, sao các ngươi lại tới đây?” Thôi Hằng vội vàng bước lên phía trước hỏi
“Lão Thôi, chuẩn bị một gian phòng luyện đan, để Vương Đằng luyện chế thuốc chữa thương cho Hàn lão.” Đàm Đài Tuyền nói thẳng
Đông Hải những ngày gần đây tụ tập không ít luyện đan sư, luyện chế đan dược cho các võ giả bị thương trong bạo động hải thú
Kiến trúc bên này của Đông Hải cũng bị hủy không khác gì, cũng chỉ có vài trường có sự phòng ngự không tệ mới còn lại không ít kiến trúc hoàn hảo
Thế nhưng phòng luyện đan cũng rất có hạn, cơ hồ những luyện đan sư từ các nơi điều tới chiếm dụng tất cả phòng luyện đan rồi
“Không phải mọi người cũng xem rồi sao, Hàn lão bên kia không có cách nào nữa!” Thôi Hằng đột nhiên sửng sốt, giật mình nói: “Từ đã từ đã, mới vừa rồi ngươi nói là Vương Đằng muốn luyện đan?”
Vừa nói hắn vừa nghi ngờ nhìn Vương Đằng
“Vương Đằng đã đạt đến trình độ đại sư.” Đàm Đài Tuyền liếc mắt nhìn Vương Đằng một cái, cất giọng nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Trình độ Đại sư??!” Vẻ mặt Thôi Hằng đầy khiếp sợ, khó có thể tin cười khan nói: “Hiệu trưởng, ngươi nói đùa với ta đấy à?”
“Không lừa ngươi, hắn nói hắn đã đến cấp Đại sư, trừ khi hắn gạt ta.” Đàm Đài Tuyền làm ra dáng vẻ chuyện không liên quan đến ta nói
Đầu Vương Đằng đầy vệt đen, im lặng nhìn nàng một cái